古诗词

题金太仆本清竹

程敏政

往年曾识太瘦生,风神如鹤诗有声。wǎng nián céng shí tài shòu shēng,fēng shén rú hè shī yǒu shēng。
高情雅澹惟爱竹,挥染不让东吴卿。gāo qíng yǎ dàn wéi ài zhú,huī rǎn bù ràng dōng wú qīng。
一竿两竿已清洒,凤尾萧萧翠堪把。yī gān liǎng gān yǐ qīng sǎ,fèng wěi xiāo xiāo cuì kān bǎ。
秋空弄影纵复横,宛坐山窗月明下。qiū kōng nòng yǐng zòng fù héng,wǎn zuò shān chuāng yuè míng xià。
眼中何得千琅玕,怪石齿齿扬飞澜。yǎn zhōng hé dé qiān láng gān,guài shí chǐ chǐ yáng fēi lán。
人间六月无寸暑,细看令我霜毛寒。rén jiān liù yuè wú cùn shǔ,xì kàn lìng wǒ shuāng máo hán。
忆在江南白沙渚,十亩新篁舞烟雨。yì zài jiāng nán bái shā zhǔ,shí mǔ xīn huáng wǔ yān yǔ。
腰镰斸笋荐松醪,不惜年年自宾主。yāo lián zhǔ sǔn jiàn sōng láo,bù xī nián nián zì bīn zhǔ。
马蹄再触京华尘,梦魂长绕苍庭筠。mǎ tí zài chù jīng huá chén,mèng hún zhǎng rào cāng tíng yún。
偶窥墨本犹昨日,满耳清风怀故人。ǒu kuī mò běn yóu zuó rì,mǎn ěr qīng fēng huái gù rén。
谪仙之孙好图史,风节棱棱重金紫。zhé xiān zhī sūn hǎo tú shǐ,fēng jié léng léng zhòng jīn zǐ。
公馀相对欲忘餐,为说坚贞似君子。gōng yú xiāng duì yù wàng cān,wèi shuō jiān zhēn shì jūn zi。
朔气来时嘘冻云,千花万卉无馀芬。shuò qì lái shí xū dòng yún,qiān huā wàn huì wú yú fēn。
凭谁可结岁寒友,雪后青青惟此君。píng shuí kě jié suì hán yǒu,xuě hòu qīng qīng wéi cǐ jūn。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

大坂往返得诗十绝其一观文公与内弟程允夫手书真迹

程敏政

渊源家学重师生,中表姻亲本弟兄。yuān yuán jiā xué zhòng shī shēng,zhōng biǎo yīn qīn běn dì xiōng。
物是人非三百载,一缄残墨两含情。wù shì rén fēi sān bǎi zài,yī jiān cán mò liǎng hán qíng。

大坂往返得诗十绝其一观文公与内弟程允夫手书真迹

程敏政

百代乡邦有此翁,每于青史叹遗忠。bǎi dài xiāng bāng yǒu cǐ wēng,měi yú qīng shǐ tàn yí zhōng。
片言只字须珍护,留取高风配鲁公。piàn yán zhǐ zì xū zhēn hù,liú qǔ gāo fēng pèi lǔ gōng。

大坂往返得诗十绝其一观文公与内弟程允夫手书真迹

程敏政

前人往往爱钟王,才落霜毫趣便长。qián rén wǎng wǎng ài zhōng wáng,cái luò shuāng háo qù biàn zhǎng。
颇怪一时文翰谱,风流犹欠李云阳。pǒ guài yī shí wén hàn pǔ,fēng liú yóu qiàn lǐ yún yáng。

大坂往返得诗十绝其一观文公与内弟程允夫手书真迹

程敏政

倒峡词长立意精,几凭春雁寄都城。dào xiá cí zhǎng lì yì jīng,jǐ píng chūn yàn jì dōu chéng。
相闻十载今相见,一夜论文及四更。xiāng wén shí zài jīn xiāng jiàn,yī yè lùn wén jí sì gèng。

大坂往返得诗十绝其一观文公与内弟程允夫手书真迹

程敏政

洗马文章举笔成,可人能尽抑斋名。xǐ mǎ wén zhāng jǔ bǐ chéng,kě rén néng jǐn yì zhāi míng。
小楼对酌几忘味,无限停云万里情。xiǎo lóu duì zhuó jǐ wàng wèi,wú xiàn tíng yún wàn lǐ qíng。

大坂往返得诗十绝其一观文公与内弟程允夫手书真迹

程敏政

大坂溪头寝庙开,端公香火百年来。dà bǎn xī tóu qǐn miào kāi,duān gōng xiāng huǒ bǎi nián lái。
一时孙子能绳武,豸绣同登内外台。yī shí sūn zi néng shéng wǔ,zhì xiù tóng dēng nèi wài tái。

大坂往返得诗十绝其一观文公与内弟程允夫手书真迹

程敏政

午夜虹光烛斗寒,人间惊得御书看。wǔ yè hóng guāng zhú dòu hán,rén jiān jīng dé yù shū kàn。
当时未定君臣礼,想见先皇创业难。dāng shí wèi dìng jūn chén lǐ,xiǎng jiàn xiān huáng chuàng yè nán。

大坂往返得诗十绝其一观文公与内弟程允夫手书真迹

程敏政

满架遗书墨尚新,立言真不愧先民。mǎn jià yí shū mò shàng xīn,lì yán zhēn bù kuì xiān mín。
后生学问曾何似,也作青宫辅导臣。hòu shēng xué wèn céng hé shì,yě zuò qīng gōng fǔ dǎo chén。

大坂往返得诗十绝其一观文公与内弟程允夫手书真迹

程敏政

君从城郭几时还,知我肩舆夜过山。jūn cóng chéng guō jǐ shí hái,zhī wǒ jiān yú yè guò shān。
多谢有情思晤语,五更追送到溪湾。duō xiè yǒu qíng sī wù yǔ,wǔ gèng zhuī sòng dào xī wān。

大坂往返得诗十绝其一观文公与内弟程允夫手书真迹

程敏政

汪口人家鸡乱鸣,一樽那尽故交情。wāng kǒu rén jiā jī luàn míng,yī zūn nà jǐn gù jiāo qíng。
门前溪水能相送,随我西流直到城。mén qián xī shuǐ néng xiāng sòng,suí wǒ xī liú zhí dào chéng。

离婺源留别诸士友

程敏政

僧房连日阻春霖,款意难胜别意深。sēng fáng lián rì zǔ chūn lín,kuǎn yì nán shèng bié yì shēn。
但得三农今岁饱,沾裳濡足也甘心。dàn dé sān nóng jīn suì bǎo,zhān shang rú zú yě gān xīn。

题宗人贡士迪所藏米画

程敏政

襄阳人物渺如烟,画里云山尚宛然。xiāng yáng rén wù miǎo rú yān,huà lǐ yún shān shàng wǎn rán。
珍重旧宗收拾在,风流如坐米家船。zhēn zhòng jiù zōng shōu shí zài,fēng liú rú zuò mǐ jiā chuán。

予成化戊戌岁蒙恩省觐取道绩溪入徽城今五年矣复行此途怆然有感

程敏政

再出东城思惘然,青山依旧绕长川。zài chū dōng chéng sī wǎng rán,qīng shān yī jiù rào zhǎng chuān。
昼游追及承恩日,屈指浮生又五年。zhòu yóu zhuī jí chéng ēn rì,qū zhǐ fú shēng yòu wǔ nián。

贡士佐时生子弥月予适至焉初予以诗寿新安千户于翁八十翁以锦帕为谢因以遗儿用为远寿之徵

程敏政

鲛绡一幅锦云红,得自新安八十翁。jiāo xiāo yī fú jǐn yún hóng,dé zì xīn ān bā shí wēng。
虽愧犀钱并玉果,愿儿遐寿与翁同。suī kuì xī qián bìng yù guǒ,yuàn ér xiá shòu yǔ wēng tóng。

因与于文远郑时清同步东城上晚归得诗六绝其一越国汪公庙唐诰

程敏政

乌聊山上越公祠,香火分明百世思。wū liáo shān shàng yuè gōng cí,xiāng huǒ fēn míng bǎi shì sī。
留得两函唐诰在,纪年犹是太宗时。liú dé liǎng hán táng gào zài,jì nián yóu shì tài zōng shí。