古诗词

悼子乘二首

皇甫濂

肇汝方既诞,发祥良在兹。zhào rǔ fāng jì dàn,fā xiáng liáng zài zī。
慧敏标弱龄,圭璋渺前期。huì mǐn biāo ruò líng,guī zhāng miǎo qián qī。
服志远鄙俗,规行多惠仪。fú zhì yuǎn bǐ sú,guī xíng duō huì yí。
性成亶纯孝,疗母宁捐躯。xìng chéng dǎn chún xiào,liáo mǔ níng juān qū。
母患乃始平,子先朝露摧。mǔ huàn nǎi shǐ píng,zi xiān cháo lù cuī。
慈爱二纪中,瞥若冲飙驰。cí ài èr jì zhōng,piē ruò chōng biāo chí。
虚位委空馆,胤类无孑遗。xū wèi wěi kōng guǎn,yìn lèi wú jié yí。
天道苟不虚,在数安可推。tiān dào gǒu bù xū,zài shù ān kě tuī。
沉忧达晨暮,仿佛盈人思。chén yōu dá chén mù,fǎng fú yíng rén sī。
翰墨芳余迹,形音恍当时。hàn mò fāng yú jì,xíng yīn huǎng dāng shí。
起居常若随,顾影独无依。qǐ jū cháng ruò suí,gù yǐng dú wú yī。
周遑损眠食,惊惕长分乖。zhōu huáng sǔn mián shí,jīng tì zhǎng fēn guāi。
魂来或形梦,路绝徒哀悲。hún lái huò xíng mèng,lù jué tú āi bēi。

皇甫濂

明苏州长洲人,字子约,号理山。皇甫录第四子。嘉靖二十三年进士。初授工部都水主事,母丧除,起故官,谪河南布政司理问,终兴化同知。好学工诗。有《逸民传》、《水部集》。 皇甫濂的作品>>

猜您喜欢

宿昌平

皇甫濂

向夕投山界,城临万壑秋。xiàng xī tóu shān jiè,chéng lín wàn hè qiū。
丽谯岚气匝,残戍野烟收。lì qiáo lán qì zā,cán shù yě yān shōu。
霜薄低寒雁,风长韵素楸。shuāng báo dī hán yàn,fēng zhǎng yùn sù qiū。
迢迢星斗夜,应共古今愁。tiáo tiáo xīng dòu yè,yīng gòng gǔ jīn chóu。

元真观

皇甫濂

列馆成恬旷,垂轩坐息机。liè guǎn chéng tián kuàng,chuí xuān zuò xī jī。
未须人境远,已觉世尘违。wèi xū rén jìng yuǎn,yǐ jué shì chén wéi。
筠密秋生院,花残日背扉。yún mì qiū shēng yuàn,huā cán rì bèi fēi。
谁将示冲漠,予意正忘归。shuí jiāng shì chōng mò,yǔ yì zhèng wàng guī。

过陈与竹草庐

皇甫濂

落日衡门下,寒容一水开。luò rì héng mén xià,hán róng yī shuǐ kāi。
最怜忘世老,终愧泣歧才。zuì lián wàng shì lǎo,zhōng kuì qì qí cái。
野草知年事,邻辉觉暮哀。yě cǎo zhī nián shì,lín huī jué mù āi。
谁能闻嗜酒,时遣白衣来。shuí néng wén shì jiǔ,shí qiǎn bái yī lái。

真州留别华阳兄

皇甫濂

河梁意不尽,相送到真州。hé liáng yì bù jǐn,xiāng sòng dào zhēn zhōu。
草木成今别,江山是昔游。cǎo mù chéng jīn bié,jiāng shān shì xī yóu。
各言衰鬓客,那忍故园秋。gè yán shuāi bìn kè,nà rěn gù yuán qiū。
明发东西恨,惟看一水流。míng fā dōng xī hèn,wéi kàn yī shuǐ liú。

行黄石望壶公山

皇甫濂

无能屏纷杂,聊与问山椒。wú néng píng fēn zá,liáo yǔ wèn shān jiāo。
日势消峦雾,江流到海潮。rì shì xiāo luán wù,jiāng liú dào hǎi cháo。
绿柔当社树,红发向阳翘。lǜ róu dāng shè shù,hóng fā xiàng yáng qiào。
欲就壶公隐,鸾笙谁为招。yù jiù hú gōng yǐn,luán shēng shuí wèi zhāo。

寻静安寺方丈

皇甫濂

客思随幽讨,僧堂到夕曛。kè sī suí yōu tǎo,sēng táng dào xī xūn。
晴悬千嶂雨,寒抱一丘云。qíng xuán qiān zhàng yǔ,hán bào yī qiū yún。
草落犹花发,山空自鸟群。cǎo luò yóu huā fā,shān kōng zì niǎo qún。
亦知禅寂处,秋色转氛氲。yì zhī chán jì chù,qiū sè zhuǎn fēn yūn。

七里陇

皇甫濂

入陇澹晨旭,舟行夹翠微。rù lǒng dàn chén xù,zhōu xíng jiā cuì wēi。
惊湍堕峦色,连岫引江霏。jīng tuān duò luán sè,lián xiù yǐn jiāng fēi。
水木淹停策,云霞系客衣。shuǐ mù yān tíng cè,yún xiá xì kè yī。
从知人去后,堪忆在渔矶。cóng zhī rén qù hòu,kān yì zài yú jī。

离思

皇甫濂

爱于人境远,转与道门亲。ài yú rén jìng yuǎn,zhuǎn yǔ dào mén qīn。
静得幽探趣,闲耽逸性真。jìng dé yōu tàn qù,xián dān yì xìng zhēn。
鹤巢低树色,燕乳落花尘。hè cháo dī shù sè,yàn rǔ luò huā chén。
莫问忘言处,明朝是别辰。mò wèn wàng yán chù,míng cháo shì bié chén。

夏日要王子饮双松道院

皇甫濂

命尔芳樽酌,同君物外踪。mìng ěr fāng zūn zhuó,tóng jūn wù wài zōng。
药栏华碧草,鹤径老青松。yào lán huá bì cǎo,hè jìng lǎo qīng sōng。
鸟爱留春语,云多入夏容。niǎo ài liú chūn yǔ,yún duō rù xià róng。
桃源未可问,兹地暂吾从。táo yuán wèi kě wèn,zī dì zàn wú cóng。

舟入石湖烟雨成汛

皇甫濂

烟色含微雨,秋声起暮涛。yān sè hán wēi yǔ,qiū shēng qǐ mù tāo。
水行天共远,云触岫同高。shuǐ xíng tiān gòng yuǎn,yún chù xiù tóng gāo。
小泛随渔笠,闲情寄野醪。xiǎo fàn suí yú lì,xián qíng jì yě láo。
无令怀往事,翻益思偏劳。wú lìng huái wǎng shì,fān yì sī piān láo。

咏梅花

皇甫濂

坐惜江南树,春当塞北花。zuò xī jiāng nán shù,chūn dāng sāi běi huā。
丛中澹芳色,歌里逗年华。cóng zhōng dàn fāng sè,gē lǐ dòu nián huá。
竞月宜香泛,娇风恰影斜。jìng yuè yí xiāng fàn,jiāo fēng qià yǐng xié。
佳人正堪忆,持此代疏麻。jiā rén zhèng kān yì,chí cǐ dài shū má。

春日

皇甫濂

岁尽方看老却身,更将幽思早惊春。suì jǐn fāng kàn lǎo què shēn,gèng jiāng yōu sī zǎo jīng chūn。
东郊节候林端见,南国山川镜里新。dōng jiāo jié hòu lín duān jiàn,nán guó shān chuān jìng lǐ xīn。
宴赏移时淹醉客,笙歌满路起游尘。yàn shǎng yí shí yān zuì kè,shēng gē mǎn lù qǐ yóu chén。
亦随景物消愁寂,愿得春风长与人。yì suí jǐng wù xiāo chóu jì,yuàn dé chūn fēng zhǎng yǔ rén。

咏园中梅花

皇甫濂

上月青阳启曙晖,园梅变腊识春归。shàng yuè qīng yáng qǐ shǔ huī,yuán méi biàn là shí chūn guī。
花犹并雪凌芳遍,叶似含情弄影微。huā yóu bìng xuě líng fāng biàn,yè shì hán qíng nòng yǐng wēi。
索落机前纨自怯,香分奁外镜堪依。suǒ luò jī qián wán zì qiè,xiāng fēn lián wài jìng kān yī。
由来物序兼愁思,一咏何郎欲和稀。yóu lái wù xù jiān chóu sī,yī yǒng hé láng yù hé xī。

咏春雪

皇甫濂

去年春色惊寒雪,今日当春雪更飞。qù nián chūn sè jīng hán xuě,jīn rì dāng chūn xuě gèng fēi。
积素似添愁客鬓,轻花能逼艳阳辉。jī sù shì tiān chóu kè bìn,qīng huā néng bī yàn yáng huī。
闲窗落絮翻何剧,小苑新梅绽欲稀。xián chuāng luò xù fān hé jù,xiǎo yuàn xīn méi zhàn yù xī。
惟是香台尘陌上,偏教一夜满芳菲。wéi shì xiāng tái chén mò shàng,piān jiào yī yè mǎn fāng fēi。

启关

皇甫濂

长日斋心解息机,聊堪经月掩衡扉。zhǎng rì zhāi xīn jiě xī jī,liáo kān jīng yuè yǎn héng fēi。
忘言客难将谁设,避地车尘亦自稀。wàng yán kè nán jiāng shuí shè,bì dì chē chén yì zì xī。
蝉寂松风还易听,雀惊荷露定难依。chán jì sōng fēng hái yì tīng,què jīng hé lù dìng nán yī。
朝来争席犹相笑,却信人间事转非。cháo lái zhēng xí yóu xiāng xiào,què xìn rén jiān shì zhuǎn fēi。
2312