古诗词

桃源行为扬州王彦平太守题画

程敏政

前村鸡鸣后村应,四山如城石无磴。qián cūn jī míng hòu cūn yīng,sì shān rú chéng shí wú dèng。
男耕女织自春秋,不许世尘通一径。nán gēng nǚ zhī zì chūn qiū,bù xǔ shì chén tōng yī jìng。
绕溪种桃无杂花,十里五里明朝霞。rào xī zhǒng táo wú zá huā,shí lǐ wǔ lǐ míng cháo xiá。
穿花作路记来往,秦虐不到山人家。chuān huā zuò lù jì lái wǎng,qín nüè bù dào shān rén jiā。
捕鱼深入者谁子,鸣榔忽过青山趾。bǔ yú shēn rù zhě shuí zi,míng láng hū guò qīng shān zhǐ。
溪亭老翁疑且惊,失路何人误来此。xī tíng lǎo wēng yí qiě jīng,shī lù hé rén wù lái cǐ。
小问市朝经几主,客云有晋今太康。xiǎo wèn shì cháo jīng jǐ zhǔ,kè yún yǒu jìn jīn tài kāng。
邀归恋恋作鸡黍,屈指悠悠悲海桑。yāo guī liàn liàn zuò jī shǔ,qū zhǐ yōu yōu bēi hǎi sāng。
异事流传宁复再,神仙已远丹青在。yì shì liú chuán níng fù zài,shén xiān yǐ yuǎn dān qīng zài。
昌黎有作诚得之,馀子虽工亦何逮。chāng lí yǒu zuò chéng dé zhī,yú zi suī gōng yì hé dǎi。
我尝三复柴桑吟,桃源楚地幽且深。wǒ cháng sān fù chái sāng yín,táo yuán chǔ dì yōu qiě shēn。
楚人雠秦不相屈,忠义谁明千载心。chǔ rén chóu qín bù xiāng qū,zhōng yì shuí míng qiān zài xīn。
竹鹤老人年九十,点染生绡墨犹湿。zhú hè lǎo rén nián jiǔ shí,diǎn rǎn shēng xiāo mò yóu shī。
楚江山水晋风神,却似身曾到原隰。chǔ jiāng shān shuǐ jìn fēng shén,què shì shēn céng dào yuán xí。
维扬太守开别筵,披图细玩春风前。wéi yáng tài shǒu kāi bié yán,pī tú xì wán chūn fēng qián。
兴酣一订武陵史,为君改赋逃秦篇。xīng hān yī dìng wǔ líng shǐ,wèi jūn gǎi fù táo qín piān。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

次德州简管粮张道济主事同年

程敏政

一冬南去一春还,历尽征途水与山。yī dōng nán qù yī chūn hái,lì jǐn zhēng tú shuǐ yǔ shān。
却忆故人清话处,隔城相望夕阳间。què yì gù rén qīng huà chù,gé chéng xiāng wàng xī yáng jiān。

静海道中地名杨柳青园林隐映可爱

程敏政

春阴澹沲绿杨津,两岸风来不动尘。chūn yīn dàn tuó lǜ yáng jīn,liǎng àn fēng lái bù dòng chén。
一日船窗见桃李,便惊身是卧游人。yī rì chuán chuāng jiàn táo lǐ,biàn jīng shēn shì wò yóu rén。

留别沧州守御赵将军诗三首

程敏政

临河高堞古沧州,一将分符得上游。lín hé gāo dié gǔ cāng zhōu,yī jiāng fēn fú dé shàng yóu。
充国由来好孙子,营平终袭汉家侯。chōng guó yóu lái hǎo sūn zi,yíng píng zhōng xí hàn jiā hóu。

留别沧州守御赵将军诗三首

程敏政

骨肉相违岁几更,偶然离合更关情。gǔ ròu xiāng wéi suì jǐ gèng,ǒu rán lí hé gèng guān qíng。
家传只有龙韬在,一卷殷勤付馆甥。jiā chuán zhǐ yǒu lóng tāo zài,yī juǎn yīn qín fù guǎn shēng。

留别沧州守御赵将军诗三首

程敏政

横海军声震朔庭,土人多失旧图经。héng hǎi jūn shēng zhèn shuò tíng,tǔ rén duō shī jiù tú jīng。
高原何处藏弓剑,落日寒云蔓草青。gāo yuán hé chù cáng gōng jiàn,luò rì hán yún màn cǎo qīng。

张家湾

程敏政

张家湾口望都城,犹是行人半日程。zhāng jiā wān kǒu wàng dōu chéng,yóu shì xíng rén bàn rì chéng。
羸马似龙谙旧主,临河相顾一长鸣。léi mǎ shì lóng ān jiù zhǔ,lín hé xiāng gù yī zhǎng míng。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

故国园林草自芳,望中情地转凄凉。gù guó yuán lín cǎo zì fāng,wàng zhōng qíng dì zhuǎn qī liáng。
行人莫苦登高阁,高处何曾见故乡。xíng rén mò kǔ dēng gāo gé,gāo chù hé céng jiàn gù xiāng。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

湛恩惟待立鸡竿,岂是明时学考槃。zhàn ēn wéi dài lì jī gān,qǐ shì míng shí xué kǎo pán。
身计未谐归计好,一宵清话到更阑。shēn jì wèi xié guī jì hǎo,yī xiāo qīng huà dào gèng lán。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

尘寰渐远渐凄清,地近乡关喜气生。chén huán jiàn yuǎn jiàn qī qīng,dì jìn xiāng guān xǐ qì shēng。
只恐诏书非久下,归来依旧马蹄声。zhǐ kǒng zhào shū fēi jiǔ xià,guī lái yī jiù mǎ tí shēng。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

千里幽怀一凭阑,君恩宁许更盘桓。qiān lǐ yōu huái yī píng lán,jūn ēn níng xǔ gèng pán huán。
朝中未有输忠处,肯便临溪把钓竿。cháo zhōng wèi yǒu shū zhōng chù,kěn biàn lín xī bǎ diào gān。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

铅堑辛勤十四年,幸逢圣主得称贤。qiān qiàn xīn qín shí sì nián,xìng féng shèng zhǔ dé chēng xián。
秃毫强会悠悠事,敏政当居俗吏前。tū háo qiáng huì yōu yōu shì,mǐn zhèng dāng jū sú lì qián。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

泥途渐过车声滑,才得扶舁渡浅河。ní tú jiàn guò chē shēng huá,cái dé fú yú dù qiǎn hé。
从此异乡谁是侣,月明孤影落澄波。cóng cǐ yì xiāng shuí shì lǚ,yuè míng gū yǐng luò chéng bō。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

醉乡□□□□□,沦落多愁笑不成。zuì xiāng,lún luò duō chóu xiào bù chéng。
苦恨俗缘无了处,江村古寺偶闲行。kǔ hèn sú yuán wú le chù,jiāng cūn gǔ sì ǒu xián xíng。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

闲愁不觉过年光,只有醒时觉异乡。xián chóu bù jué guò nián guāng,zhǐ yǒu xǐng shí jué yì xiāng。
不醉多愁醉多病,一篇齐物是医方。bù zuì duō chóu zuì duō bìng,yī piān qí wù shì yī fāng。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

劳生谁在定中看,境胜才知宇宙宽。láo shēng shuí zài dìng zhōng kàn,jìng shèng cái zhī yǔ zhòu kuān。
一月解行天一匝,素娥心事问应难。yī yuè jiě xíng tiān yī zā,sù é xīn shì wèn yīng nán。