古诗词

莺啼序·闻成都川滇军警,用梦窗韵纪痛

赵熙

何辜锦江万户,涨滔天祸水。hé gū jǐn jiāng wàn hù,zhǎng tāo tiān huò shuǐ。
战尘起,腥色斑斑,溅血红绽花蕊。zhàn chén qǐ,xīng sè bān bān,jiàn xuè hóng zhàn huā ruǐ。
遍郭外、衰杨挂肉,惊风乱刮城乌坠。biàn guō wài shuāi yáng guà ròu,jīng fēng luàn guā chéng wū zhuì。
叹无边空际冤云,尽叠秋思。tàn wú biān kōng jì yuān yún,jǐn dié qiū sī。
三月春浓,正好载酒,泛花潭艇子。sān yuè chūn nóng,zhèng hǎo zài jiǔ,fàn huā tán tǐng zi。
二更后,芒角天狼,万千珠弹齐至。èr gèng hòu,máng jiǎo tiān láng,wàn qiān zhū dàn qí zhì。
自皇城鳞鳞破屋,火龙挟金蛇东指。zì huáng chéng lín lín pò wū,huǒ lóng xié jīn shé dōng zhǐ。
放修罗、刀雨横飞,问天何意。fàng xiū luó dāo yǔ héng fēi,wèn tiān hé yì。
奇哉去日,被甲川南,共枕戈不寐。qí zāi qù rì,bèi jiǎ chuān nán,gòng zhěn gē bù mèi。
应记取、纳溪力战,誓死前往,唳鹤声中,路人挥泪。yīng jì qǔ nà xī lì zhàn,shì sǐ qián wǎng,lì hè shēng zhōng,lù rén huī lèi。
妖烽荡净,刀瘢合缝,回头啼鴂千山响,唤同袍、互酌军容悴。yāo fēng dàng jìng,dāo bān hé fèng,huí tóu tí jué qiān shān xiǎng,huàn tóng páo hù zhuó jūn róng cuì。
如何自伐,中宵画角频吹,乱尸无担山里。rú hé zì fá,zhōng xiāo huà jiǎo pín chuī,luàn shī wú dān shān lǐ。
西南大局,化作芜城,剩鬼灯照翠。xī nán dà jú,huà zuò wú chéng,shèng guǐ dēng zhào cuì。
问此世花卿知否,豆煮萁燃,海外鲸牙,怒涛方起。wèn cǐ shì huā qīng zhī fǒu,dòu zhǔ qí rán,hǎi wài jīng yá,nù tāo fāng qǐ。
迂辛羹苦,今应无恙,崃山遥数春树影,忍双亲、怀远门阊倚。yū xīn gēng kǔ,jīn yīng wú yàng,lái shān yáo shù chūn shù yǐng,rěn shuāng qīn huái yuǎn mén chāng yǐ。
千秋认此残灰,大劫昆明,万魂在纸。qiān qiū rèn cǐ cán huī,dà jié kūn míng,wàn hún zài zhǐ。
赵熙

赵熙

赵熙(1867——1948),字尧生、号香宋,四川荣县人。蜀中五老七贤之一,世称“晚清第一词人”。他“工诗,善书,间亦作画。诗篇援笔立就,风调冠绝一时。偶撰戏词,传播妇孺之口”,蜀传有“家有赵翁书,斯人才不俗”之谚。光绪十八年(25岁)高中进士,殿试列二等,选翰林院庶吉士。次年,应保和殿大考,名列一等,授翰林院国史馆编修,转官监察御史。 赵熙的作品>>

猜您喜欢

荣隆道中

赵熙

梦里鸡声落枕头,晓行百里饭昌州。mèng lǐ jī shēng luò zhěn tóu,xiǎo xíng bǎi lǐ fàn chāng zhōu。
山云乍白还霏雨,田树微青强战秋。shān yún zhà bái hái fēi yǔ,tián shù wēi qīng qiáng zhàn qiū。
每见塔尖知县近,去年峡口正乡愁。měi jiàn tǎ jiān zhī xiàn jìn,qù nián xiá kǒu zhèng xiāng chóu。
人生只向天涯老,怅望离堆绝顶楼。rén shēng zhǐ xiàng tiān yá lǎo,chàng wàng lí duī jué dǐng lóu。

报石遗泊渝州

赵熙

渝州一水上嘉州,门对西南第一楼。yú zhōu yī shuǐ shàng jiā zhōu,mén duì xī nán dì yī lóu。
节趁梅黄初过雨,人思李白与同舟。jié chèn méi huáng chū guò yǔ,rén sī lǐ bái yǔ tóng zhōu。
从来萧寺偏宜夜,此去花潭请薄游。cóng lái xiāo sì piān yí yè,cǐ qù huā tán qǐng báo yóu。
日扫赞公禅榻久,峨眉山月不须秋。rì sǎo zàn gōng chán tà jiǔ,é méi shān yuè bù xū qiū。

登舟

赵熙

渺渺伊人水一方,消魂此地即河梁。miǎo miǎo yī rén shuǐ yī fāng,xiāo hún cǐ dì jí hé liáng。
沙坪作戏曾题字,山木惊秋又著霜。shā píng zuò xì céng tí zì,shān mù jīng qiū yòu zhù shuāng。
篙眼蜂窝留癞石,橛头鱼网晒髡杨。gāo yǎn fēng wō liú lài shí,jué tóu yú wǎng shài kūn yáng。
思君藉甚潘邠老,好句如花作菊香。sī jūn jí shén pān bīn lǎo,hǎo jù rú huā zuò jú xiāng。

泊泸州

赵熙

残阳欲堕现虹霓,沙上谁家菜满畦。cán yáng yù duò xiàn hóng ní,shā shàng shuí jiā cài mǎn qí。
小市渐昏烟缕合,大船来泊电灯齐。xiǎo shì jiàn hūn yān lǚ hé,dà chuán lái pō diàn dēng qí。
猛闻夜雨潇潇响,东望沱江剡剡迷。měng wén yè yǔ xiāo xiāo xiǎng,dōng wàng tuó jiāng shàn shàn mí。
所惜放翁南定句,故人耽搁浣花溪。suǒ xī fàng wēng nán dìng jù,gù rén dān gē huàn huā xī。

龟亭

赵熙

风起江鸥点点星,不图今岁见龟亭。fēng qǐ jiāng ōu diǎn diǎn xīng,bù tú jīn suì jiàn guī tíng。
秋来碧玉难为漱,老去黄皤旧所经。qiū lái bì yù nán wèi shù,lǎo qù huáng pó jiù suǒ jīng。
孤屿题诗援谢客,幽情鼓瑟感湘灵。gū yǔ tí shī yuán xiè kè,yōu qíng gǔ sè gǎn xiāng líng。
向南一望知何县,云外山如万马青。xiàng nán yī wàng zhī hé xiàn,yún wài shān rú wàn mǎ qīng。

抵渝州诸知好招

赵熙

故人相见慰相思,郭外山光瘦益奇。gù rén xiāng jiàn wèi xiāng sī,guō wài shān guāng shòu yì qí。
别去一年谈近状,老来万事入新诗。bié qù yī nián tán jìn zhuàng,lǎo lái wàn shì rù xīn shī。
秋鸿路远飞何极,穴鼠墙阴悔亦迟。qiū hóng lù yuǎn fēi hé jí,xué shǔ qiáng yīn huǐ yì chí。
小坐酒楼人对语,隔江黄叶有风知。xiǎo zuò jiǔ lóu rén duì yǔ,gé jiāng huáng yè yǒu fēng zhī。

慈香阁

赵熙

掠影西乌翅不停,久晴霜叶袅馀青。lüè yǐng xī wū chì bù tíng,jiǔ qíng shuāng yè niǎo yú qīng。
故园心系今双月,夜火山围电万星。gù yuán xīn xì jīn shuāng yuè,yè huǒ shān wéi diàn wàn xīng。
往事朱三娱帝号,多年黄九赋龟亭。wǎng shì zhū sān yú dì hào,duō nián huáng jiǔ fù guī tíng。
荒时不奈嘉陵岸,江上渔歌杂醉醒。huāng shí bù nài jiā líng àn,jiāng shàng yú gē zá zuì xǐng。

题蔚芝同年万言疏稿

赵熙

末世贞臣贾傅才,当时忠愤普天皆。mò shì zhēn chén jiǎ fù cái,dāng shí zhōng fèn pǔ tiān jiē。
士流渐次风斯下,国运追伤厉有阶。shì liú jiàn cì fēng sī xià,guó yùn zhuī shāng lì yǒu jiē。
冉冉喧啾凭燕雀,滔滔磨吮化狼豺。rǎn rǎn xuān jiū píng yàn què,tāo tāo mó shǔn huà láng chái。
乾坤有字无人识,头白招魂剩玉差。qián kūn yǒu zì wú rén shí,tóu bái zhāo hún shèng yù chà。

岁暮

赵熙

家乡只隔赤云西,远近年光理亦齐。jiā xiāng zhǐ gé chì yún xī,yuǎn jìn nián guāng lǐ yì qí。
已剥树皮支歉岁,任凭花信换新题。yǐ bō shù pí zhī qiàn suì,rèn píng huā xìn huàn xīn tí。
人间除利无元恶,镜里多才扮小妻。rén jiān chú lì wú yuán è,jìng lǐ duō cái bàn xiǎo qī。
造孽不知何日了,遑论杀业遍猪鸡。zào niè bù zhī hé rì le,huáng lùn shā yè biàn zhū jī。

东坡生日

赵熙

来时风叶满苏楼,冉冉巴山过菊秋。lái shí fēng yè mǎn sū lóu,rǎn rǎn bā shān guò jú qiū。
乱世棼然翻作客,大江东去不回头。luàn shì fén rán fān zuò kè,dà jiāng dōng qù bù huí tóu。
仍依腊月成私祭,并寿朝云祝好逑。réng yī là yuè chéng sī jì,bìng shòu cháo yún zhù hǎo qiú。
此地故人多丙子,南飞一鹤胜黄州。cǐ dì gù rén duō bǐng zi,nán fēi yī hè shèng huáng zhōu。

饯灶

赵熙

祭灶荒唐等祭诗,厨娘作计讵全非。jì zào huāng táng děng jì shī,chú niáng zuò jì jù quán fēi。
黄羊莫辨孤春色,白鹤相逢语令威。huáng yáng mò biàn gū chūn sè,bái hè xiāng féng yǔ lìng wēi。
客里从人供饱饭,云端留意撞飞机。kè lǐ cóng rén gōng bǎo fàn,yún duān liú yì zhuàng fēi jī。
荣州路比青天短,惆怅君归我未归。róng zhōu lù bǐ qīng tiān duǎn,chóu chàng jūn guī wǒ wèi guī。

雨中望翊云不至

赵熙

青山一骑策黎眉,后土无乾怨雨师。qīng shān yī qí cè lí méi,hòu tǔ wú qián yuàn yǔ shī。
何限美人千里月,相看平子四愁诗。hé xiàn měi rén qiān lǐ yuè,xiāng kàn píng zi sì chóu shī。
固存大计艰难定,珍重全家位置宜。gù cún dà jì jiān nán dìng,zhēn zhòng quán jiā wèi zhì yí。
玉貌想应东望海,鲁连知不拂衣辞。yù mào xiǎng yīng dōng wàng hǎi,lǔ lián zhī bù fú yī cí。

不眠

赵熙

辗转前街守柝声,汝南无夜负鸡鸣。niǎn zhuǎn qián jiē shǒu tuò shēng,rǔ nán wú yè fù jī míng。
遍参医士言无病,深恋汤婆妙有情。biàn cān yī shì yán wú bìng,shēn liàn tāng pó miào yǒu qíng。
市到催眠非上药,少时苦读止三更。shì dào cuī mián fēi shàng yào,shǎo shí kǔ dú zhǐ sān gèng。
亏它短短游仙枕,举世郸邯过一生。kuī tā duǎn duǎn yóu xiān zhěn,jǔ shì dān hán guò yī shēng。

夜凉

赵熙

依人小鸟作窠低,二月成雏翅未齐。yī rén xiǎo niǎo zuò kē dī,èr yuè chéng chú chì wèi qí。
不道稚蛇宵尽噬,枉传义鹘杜亲题。bù dào zhì shé xiāo jǐn shì,wǎng chuán yì gǔ dù qīn tí。
有情命是微生苦,举世天疑大浸稽。yǒu qíng mìng shì wēi shēng kǔ,jǔ shì tiān yí dà jìn jī。
事有不平如此众,夜凉星点坐花西。shì yǒu bù píng rú cǐ zhòng,yè liáng xīng diǎn zuò huā xī。

九月十二夜

赵熙

频年芳草绿湘皋,多少英雄付浪淘。pín nián fāng cǎo lǜ xiāng gāo,duō shǎo yīng xióng fù làng táo。
惨绝峰青人不见,愁闻月黑雁飞高。cǎn jué fēng qīng rén bù jiàn,chóu wén yuè hēi yàn fēi gāo。
思亲有泪悲皇览,叹世无方慰石壕。sī qīn yǒu lèi bēi huáng lǎn,tàn shì wú fāng wèi shí háo。
双鬓只今无可白,倦寻朱亥鼓屠刀。shuāng bìn zhǐ jīn wú kě bái,juàn xún zhū hài gǔ tú dāo。