古诗词

桃源行为扬州王彦平太守题画

程敏政

前村鸡鸣后村应,四山如城石无磴。qián cūn jī míng hòu cūn yīng,sì shān rú chéng shí wú dèng。
男耕女织自春秋,不许世尘通一径。nán gēng nǚ zhī zì chūn qiū,bù xǔ shì chén tōng yī jìng。
绕溪种桃无杂花,十里五里明朝霞。rào xī zhǒng táo wú zá huā,shí lǐ wǔ lǐ míng cháo xiá。
穿花作路记来往,秦虐不到山人家。chuān huā zuò lù jì lái wǎng,qín nüè bù dào shān rén jiā。
捕鱼深入者谁子,鸣榔忽过青山趾。bǔ yú shēn rù zhě shuí zi,míng láng hū guò qīng shān zhǐ。
溪亭老翁疑且惊,失路何人误来此。xī tíng lǎo wēng yí qiě jīng,shī lù hé rén wù lái cǐ。
小问市朝经几主,客云有晋今太康。xiǎo wèn shì cháo jīng jǐ zhǔ,kè yún yǒu jìn jīn tài kāng。
邀归恋恋作鸡黍,屈指悠悠悲海桑。yāo guī liàn liàn zuò jī shǔ,qū zhǐ yōu yōu bēi hǎi sāng。
异事流传宁复再,神仙已远丹青在。yì shì liú chuán níng fù zài,shén xiān yǐ yuǎn dān qīng zài。
昌黎有作诚得之,馀子虽工亦何逮。chāng lí yǒu zuò chéng dé zhī,yú zi suī gōng yì hé dǎi。
我尝三复柴桑吟,桃源楚地幽且深。wǒ cháng sān fù chái sāng yín,táo yuán chǔ dì yōu qiě shēn。
楚人雠秦不相屈,忠义谁明千载心。chǔ rén chóu qín bù xiāng qū,zhōng yì shuí míng qiān zài xīn。
竹鹤老人年九十,点染生绡墨犹湿。zhú hè lǎo rén nián jiǔ shí,diǎn rǎn shēng xiāo mò yóu shī。
楚江山水晋风神,却似身曾到原隰。chǔ jiāng shān shuǐ jìn fēng shén,què shì shēn céng dào yuán xí。
维扬太守开别筵,披图细玩春风前。wéi yáng tài shǒu kāi bié yán,pī tú xì wán chūn fēng qián。
兴酣一订武陵史,为君改赋逃秦篇。xīng hān yī dìng wǔ líng shǐ,wèi jūn gǎi fù táo qín piān。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

题尹正言学士菊

程敏政

陶家庄子未全荒,篱下西风一径霜。táo jiā zhuāng zi wèi quán huāng,lí xià xī fēng yī jìng shuāng。
红紫相看零落尽,寒花只作旧时黄。hóng zǐ xiāng kàn líng luò jǐn,hán huā zhǐ zuò jiù shí huáng。

题画

程敏政

苍山茅屋岁将阑,一卷黄庭读未残。cāng shān máo wū suì jiāng lán,yī juǎn huáng tíng dú wèi cán。
落叶暗桥何处客,杖藜来听水声寒。luò yè àn qiáo hé chù kè,zhàng lí lái tīng shuǐ shēng hán。

夏日偶成

程敏政

瓜头果叶未全开,一寸新根蚀旧苔。guā tóu guǒ yè wèi quán kāi,yī cùn xīn gēn shí jiù tái。
闲上小楼看雨脚,不知青蔓过墙来。xián shàng xiǎo lóu kàn yǔ jiǎo,bù zhī qīng màn guò qiáng lái。

题常州卞六行乐图

程敏政

素紽衣摺皂纶巾,不受长安马足尘。sù tuó yī zhé zào lún jīn,bù shòu zhǎng ān mǎ zú chén。
香绕鹿车秋未老,胜游知是惜花人。xiāng rào lù chē qiū wèi lǎo,shèng yóu zhī shì xī huā rén。

坦庵为邓州训导胡直赋

程敏政

随分安居结数楹,出门何处不堪行。suí fēn ān jū jié shù yíng,chū mén hé chù bù kān xíng。
知君已得羲经趣,眼见高门棘刺生。zhī jūn yǐ dé xī jīng qù,yǎn jiàn gāo mén jí cì shēng。

愚乐庵为傅曰川太史乃尊赋

程敏政

不辞提瓮灌山畦,绕屋江声似冉溪。bù cí tí wèng guàn shān qí,rào wū jiāng shēng shì rǎn xī。
却笑永州憔悴客,壶觞终日叹羁栖。què xiào yǒng zhōu qiáo cuì kè,hú shāng zhōng rì tàn jī qī。

愚乐庵为傅曰川太史乃尊赋

程敏政

静对苍山阅岁华,人间何地著生涯。jìng duì cāng shān yuè suì huá,rén jiān hé dì zhù shēng yá。
翻书忽到无言处,陋巷春风自一家。fān shū hū dào wú yán chù,lòu xiàng chūn fēng zì yī jiā。

苦雨漫兴

程敏政

久病朝籍未通名,雨窗且得卧天明。jiǔ bìng cháo jí wèi tōng míng,yǔ chuāng qiě dé wò tiān míng。
御街石路光凌乱,坐想诸公把滑行。yù jiē shí lù guāng líng luàn,zuò xiǎng zhū gōng bǎ huá xíng。

苦雨漫兴

程敏政

青裾白面扫晴妇,冯仗精灵格上穹。qīng jū bái miàn sǎo qíng fù,féng zhàng jīng líng gé shàng qióng。
黑云西行雨脚退,针线女儿争奏功。hēi yún xī xíng yǔ jiǎo tuì,zhēn xiàn nǚ ér zhēng zòu gōng。

会昌雪亭公子许雨中移竹诗以讯之

程敏政

八尺庭除半绿苔,一春无意买花栽。bā chǐ tíng chú bàn lǜ tái,yī chūn wú yì mǎi huā zāi。
几时凭仗连朝雨,分得青鸾数尾来。jǐ shí píng zhàng lián cháo yǔ,fēn dé qīng luán shù wěi lái。

送云南府学司训高宗礼

程敏政

昆明池水隔天涯,万里西行喜过家。kūn míng chí shuǐ gé tiān yá,wàn lǐ xī xíng xǐ guò jiā。
莫叹青毡清似水,文风今日似中华。mò tàn qīng zhān qīng shì shuǐ,wén fēng jīn rì shì zhōng huá。

送云南府学司训高宗礼

程敏政

行人无奈歇征骖,尽与朝绅接笑谈。xíng rén wú nài xiē zhēng cān,jǐn yǔ cháo shēn jiē xiào tán。
他日重逢知未老,内庭供奉亦何惭。tā rì zhòng féng zhī wèi lǎo,nèi tíng gōng fèng yì hé cán。

送云南府学司训高宗礼

程敏政

烦写新容出镜台,少年衰陋本中材。fán xiě xīn róng chū jìng tái,shǎo nián shuāi lòu běn zhōng cái。
远人若问程宫讲,应诧君曾识面来。yuǎn rén ruò wèn chéng gōng jiǎng,yīng chà jūn céng shí miàn lái。

陪祀西陵昌平晓行

程敏政

雨净关河不受尘,一时吟眺薄秋旻。yǔ jìng guān hé bù shòu chén,yī shí yín tiào báo qiū mín。
树头黄屋如看画,马首青山欲近人。shù tóu huáng wū rú kàn huà,mǎ shǒu qīng shān yù jìn rén。

克宽弟南归小诗二首奉简淮阴驿丞林文秀内兄休宁上舍汪汝温亲契

程敏政

旧榻凝尘岁屡更,秋风一雁又南征。jiù tà níng chén suì lǚ gèng,qiū fēng yī yàn yòu nán zhēng。
弟兄离合情无限,万里淮天共月明。dì xiōng lí hé qíng wú xiàn,wàn lǐ huái tiān gòng yuè míng。