古诗词

沈启南画障为张通守题

程敏政

石田老人非画师,胸中丘壑天所私。shí tián lǎo rén fēi huà shī,xiōng zhōng qiū hè tiān suǒ sī。
挥毫便觉真趣发,意到岂借丹青施。huī háo biàn jué zhēn qù fā,yì dào qǐ jiè dān qīng shī。
通守张君画成癖,半幅生绡比全璧。tōng shǒu zhāng jūn huà chéng pǐ,bàn fú shēng xiāo bǐ quán bì。
望中谓作云门山,游人拟办登山屐。wàng zhōng wèi zuò yún mén shān,yóu rén nǐ bàn dēng shān jī。
峰回路转溪流长,谁向石林开草堂。fēng huí lù zhuǎn xī liú zhǎng,shuí xiàng shí lín kāi cǎo táng。
风檐举手欲相问,扁舟载客来何方。fēng yán jǔ shǒu yù xiāng wèn,biǎn zhōu zài kè lái hé fāng。
老人画出今人上,乡评未数黄公望。lǎo rén huà chū jīn rén shàng,xiāng píng wèi shù huáng gōng wàng。
一石俄成斧劈痕,不类群羊更奇壮。yī shí é chéng fǔ pī hén,bù lèi qún yáng gèng qí zhuàng。
石田隐处轻辋川,秀句却似王维传。shí tián yǐn chù qīng wǎng chuān,xiù jù què shì wáng wéi chuán。
吴歌一日变楚语,幽芳懒斗春花妍。wú gē yī rì biàn chǔ yǔ,yōu fāng lǎn dòu chūn huā yán。
我从胥门八回过,古寺长邀听经坐。wǒ cóng xū mén bā huí guò,gǔ sì zhǎng yāo tīng jīng zuò。
老人不惜与画山,击节诗成几人和。lǎo rén bù xī yǔ huà shān,jī jié shī chéng jǐ rén hé。
尚方有诏徵遗才,白发苍颜能一来。shàng fāng yǒu zhào zhēng yí cái,bái fā cāng yán néng yī lái。
还君此图意无限,停云正绕姑苏台。hái jūn cǐ tú yì wú xiàn,tíng yún zhèng rào gū sū tái。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

慰李世贤学士丧子

程敏政

气数从来有短长,达人那复计彭殇。qì shù cóng lái yǒu duǎn zhǎng,dá rén nà fù jì péng shāng。
知君年力犹精健,他日须同窦十郎。zhī jūn nián lì yóu jīng jiàn,tā rì xū tóng dòu shí láng。

题定西侯画莱次俞振恭侍郎韵

程敏政

画史当年亦奋庸,园情犹共墨花浓。huà shǐ dāng nián yì fèn yōng,yuán qíng yóu gòng mò huā nóng。
土酥辣玉真堪羡,菜色何人动两峰。tǔ sū là yù zhēn kān xiàn,cài sè hé rén dòng liǎng fēng。

刘振之自求寿诗

程敏政

岁岁佳辰一宴开,坐中相寿总诗才。suì suì jiā chén yī yàn kāi,zuò zhōng xiāng shòu zǒng shī cái。
因诗记子悬弧日,也约明年载酒来。yīn shī jì zi xuán hú rì,yě yuē míng nián zài jiǔ lái。

题扬州杨成玉太守梅花

程敏政

红紫缤纷落暮寒,贞姿偏耐雪漫漫。hóng zǐ bīn fēn luò mù hán,zhēn zī piān nài xuě màn màn。
广陵太守能题品,不作琼花一例看。guǎng líng tài shǒu néng tí pǐn,bù zuò qióng huā yī lì kàn。

题傅曰川谕德蜻蜓便面

程敏政

五月京华吹旱尘,江乡风物系情频。wǔ yuè jīng huá chuī hàn chén,jiāng xiāng fēng wù xì qíng pín。
满陂绿水连堤草,雨后蜻蜓不避人。mǎn bēi lǜ shuǐ lián dī cǎo,yǔ hòu qīng tíng bù bì rén。

题傅曰川谕德蜻蜓便面

程敏政

书带青青草似苔,绛驺飞处小蓬莱。shū dài qīng qīng cǎo shì tái,jiàng zōu fēi chù xiǎo péng lái。
良工可识词林客,为作朱衣入眼来。liáng gōng kě shí cí lín kè,wèi zuò zhū yī rù yǎn lái。

送黄岩黄汝彝赴休宁训导

程敏政

浙东经学推黄氏,玉树临风见一枝。zhè dōng jīng xué tuī huáng shì,yù shù lín fēng jiàn yī zhī。
山邑百年弦诵地,自今应喜得良师。shān yì bǎi nián xián sòng dì,zì jīn yīng xǐ dé liáng shī。

送黄岩黄汝彝赴休宁训导

程敏政

宫墙遥隔练溪湾,门对青青玉几山。gōng qiáng yáo gé liàn xī wān,mén duì qīng qīng yù jǐ shān。
分拥皋比应最乐,书声时出翠微间。fēn yōng gāo bǐ yīng zuì lè,shū shēng shí chū cuì wēi jiān。

送黄岩黄汝彝赴休宁训导

程敏政

孔殿西头企德堂,两贤曾此托维桑。kǒng diàn xī tóu qǐ dé táng,liǎng xián céng cǐ tuō wéi sāng。
衣冠俎豆瞻依处,洛学千年未可忘。yī guān zǔ dòu zhān yī chù,luò xué qiān nián wèi kě wàng。

送黄岩黄汝彝赴休宁训导

程敏政

温公家世不凡才,六一清风满后来。wēn gōng jiā shì bù fán cái,liù yī qīng fēng mǎn hòu lái。
知子教条还易举,頖宫星斗夜昭回。zhī zi jiào tiáo hái yì jǔ,pàn gōng xīng dòu yè zhāo huí。

蒲窗清隐为蔡德馨赋

程敏政

石发森森照水寒,绿云摇动紫瑛盘。shí fā sēn sēn zhào shuǐ hán,lǜ yún yáo dòng zǐ yīng pán。
归来不道清如许,疑在君家画里看。guī lái bù dào qīng rú xǔ,yí zài jūn jiā huà lǐ kàn。

蒲窗清隐为蔡德馨赋

程敏政

叶叶都含淡墨痕,窗前生意蔼然存。yè yè dōu hán dàn mò hén,chuāng qián shēng yì ǎi rán cún。
摩挲九节如堪斸,误遣山童为洗根。mó sā jiǔ jié rú kān zhǔ,wù qiǎn shān tóng wèi xǐ gēn。

杨叔瓛地官挽歌六章

程敏政

卓笔峰高半入云,秀钟人物迥超群。zhuó bǐ fēng gāo bàn rù yún,xiù zhōng rén wù jiǒng chāo qún。
山川一日收灵气,留得扬雄死后文。shān chuān yī rì shōu líng qì,liú dé yáng xióng sǐ hòu wén。

杨叔瓛地官挽歌六章

程敏政

寂寂茅堂昼掩关,瀼西风物称投闲。jì jì máo táng zhòu yǎn guān,ráng xī fēng wù chēng tóu xián。
当时岸帻黄花里,应读移文笑北山。dāng shí àn zé huáng huā lǐ,yīng dú yí wén xiào běi shān。

杨叔瓛地官挽歌六章

程敏政

门前乔木翠生烟,一姓同居几百年。mén qián qiáo mù cuì shēng yān,yī xìng tóng jū jǐ bǎi nián。
闻说省郎无恙日,紫荆花下酒如泉。wén shuō shěng láng wú yàng rì,zǐ jīng huā xià jiǔ rú quán。