古诗词

都宪张公淮上所获四印歌

程敏政

行台使者清河公,浚川来往长淮东。xíng tái shǐ zhě qīng hé gōng,jùn chuān lái wǎng zhǎng huái dōng。
役夫走告得四印,不知何代沦渊中。yì fū zǒu gào dé sì yìn,bù zhī hé dài lún yuān zhōng。
盘螭结纽各异状,藓包玉啮伤青铜。pán chī jié niǔ gè yì zhuàng,xiǎn bāo yù niè shāng qīng tóng。
自应神物不可閟,月夕往往虚晴虹。zì yīng shén wù bù kě bì,yuè xī wǎng wǎng xū qíng hóng。
一朝舁出冯夷宫,宝气尽发清泠空。yī cháo yú chū féng yí gōng,bǎo qì jǐn fā qīng líng kōng。
行台得之三叹息,谓尔古器遭沙虫。xíng tái dé zhī sān tàn xī,wèi ěr gǔ qì zāo shā chóng。
乱磨再使篆文出,拂拭不遣纤尘蒙。luàn mó zài shǐ zhuàn wén chū,fú shì bù qiǎn xiān chén méng。
题缄顿首献天子,护以黄袱驮青骢。tí jiān dùn shǒu xiàn tiān zi,hù yǐ huáng fú tuó qīng cōng。
近臣奉入归御府,想像白日回重瞳。jìn chén fèng rù guī yù fǔ,xiǎng xiàng bái rì huí zhòng tóng。
我来舣棹淮水上,十年相见惊秋蓬。wǒ lái yǐ zhào huái shuǐ shàng,shí nián xiāng jiàn jīng qiū péng。
坐间倾倒忽语此,便觉异代还英风。zuò jiān qīng dào hū yǔ cǐ,biàn jué yì dài hái yīng fēng。
忆昔中山启炎祚,绝世义勇称髯翁。yì xī zhōng shān qǐ yán zuò,jué shì yì yǒng chēng rán wēng。
蕲王鄂王总人杰,南渡百战勋猷同。qí wáng è wáng zǒng rén jié,nán dù bǎi zhàn xūn yóu tóng。
当时遣使各赍赐,尚方新铸凭良工。dāng shí qiǎn shǐ gè jī cì,shàng fāng xīn zhù píng liáng gōng。
系之尺组表异眷,副以大纛兼彤弓。xì zhī chǐ zǔ biǎo yì juàn,fù yǐ dà dào jiān tóng gōng。
岂知变故生肘腋,斩地败此中兴功。qǐ zhī biàn gù shēng zhǒu yè,zhǎn dì bài cǐ zhōng xīng gōng。
孙权心久附汉贼,秦桧一力主和戎。sūn quán xīn jiǔ fù hàn zéi,qín guì yī lì zhǔ hé róng。
两人伏剑徇王室,霜飞六月愁苍穹。liǎng rén fú jiàn xùn wáng shì,shuāng fēi liù yuè chóu cāng qióng。
一人湖上跨长耳,漫劳矰缴窥冥鸿。yī rén hú shàng kuà zhǎng ěr,màn láo zēng jiǎo kuī míng hóng。
都巡岁远失姓氏,无乃亦是千夫雄。dōu xún suì yuǎn shī xìng shì,wú nǎi yì shì qiān fū xióng。
抚时感事数百载,令人扼腕悲三忠。fǔ shí gǎn shì shù bǎi zài,lìng rén è wàn bēi sān zhōng。
行台于我同榜士,呼酒更酌开莲筒。xíng tái yú wǒ tóng bǎng shì,hū jiǔ gèng zhuó kāi lián tǒng。
桑榆谊深谈麈洽,松韭味洁冰盘丰。sāng yú yì shēn tán zhǔ qià,sōng jiǔ wèi jié bīng pán fēng。
春风吹花助客醉,解舟北去方匆匆。chūn fēng chuī huā zhù kè zuì,jiě zhōu běi qù fāng cōng cōng。
海天回首推双蓬,淮流浩荡山巃嵷。hǎi tiān huí shǒu tuī shuāng péng,huái liú hào dàng shān lóng sǒng。
为公高歌重怀古,城楼一抹斜阳红。wèi gōng gāo gē zhòng huái gǔ,chéng lóu yī mǒ xié yáng hóng。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

朴庵先生何公哀挽八章

程敏政

山中逃暑睡方甜,门外於菟识孝廉。shān zhōng táo shǔ shuì fāng tián,mén wài yú tú shí xiào lián。
寿到古稀仍过七,老天明示吉人占。shòu dào gǔ xī réng guò qī,lǎo tiān míng shì jí rén zhàn。

朴庵先生何公哀挽八章

程敏政

曾受清朝御史封,华颠乌帽见真容。céng shòu qīng cháo yù shǐ fēng,huá diān wū mào jiàn zhēn róng。
坟前更竖苍崖石,待取鸾书下九重。fén qián gèng shù cāng yá shí,dài qǔ luán shū xià jiǔ zhòng。

朴庵先生何公哀挽八章

程敏政

敕葬恩深动一时,松楸长系百年思。chì zàng ēn shēn dòng yī shí,sōng qiū zhǎng xì bǎi nián sī。
几筵况有奎文在,不用人歌薤露诗。jǐ yán kuàng yǒu kuí wén zài,bù yòng rén gē xiè lù shī。

许由弃瓢图为廷殷侄题

程敏政

心寂何妨响万瓢,弃心生处胜狂涛。xīn jì hé fáng xiǎng wàn piáo,qì xīn shēng chù shèng kuáng tāo。
耳尘暂灭心尘起,却恐先生见未高。ěr chén zàn miè xīn chén qǐ,què kǒng xiān shēng jiàn wèi gāo。

次韵题竹鹤老人画

程敏政

林间二客妙无语,溪上一航随所之。lín jiān èr kè miào wú yǔ,xī shàng yī háng suí suǒ zhī。
江山偶尔兴不浅,谁说丹青老未奇。jiāng shān ǒu ěr xīng bù qiǎn,shuí shuō dān qīng lǎo wèi qí。

行台春意

程敏政

年年新竹破苍苔,清拂江南旧柏台。nián nián xīn zhú pò cāng tái,qīng fú jiāng nán jiù bǎi tái。
不道停云高兴发,却从江北寄春来。bù dào tíng yún gāo xīng fā,què cóng jiāng běi jì chūn lái。

行台春意

程敏政

纷纷红绿委黄尘,入眼琅玕秀逼人。fēn fēn hóng lǜ wěi huáng chén,rù yǎn láng gān xiù bī rén。
劲操不随霜雪改,行台长占四时春。jìn cāo bù suí shuāng xuě gǎi,xíng tái zhǎng zhàn sì shí chūn。

行台春意

程敏政

风前无数翠鸾翔,粉箨初翻细细香。fēng qián wú shù cuì luán xiáng,fěn tuò chū fān xì xì xiāng。
公暇留题诗满幅,后人应比召公棠。gōng xiá liú tí shī mǎn fú,hòu rén yīng bǐ zhào gōng táng。

行台春意

程敏政

春雷殷殷动江村,头角峥嵘遍石根。chūn léi yīn yīn dòng jiāng cūn,tóu jiǎo zhēng róng biàn shí gēn。
回首一湾溪上路,为君归思绕篁墩。huí shǒu yī wān xī shàng lù,wèi jūn guī sī rào huáng dūn。

汪敦善以詹簿弟春草图索诗强赋一绝不忍复观也

程敏政

满地菲菲绿涨春,多情长践落花茵。mǎn dì fēi fēi lǜ zhǎng chūn,duō qíng zhǎng jiàn luò huā yīn。
谢家风物依然在,不见临池染翰人。xiè jiā fēng wù yī rán zài,bù jiàn lín chí rǎn hàn rén。

约黄司训汝彝

程敏政

数茎白发感流年,三秀灵芝在目前。shù jīng bái fā gǎn liú nián,sān xiù líng zhī zài mù qián。
何地与君堪一语,云岩高处绝尘缘。hé dì yǔ jūn kān yī yǔ,yún yán gāo chù jué chén yuán。

方侍御到京后寄题梅一绝并咏宪台梅三律勉和二篇其一

程敏政

瘦骨冰容不耐寒,春花开落任悲欢。shòu gǔ bīng róng bù nài hán,chūn huā kāi luò rèn bēi huān。
天留一树清溪上,正为山人喜静观。tiān liú yī shù qīng xī shàng,zhèng wèi shān rén xǐ jìng guān。

远上寒山诗意图为汪镒题

程敏政

偶尔拈来语更工,景随天出爱唐风。ǒu ěr niān lái yǔ gèng gōng,jǐng suí tiān chū ài táng fēng。
白云红叶寒山句,早被人传入画中。bái yún hóng yè hán shān jù,zǎo bèi rén chuán rù huà zhōng。

题自写墨梅

程敏政

墨本流传四十秋,不堪重省少年游。mò běn liú chuán sì shí qiū,bù kān zhòng shěng shǎo nián yóu。
山堂雪后摩挲处,赢得寒花照白头。shān táng xuě hòu mó sā chù,yíng dé hán huā zhào bái tóu。

题延龄桥

程敏政

水上新桥卧两虹,延龄题字刻西东。shuǐ shàng xīn qiáo wò liǎng hóng,yán líng tí zì kè xī dōng。
自惭不是题桥手,都入行人指笑中。zì cán bù shì tí qiáo shǒu,dōu rù xíng rén zhǐ xiào zhōng。