古诗词

琉球刀

徐渭

客将刀出市,云是大琉球。kè jiāng dāo chū shì,yún shì dà liú qiú。
海泛防龙合,天阴听鬼愁。hǎi fàn fáng lóng hé,tiān yīn tīng guǐ chóu。
挥空霜欲落,脱匣水堪抽。huī kōng shuāng yù luò,tuō xiá shuǐ kān chōu。
万里烽烟地,随身去莫留。wàn lǐ fēng yān dì,suí shēn qù mò liú。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

钱王孙饷蟹不减陈君肥杰酒而剥之特旨

徐渭

鲰生用字换霜螯,待诏将书易雪糕。zōu shēng yòng zì huàn shuāng áo,dài zhào jiāng shū yì xuě gāo。
并是老饕营口腹,省教半李夺蛴螬。bìng shì lǎo tāo yíng kǒu fù,shěng jiào bàn lǐ duó qí cáo。
百年生死鸬鹚杓,一壳玄黄玳瑁膏。bǎi nián shēng sǐ lú cí biāo,yī ké xuán huáng dài mào gāo。
不有相知能饷此,止持齑脯下村醪。bù yǒu xiāng zhī néng xiǎng cǐ,zhǐ chí jī pú xià cūn láo。

答嘉则

徐渭

十年才一问平安,只尺浑如对面看。shí nián cái yī wèn píng ān,zhǐ chǐ hún rú duì miàn kàn。
旧日诗评虽有价,近来公论孰登坛。jiù rì shī píng suī yǒu jià,jìn lái gōng lùn shú dēng tán。
百年忽巳崦嵫暮,一齿时崩苜蓿盘。bǎi nián hū sì yān zī mù,yī chǐ shí bēng mù xu pán。
腊雪秋潮同马日,何人不道是金兰。là xuě qiū cháo tóng mǎ rì,hé rén bù dào shì jīn lán。

诣五泄驴上口占寄骆怀远

徐渭

胜赏犹县百里堤,蹄僵路滑不胜泥。shèng shǎng yóu xiàn bǎi lǐ dī,tí jiāng lù huá bù shèng ní。
溪山待客寒云外,雨雪逢君枫树西。xī shān dài kè hán yún wài,yǔ xuě féng jūn fēng shù xī。
束带岂难官自懒,尺棰不重老能提。shù dài qǐ nán guān zì lǎn,chǐ chuí bù zhòng lǎo néng tí。
何由共辔苍苔上,指与诸峰一一题。hé yóu gòng pèi cāng tái shàng,zhǐ yǔ zhū fēng yī yī tí。

九流

徐渭

九流渭也落何流,戴发星星一比丘。jiǔ liú wèi yě luò hé liú,dài fā xīng xīng yī bǐ qiū。
红袖曾酣楼上舞,黑风仍堕海洋舟。hóng xiù céng hān lóu shàng wǔ,hēi fēng réng duò hǎi yáng zhōu。
偷醅毕卓生为酒,辟谷张良死在留。tōu pēi bì zhuó shēng wèi jiǔ,pì gǔ zhāng liáng sǐ zài liú。
每枉尊罍思一报,几时将辖井中投。měi wǎng zūn léi sī yī bào,jǐ shí jiāng xiá jǐng zhōng tóu。

鸡声

徐渭

云中丹灶伴神仙,亦有栖迟高树颠。yún zhōng dān zào bàn shén xiān,yì yǒu qī chí gāo shù diān。
向夕既来回客梦,凌晨特去喨霜天。xiàng xī jì lái huí kè mèng,líng chén tè qù liàng shuāng tiān。
韵飘篱外雏俱集,颈涨花前绣愈圆。yùn piāo lí wài chú jù jí,jǐng zhǎng huā qián xiù yù yuán。
不似吴门塘上鸭,只将名姓向人宣。bù shì wú mén táng shàng yā,zhǐ jiāng míng xìng xiàng rén xuān。

蛙声

徐渭

陂塘科斗书犹易,海国侏儒译较难。bēi táng kē dòu shū yóu yì,hǎi guó zhū rú yì jiào nán。
草际不知何物语,灯前直听几宵阑。cǎo jì bù zhī hé wù yǔ,dēng qián zhí tīng jǐ xiāo lán。
榴风为递愁蛇觉,梅雨交喧乱鸭栏。liú fēng wèi dì chóu shé jué,méi yǔ jiāo xuān luàn yā lán。
五寸即且留不得,令人为尔发长叹。wǔ cùn jí qiě liú bù dé,lìng rén wèi ěr fā zhǎng tàn。

闻有赋坏翅鹤者予尝伤事废餐羸眩致跌右臂骨脱突肩臼昨冬涉夏复病脚软必杖而后行兹也感仙癯之易贼羡令威而不皆横榻哀吟辄得二首

徐渭

泽国秋飙海色鲜,飞腾无计只颓然。zé guó qiū biāo hǎi sè xiān,fēi téng wú jì zhǐ tuí rán。
双栖入夜遮烟独,半影拖花写雪偏。shuāng qī rù yè zhē yān dú,bàn yǐng tuō huā xiě xuě piān。
衣袒右肩慵梵客,柳生左肘任皇天。yī tǎn yòu jiān yōng fàn kè,liǔ shēng zuǒ zhǒu rèn huáng tiān。
可怜独剩沧溟气,乞与昂藏步榻边。kě lián dú shèng cāng míng qì,qǐ yǔ áng cáng bù tà biān。

闻有赋坏翅鹤者予尝伤事废餐羸眩致跌右臂骨脱突肩臼昨冬涉夏复病脚软必杖而后行兹也感仙癯之易贼羡令威而不皆横榻哀吟辄得二首

徐渭

欲鸣不鸣拍不禁,况复苍苍万里心。yù míng bù míng pāi bù jìn,kuàng fù cāng cāng wàn lǐ xīn。
舞袖今馀两垂手,曝衣惟障一边阴。wǔ xiù jīn yú liǎng chuí shǒu,pù yī wéi zhàng yī biān yīn。
不辞摇拽将池绕,似解跰?照井深。bù cí yáo zhuāi jiāng chí rào,shì jiě pián xiān zhào jǐng shēn。
倾国捧心翻所贵,一庭欹影换清吟。qīng guó pěng xīn fān suǒ guì,yī tíng yī yǐng huàn qīng yín。

建阳李君寄驯鹇俄殪野狸信至燕哀以三曲

徐渭

鱼鸟寻盟未许同,冥栖谁复伴龙钟。yú niǎo xún méng wèi xǔ tóng,míng qī shuí fù bàn lóng zhōng。
荒栏取食曾呼掌,绣尾回霜罢扫笼。huāng lán qǔ shí céng hū zhǎng,xiù wěi huí shuāng bà sǎo lóng。
老去逢愁消不易,秋来见月放成空。lǎo qù féng chóu xiāo bù yì,qiū lái jiàn yuè fàng chéng kōng。
定知此夜魂游处,多在武夷山水中。dìng zhī cǐ yè hún yóu chù,duō zài wǔ yí shān shuǐ zhōng。

建阳李君寄驯鹇俄殪野狸信至燕哀以三曲

徐渭

索姿驯态碧山空,剧爪贪涎一饱充。suǒ zī xùn tài bì shān kōng,jù zhǎo tān xián yī bǎo chōng。
残粟几乾遗瓮水,落花时起堕毛风。cán sù jǐ qián yí wèng shuǐ,luò huā shí qǐ duò máo fēng。
千里提携两蛮峤,四回豢养一飘蓬。qiān lǐ tí xié liǎng mán jiào,sì huí huàn yǎng yī piāo péng。
将诗换得胡家者,向后不知何所终。jiāng shī huàn dé hú jiā zhě,xiàng hòu bù zhī hé suǒ zhōng。

建阳李君寄驯鹇俄殪野狸信至燕哀以三曲

徐渭

忆昨含悽下主庭,殊方远嫁俨姬嬴。yì zuó hán qī xià zhǔ tíng,shū fāng yuǎn jià yǎn jī yíng。
正怜妙羽摇孤雪,忍为饥饕烂一腥。zhèng lián miào yǔ yáo gū xuě,rěn wèi jī tāo làn yī xīng。
草色应枯武夷道,书闻亦湿建阳缨。cǎo sè yīng kū wǔ yí dào,shū wén yì shī jiàn yáng yīng。
情钟此辈非关癖,猿鹤年来一壑情。qíng zhōng cǐ bèi fēi guān pǐ,yuán hè nián lái yī hè qíng。

赋得万绿枝头红一点

徐渭

名园树树老啼莺,叶底孤花巧弄春。míng yuán shù shù lǎo tí yīng,yè dǐ gū huā qiǎo nòng chūn。
巳?浓阴浑覆鸟,独留残艳尚撩人。sì pīn nóng yīn hún fù niǎo,dú liú cán yàn shàng liāo rén。
青楼百座迎桃叶,翠袖倾宫捧太真。qīng lóu bǎi zuò yíng táo yè,cuì xiù qīng gōng pěng tài zhēn。
记得陇西长吉语,斗筲如海为朱唇。jì dé lǒng xī zhǎng jí yǔ,dòu shāo rú hǎi wèi zhū chún。

王乡人寻二十年之父榇归自卫辉合其母圹

徐渭

寄埋丛冢北邙同,有客求尸万莽中。jì mái cóng zhǒng běi máng tóng,yǒu kè qiú shī wàn mǎng zhōng。
白骨两乡儿得父,黄泉一笑妪迎翁。bái gǔ liǎng xiāng ér dé fù,huáng quán yī xiào yù yíng wēng。
泪馀指点居亭老,血尽锹函夜壑红。lèi yú zhǐ diǎn jū tíng lǎo,xuè jǐn qiāo hán yè hè hóng。
千古灯檠归榇事,莫论真膺总输侬。qiān gǔ dēng qíng guī chèn shì,mò lùn zhēn yīng zǒng shū nóng。

赋得渔人网集澄潭下

徐渭

红椒碧鲊数夔州,百网家家白鹭洲。hóng jiāo bì zhǎ shù kuí zhōu,bǎi wǎng jiā jiā bái lù zhōu。
柳外鸣榔喧隔浦,夜来燃竹满中流。liǔ wài míng láng xuān gé pǔ,yè lái rán zhú mǎn zhōng liú。
长鲸未必愁连弩,公子仍烦饵一牛。zhǎng jīng wèi bì chóu lián nǔ,gōng zi réng fán ěr yī niú。
提向酒家都藿叶,可怜无计避铛油。tí xiàng jiǔ jiā dōu huò yè,kě lián wú jì bì dāng yóu。

十七夕

徐渭

银带边儿骏马驮,西墙倒酒剧悬河。yín dài biān ér jùn mǎ tuó,xī qiáng dào jiǔ jù xuán hé。
高松入座无人对,明月当杯奈夜何。gāo sōng rù zuò wú rén duì,míng yuè dāng bēi nài yè hé。
此际乡心愁不少,满城流水响无多。cǐ jì xiāng xīn chóu bù shǎo,mǎn chéng liú shuǐ xiǎng wú duō。
东房老衲怜牢落,夜夜来吹鹘打鹅。dōng fáng lǎo nà lián láo luò,yè yè lái chuī gǔ dǎ é。