古诗词

沈启南画障为张通守题

程敏政

石田老人非画师,胸中丘壑天所私。shí tián lǎo rén fēi huà shī,xiōng zhōng qiū hè tiān suǒ sī。
挥毫便觉真趣发,意到岂借丹青施。huī háo biàn jué zhēn qù fā,yì dào qǐ jiè dān qīng shī。
通守张君画成癖,半幅生绡比全璧。tōng shǒu zhāng jūn huà chéng pǐ,bàn fú shēng xiāo bǐ quán bì。
望中谓作云门山,游人拟办登山屐。wàng zhōng wèi zuò yún mén shān,yóu rén nǐ bàn dēng shān jī。
峰回路转溪流长,谁向石林开草堂。fēng huí lù zhuǎn xī liú zhǎng,shuí xiàng shí lín kāi cǎo táng。
风檐举手欲相问,扁舟载客来何方。fēng yán jǔ shǒu yù xiāng wèn,biǎn zhōu zài kè lái hé fāng。
老人画出今人上,乡评未数黄公望。lǎo rén huà chū jīn rén shàng,xiāng píng wèi shù huáng gōng wàng。
一石俄成斧劈痕,不类群羊更奇壮。yī shí é chéng fǔ pī hén,bù lèi qún yáng gèng qí zhuàng。
石田隐处轻辋川,秀句却似王维传。shí tián yǐn chù qīng wǎng chuān,xiù jù què shì wáng wéi chuán。
吴歌一日变楚语,幽芳懒斗春花妍。wú gē yī rì biàn chǔ yǔ,yōu fāng lǎn dòu chūn huā yán。
我从胥门八回过,古寺长邀听经坐。wǒ cóng xū mén bā huí guò,gǔ sì zhǎng yāo tīng jīng zuò。
老人不惜与画山,击节诗成几人和。lǎo rén bù xī yǔ huà shān,jī jié shī chéng jǐ rén hé。
尚方有诏徵遗才,白发苍颜能一来。shàng fāng yǒu zhào zhēng yí cái,bái fā cāng yán néng yī lái。
还君此图意无限,停云正绕姑苏台。hái jūn cǐ tú yì wú xiàn,tíng yún zhèng rào gū sū tái。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

王推府许同游黄山忽至潜口告别

程敏政

公暇来乘半日闲,却将游劵负青山。gōng xiá lái chéng bàn rì xián,què jiāng yóu juàn fù qīng shān。
剡溪自熟君家例,莫怪中途冒雨还。shàn xī zì shú jūn jiā lì,mò guài zhōng tú mào yǔ hái。

石壁岭有感王推府之去

程敏政

石梯危磴绕羊肠,千仞峰头一线长。shí tī wēi dèng rào yáng cháng,qiān rèn fēng tóu yī xiàn zhǎng。
自遣吟身来试险,回车先见数王阳。zì qiǎn yín shēn lái shì xiǎn,huí chē xiān jiàn shù wáng yáng。

帕一方为汪廷器母陈孺人八帙之贺物虽甚薄然其中有福寿字共三十数祝望之意则有在也

程敏政

转枝花里织文多,持捧高堂愧绮罗。zhuǎn zhī huā lǐ zhī wén duō,chí pěng gāo táng kuì qǐ luó。
福寿共成三十字,凭人添入庆生歌。fú shòu gòng chéng sān shí zì,píng rén tiān rù qìng shēng gē。

李侯新作秋水亭可望松萝诸山客有遗之沈石田画者正会此意

程敏政

蓦地萝山为写真,石田毫素妙通神。mò dì luó shān wèi xiě zhēn,shí tián háo sù miào tōng shén。
闲来秋水亭中坐,便是丹青个里人。xián lái qiū shuǐ tíng zhōng zuò,biàn shì dān qīng gè lǐ rén。

尤美山房

程敏政

新筑幽居扫翠岚,望中林壑胜西南。xīn zhù yōu jū sǎo cuì lán,wàng zhōng lín hè shèng xī nán。
题名借得欧公语,留与渔樵作美谈。tí míng jiè dé ōu gōng yǔ,liú yǔ yú qiáo zuò měi tán。

古贤图四绝为临塘婿范樟题伊尹

程敏政

三聘幡然出有莘,画图千载见风神。sān pìn fān rán chū yǒu shēn,huà tú qiān zài jiàn fēng shén。
南巢革夏桐宫放,岂是临期促办人。nán cháo gé xià tóng gōng fàng,qǐ shì lín qī cù bàn rén。

古贤图四绝为临塘婿范樟题伊尹

程敏政

金貂并与世尘空,老圃馀情寄郭东。jīn diāo bìng yǔ shì chén kōng,lǎo pǔ yú qíng jì guō dōng。
莫笑种瓜生计拙,此心原慕采薇翁。mò xiào zhǒng guā shēng jì zhuō,cǐ xīn yuán mù cǎi wēi wēng。

古贤图四绝为临塘婿范樟题伊尹

程敏政

雪林樵担压双肩,士有穷通节自坚。xuě lín qiáo dān yā shuāng jiān,shì yǒu qióng tōng jié zì jiān。
赢得马前愚妇骇,快心堪笑亦堪怜。yíng dé mǎ qián yú fù hài,kuài xīn kān xiào yì kān lián。

古贤图四绝为临塘婿范樟题伊尹

程敏政

一竿名重子陵滩,风景真宜入画看。yī gān míng zhòng zi líng tān,fēng jǐng zhēn yí rù huà kàn。
却恐禄多归计好,羊裘零落钓矶寒。què kǒng lù duō guī jì hǎo,yáng qiú líng luò diào jī hán。

览翠亭

程敏政

孤绝东峰一草亭,偶来登眺俯岩扃。gū jué dōng fēng yī cǎo tíng,ǒu lái dēng tiào fǔ yán jiōng。
不知眼界宽多少,天外芙蓉万仞青。bù zhī yǎn jiè kuān duō shǎo,tiān wài fú róng wàn rèn qīng。

葆真轩

程敏政

白云深处小开轩,手阅南华养太元。bái yún shēn chù xiǎo kāi xuān,shǒu yuè nán huá yǎng tài yuán。
静坐不关身外事,任他车马市尘喧。jìng zuò bù guān shēn wài shì,rèn tā chē mǎ shì chén xuān。

慕椿为孙文模赋

程敏政

一树灵椿大十围,秋风回首叹人非。yī shù líng chūn dà shí wéi,qiū fēng huí shǒu tàn rén fēi。
繁阴翠匝行歌地,不忍重看旧舞衣。fán yīn cuì zā xíng gē dì,bù rěn zhòng kàn jiù wǔ yī。

慕椿为孙文模赋

程敏政

雨飘风射八千春,一日丹青见树身。yǔ piāo fēng shè bā qiān chūn,yī rì dān qīng jiàn shù shēn。
何事人生不如树,百年肠断倚庐人。hé shì rén shēng bù rú shù,bǎi nián cháng duàn yǐ lú rén。

别乡友

程敏政

山下邮亭半掩门,故人迎饯一开尊。shān xià yóu tíng bàn yǎn mén,gù rén yíng jiàn yī kāi zūn。
东风别路遥相指,隔岸人间是郑村。dōng fēng bié lù yáo xiāng zhǐ,gé àn rén jiān shì zhèng cūn。

为文模题西坡卷

程敏政

青山一路绕青溪,别墅分明似瀼西。qīng shān yī lù rào qīng xī,bié shù fēn míng shì ráng xī。
何日杖藜寻北阮,手摩新竹更留题。hé rì zhàng lí xún běi ruǎn,shǒu mó xīn zhú gèng liú tí。