古诗词

题戎王出猎图

程敏政

黑山之北青海头,草木摇落风飕飕。hēi shān zhī běi qīng hǎi tóu,cǎo mù yáo luò fēng sōu sōu。
平原一望渺无际,猎骑四踏黄云秋。píng yuán yī wàng miǎo wú jì,liè qí sì tà huáng yún qiū。
戎王小年面如玉,仿佛当时李存勖。róng wáng xiǎo nián miàn rú yù,fǎng fú dāng shí lǐ cún xù。
锦袍白马弯雕弧,一箭真应倒苍鹿。jǐn páo bái mǎ wān diāo hú,yī jiàn zhēn yīng dào cāng lù。
苍鹿却走青羊奔,沙碛霜中馀血痕。cāng lù què zǒu qīng yáng bēn,shā qì shuāng zhōng yú xuè hén。
相随两两奉驱策,毡裘辫发皆羌浑。xiāng suí liǎng liǎng fèng qū cè,zhān qiú biàn fā jiē qiāng hún。
一犬腾身逐惊兔,后骑鞲鹰笑相顾。yī quǎn téng shēn zhú jīng tù,hòu qí gōu yīng xiào xiāng gù。
大家贾勇各忘疲,倒载争多不知暮。dà jiā jiǎ yǒng gè wàng pí,dào zài zhēng duō bù zhī mù。
健儿独往先着鞭,自期百发无虚弦。jiàn ér dú wǎng xiān zhe biān,zì qī bǎi fā wú xū xián。
何物霜蹄忽星迸,脱手落地仍欣然。hé wù shuāng tí hū xīng bèng,tuō shǒu luò dì réng xīn rán。
几辆毡车驻山口,应待归来劝胡酒。jǐ liàng zhān chē zhù shān kǒu,yīng dài guī lái quàn hú jiǔ。
共燖熊掌炙驼峰,《敕勒歌》长出林薮。gòng xún xióng zhǎng zhì tuó fēng,chì lēi gē zhǎng chū lín sǒu。
歌长昼短乐未央,皂旗闪烁天苍凉。gē zhǎng zhòu duǎn lè wèi yāng,zào qí shǎn shuò tiān cāng liáng。
明朝移帐定何所,择地还开新猎场。míng cháo yí zhàng dìng hé suǒ,zé dì hái kāi xīn liè chǎng。
方今圣人居大宝,烽燧无烟罢天讨。fāng jīn shèng rén jū dà bǎo,fēng suì wú yān bà tiān tǎo。
胡雏长作画中看,莫近飞狐塞垣道。hú chú zhǎng zuò huà zhōng kàn,mò jìn fēi hú sāi yuán dào。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

题画二首

程敏政

竹间无数玉森森,渐觉春随雪意深。zhú jiān wú shù yù sēn sēn,jiàn jué chūn suí xuě yì shēn。
山下地偏人迹少,野禽能识岁寒心。shān xià dì piān rén jì shǎo,yě qín néng shí suì hán xīn。

题沈石田悬崖松

程敏政

根蚀苍崖露半腰,声随风雨落寒潮。gēn shí cāng yá lù bàn yāo,shēng suí fēng yǔ luò hán cháo。
小堂六月题诗处,不觉人间暑气消。xiǎo táng liù yuè tí shī chù,bù jué rén jiān shǔ qì xiāo。

送户部叶叔通郎中知宁国府

程敏政

民部清风十载馀,金绯一日荷恩除。mín bù qīng fēng shí zài yú,jīn fēi yī rì hé ēn chú。
秧田麦陇宣州道,多少人迎五马车。yāng tián mài lǒng xuān zhōu dào,duō shǎo rén yíng wǔ mǎ chē。

送户部叶叔通郎中知宁国府

程敏政

桑梓悠悠共歙城,宦游京国倍多情。sāng zǐ yōu yōu gòng shè chéng,huàn yóu jīng guó bèi duō qíng。
红尘离合常无定,从此相看听雁声。hóng chén lí hé cháng wú dìng,cóng cǐ xiāng kàn tīng yàn shēng。

送户部叶叔通郎中知宁国府

程敏政

昔年曾过敬亭山,花雾蒙蒙湿翠鬟。xī nián céng guò jìng tíng shān,huā wù méng méng shī cuì huán。
别后山容应不改,凭君传语慰孱颜。bié hòu shān róng yīng bù gǎi,píng jūn chuán yǔ wèi càn yán。

送户部叶叔通郎中知宁国府

程敏政

宛陵祠下竹娟娟,一榻曾分听夜泉。wǎn líng cí xià zhú juān juān,yī tà céng fēn tīng yè quán。
携酒寓公谁复在,六回春色到吟边。xié jiǔ yù gōng shuí fù zài,liù huí chūn sè dào yín biān。

送户部叶叔通郎中知宁国府

程敏政

故乡乔木隔山青,山郡人应候福星。gù xiāng qiáo mù gé shān qīng,shān jùn rén yīng hòu fú xīng。
民俗士风谙已熟,不须随路借图经。mín sú shì fēng ān yǐ shú,bù xū suí lù jiè tú jīng。

送户部叶叔通郎中知宁国府

程敏政

村村鸡犬日相亲,宣歙山川本近邻。cūn cūn jī quǎn rì xiāng qīn,xuān shè shān chuān běn jìn lín。
他日钓游仍作伴,不惭曾是受田人。tā rì diào yóu réng zuò bàn,bù cán céng shì shòu tián rén。

慰李世贤学士丧子

程敏政

双凤联胎本夙缘,小郎头角更堪怜。shuāng fèng lián tāi běn sù yuán,xiǎo láng tóu jiǎo gèng kān lián。
那知一片青云器,只向人间住七年。nà zhī yī piàn qīng yún qì,zhǐ xiàng rén jiān zhù qī nián。

慰李世贤学士丧子

程敏政

聪明何止识之无,礼貌分明似壮夫。cōng míng hé zhǐ shí zhī wú,lǐ mào fēn míng shì zhuàng fū。
惜此钟情何日了,朱门愁绝旧悬弧。xī cǐ zhōng qíng hé rì le,zhū mén chóu jué jiù xuán hú。

慰李世贤学士丧子

程敏政

每回骑马到君家,延坐中堂解供茶。měi huí qí mǎ dào jūn jiā,yán zuò zhōng táng jiě gōng chá。
白日重来空泪落,窗间惟有字如鸦。bái rì zhòng lái kōng lèi luò,chuāng jiān wéi yǒu zì rú yā。

慰李世贤学士丧子

程敏政

春入高堂夜启筵,爱渠长立彩灯前。chūn rù gāo táng yè qǐ yán,ài qú zhǎng lì cǎi dēng qián。
丁宁劝酒呼程叔,此语何时去耳边。dīng níng quàn jiǔ hū chéng shū,cǐ yǔ hé shí qù ěr biān。

慰李世贤学士丧子

程敏政

全婴有术贵徐徐,忍遣庸师断送渠。quán yīng yǒu shù guì xú xú,rěn qiǎn yōng shī duàn sòng qú。
同榜弟兄虽异姓,为君思药诵医书。tóng bǎng dì xiōng suī yì xìng,wèi jūn sī yào sòng yī shū。

慰李世贤学士丧子

程敏政

暂寄藤棺古佛堂,神仙空说返魂香。zàn jì téng guān gǔ fú táng,shén xiān kōng shuō fǎn hún xiāng。
月河桥下东流水,那及人家此恨长。yuè hé qiáo xià dōng liú shuǐ,nà jí rén jiā cǐ hèn zhǎng。

慰李世贤学士丧子

程敏政

瓜祝诗成岁几更,人间悲喜漫多情。guā zhù shī chéng suì jǐ gèng,rén jiān bēi xǐ màn duō qíng。
他时返吊还成贺,添取新篇续旧盟。tā shí fǎn diào hái chéng hè,tiān qǔ xīn piān xù jiù méng。