古诗词

明妃曲

程敏政

明妃本是巫山女,貌美如花解人语。míng fēi běn shì wū shān nǚ,mào měi rú huā jiě rén yǔ。
家门正对楚王台,惯听乡人说云雨。jiā mén zhèng duì chǔ wáng tái,guàn tīng xiāng rén shuō yún yǔ。
一朝被选入汉宫,几年不识天子容。yī cháo bèi xuǎn rù hàn gōng,jǐ nián bù shí tiān zi róng。
宫车日日向何所,鱼钥只把长门封。gōng chē rì rì xiàng hé suǒ,yú yào zhǐ bǎ zhǎng mén fēng。
象床不寐心如捣,自惜红颜暗中老。xiàng chuáng bù mèi xīn rú dǎo,zì xī hóng yán àn zhōng lǎo。
裴回顾影泪双垂,生死不如台下草。péi huí gù yǐng lèi shuāng chuí,shēng sǐ bù rú tái xià cǎo。
胡王欲得汉家姬,六宫尽蹙双蛾眉。hú wáng yù dé hàn jiā jī,liù gōng jǐn cù shuāng é méi。
孤怀不觉心语口,犹胜永巷常凄其。gū huái bù jué xīn yǔ kǒu,yóu shèng yǒng xiàng cháng qī qí。
欣然独上毡车里,胡王得之惊且喜。xīn rán dú shàng zhān chē lǐ,hú wáng dé zhī jīng qiě xǐ。
短箫吹出霸陵桥,两两雎鸠水中起。duǎn xiāo chuī chū bà líng qiáo,liǎng liǎng jū jiū shuǐ zhōng qǐ。
古城北去多战场,黄沙白草春无光。gǔ chéng běi qù duō zhàn chǎng,huáng shā bái cǎo chūn wú guāng。
多情自得虏庭乐,回首汉月空茫茫。duō qíng zì dé lǔ tíng lè,huí shǒu hàn yuè kōng máng máng。
打围夜向阴山宿,更为胡王理丝竹。dǎ wéi yè xiàng yīn shān sù,gèng wèi hú wáng lǐ sī zhú。
汉家莫悔误和戎,琵琶不是思归曲。hàn jiā mò huǐ wù hé róng,pí pá bù shì sī guī qū。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

杨叔瓛地官挽歌六章

程敏政

白石青松路不迷,隐君坟上路萋萋。bái shí qīng sōng lù bù mí,yǐn jūn fén shàng lù qī qī。
当时苫块藏身处,犹说慈乌绕树啼。dāng shí shān kuài cáng shēn chù,yóu shuō cí wū rào shù tí。

杨叔瓛地官挽歌六章

程敏政

一泓挑出浅沙间,照影如分镜里颜。yī hóng tiāo chū qiǎn shā jiān,zhào yǐng rú fēn jìng lǐ yán。
知是吟魂长不散,月明来此弄潺湲。zhī shì yín hún zhǎng bù sàn,yuè míng lái cǐ nòng chán yuán。

杨叔瓛地官挽歌六章

程敏政

乐丘遥枕暮云寒,一日全归事最难。lè qiū yáo zhěn mù yún hán,yī rì quán guī shì zuì nán。
赢得墓前新石在,铭文留与后人看。yíng dé mù qián xīn shí zài,míng wén liú yǔ hòu rén kàn。

题薛九蟾仙

程敏政

云冠琢玉紫霞衫,仙籍依稀见署衔。yún guān zuó yù zǐ xiá shān,xiān jí yī xī jiàn shǔ xián。
松下月明时顾影,寸心知不到尘凡。sōng xià yuè míng shí gù yǐng,cùn xīn zhī bù dào chén fán。

起亭图为顾谦作

程敏政

芸香吹满读书亭,不为时名困一经。yún xiāng chuī mǎn dú shū tíng,bù wèi shí míng kùn yī jīng。
亭下种松今几载,长梢将见拂云青。tíng xià zhǒng sōng jīn jǐ zài,zhǎng shāo jiāng jiàn fú yún qīng。

以云里帝城双凤阙雨中春树万人家为韵集古十四绝为户部白玢郎中题画

程敏政

落花飞絮正纷纷,半入江风半入云。luò huā fēi xù zhèng fēn fēn,bàn rù jiāng fēng bàn rù yún。
最是一年春好处,碧山如画又逢君。zuì shì yī nián chūn hǎo chù,bì shān rú huà yòu féng jūn。

以云里帝城双凤阙雨中春树万人家为韵集古十四绝为户部白玢郎中题画

程敏政

清溪一道穿桃李,汀畔数鸥闲不起。qīng xī yī dào chuān táo lǐ,tīng pàn shù ōu xián bù qǐ。
日暮汀洲一望时,城外青山如屋里。rì mù tīng zhōu yī wàng shí,chéng wài qīng shān rú wū lǐ。

以云里帝城双凤阙雨中春树万人家为韵集古十四绝为户部白玢郎中题画

程敏政

临颖美人在白帝,日暮千峰转迢递。lín yǐng měi rén zài bái dì,rì mù qiān fēng zhuǎn tiáo dì。
淡妆浓抹总相宜,彩毫应染炉烟细。dàn zhuāng nóng mǒ zǒng xiāng yí,cǎi háo yīng rǎn lú yān xì。

以云里帝城双凤阙雨中春树万人家为韵集古十四绝为户部白玢郎中题画

程敏政

偶逢樵者问山名,天外三峰削不成。ǒu féng qiáo zhě wèn shān míng,tiān wài sān fēng xuē bù chéng。
日暮长堤更回首,淡烟疏雨过高城。rì mù zhǎng dī gèng huí shǒu,dàn yān shū yǔ guò gāo chéng。

以云里帝城双凤阙雨中春树万人家为韵集古十四绝为户部白玢郎中题画

程敏政

瓦沟银竹曙翻江,浩唱庭花倒玉缸。wǎ gōu yín zhú shǔ fān jiāng,hào chàng tíng huā dào yù gāng。
山围四座画图出,时有白鹤飞来双。shān wéi sì zuò huà tú chū,shí yǒu bái hè fēi lái shuāng。

以云里帝城双凤阙雨中春树万人家为韵集古十四绝为户部白玢郎中题画

程敏政

日色才临仙掌动,王城晓日窥丹凤。rì sè cái lín xiān zhǎng dòng,wáng chéng xiǎo rì kuī dān fèng。
笑问客从何处来,词人解撰河清颂。xiào wèn kè cóng hé chù lái,cí rén jiě zhuàn hé qīng sòng。

以云里帝城双凤阙雨中春树万人家为韵集古十四绝为户部白玢郎中题画

程敏政

一年最好是三月,扁舟系岸依林樾。yī nián zuì hǎo shì sān yuè,biǎn zhōu xì àn yī lín yuè。
百花原头望京师,青龙夭矫盘双阙。bǎi huā yuán tóu wàng jīng shī,qīng lóng yāo jiǎo pán shuāng quē。

以云里帝城双凤阙雨中春树万人家为韵集古十四绝为户部白玢郎中题画

程敏政

终日戚戚思羁旅,晓来时有流莺语。zhōng rì qī qī sī jī lǚ,xiǎo lái shí yǒu liú yīng yǔ。
马上谁家白面郎,沾衣欲湿杏花雨。mǎ shàng shuí jiā bái miàn láng,zhān yī yù shī xìng huā yǔ。

以云里帝城双凤阙雨中春树万人家为韵集古十四绝为户部白玢郎中题画

程敏政

马足车尘到处通,等闲桃李即争红。mǎ zú chē chén dào chù tōng,děng xián táo lǐ jí zhēng hóng。
花时未免人来往,多少楼台烟雨中。huā shí wèi miǎn rén lái wǎng,duō shǎo lóu tái yān yǔ zhōng。

以云里帝城双凤阙雨中春树万人家为韵集古十四绝为户部白玢郎中题画

程敏政

绿杨红杏满城春,水面鱼游不避人。lǜ yáng hóng xìng mǎn chéng chūn,shuǐ miàn yú yóu bù bì rén。
何处貌将归画府,湿云如梦水如尘。hé chù mào jiāng guī huà fǔ,shī yún rú mèng shuǐ rú chén。