古诗词

春日过宋诸陵

徐渭

稿葬未须怜,生时巳播迁。gǎo zàng wèi xū lián,shēng shí sì bō qiān。
威仪非旧典,世代是何年。wēi yí fēi jiù diǎn,shì dài shì hé nián。
过客悲山鸟,王孙种墓田。guò kè bēi shān niǎo,wáng sūn zhǒng mù tián。
回看陇头树,似接汴京烟。huí kàn lǒng tóu shù,shì jiē biàn jīng yān。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

徐州

徐渭

今岁青青陇麦稠,去年河水过堤流。jīn suì qīng qīng lǒng mài chóu,qù nián hé shuǐ guò dī liú。
无家不自波中出,有鳖都经树杪游。wú jiā bù zì bō zhōng chū,yǒu biē dōu jīng shù miǎo yóu。
枣叶双扉询翠袖,柳根一面护黄楼。zǎo yè shuāng fēi xún cuì xiù,liǔ gēn yī miàn hù huáng lóu。
泗州潭底猕猴老,不信今还锁泗州。sì zhōu tán dǐ mí hóu lǎo,bù xìn jīn hái suǒ sì zhōu。

驾归自阅群望于衢恭赋

徐渭

桃李晴曛禁苑烟,銮舆新幸北郊旋。táo lǐ qíng xūn jìn yuàn yān,luán yú xīn xìng běi jiāo xuán。
团花靺鞈蒐春日,细柳旌旗拊髀年。tuán huā mò gé sōu chūn rì,xì liǔ jīng qí fǔ bì nián。
一道甲光将雪借,千群马色截云鲜。yī dào jiǎ guāng jiāng xuě jiè,qiān qún mǎ sè jié yún xiān。
谁兼将帅为天子,共喜文皇九叶玄。shuí jiān jiāng shuài wèi tiān zi,gòng xǐ wén huáng jiǔ yè xuán。

张云南遗马金囊

徐渭

百颗缄题秋暑清,遥闻摘向最西营。bǎi kē jiān tí qiū shǔ qīng,yáo wén zhāi xiàng zuì xī yíng。
张骞本带葡萄入,马援难抛薏苡行。zhāng qiān běn dài pú táo rù,mǎ yuán nán pāo yì yǐ xíng。
万里锦苞辞晓露,一泓寒舌搅春饧。wàn lǐ jǐn bāo cí xiǎo lù,yī hóng hán shé jiǎo chūn táng。
年来不为临邛病,无奈羁愁渴易生。nián lái bù wèi lín qióng bìng,wú nài jī chóu kě yì shēng。

寿吴宣府

徐渭

近来宣府息烽埃,台吉求生款镇台。jìn lái xuān fǔ xī fēng āi,tái jí qiú shēng kuǎn zhèn tái。
笑引双椎胡女拜,传呼万帐令公来。xiào yǐn shuāng chuí hú nǚ bài,chuán hū wàn zhàng lìng gōng lái。
艾年佩鹊宁非早,薇省垂鱼不待推。ài nián pèi què níng fēi zǎo,wēi shěng chuí yú bù dài tuī。
报与江南春信道,题诗寄处陇梅开。bào yǔ jiāng nán chūn xìn dào,tí shī jì chù lǒng méi kāi。

美人红甲

徐渭

近日新妆处处施,玉纤染草学胭脂。jìn rì xīn zhuāng chù chù shī,yù xiān rǎn cǎo xué yān zhī。
并将樱颗销筠管,忽散桃花上柳眉。bìng jiāng yīng kē xiāo yún guǎn,hū sàn táo huā shàng liǔ méi。
春色每从梢畔露,丽情半出袖边知。chūn sè měi cóng shāo pàn lù,lì qíng bàn chū xiù biān zhī。
塞风昨夜吹胶折,抱得琵琶下手迟。sāi fēng zuó yè chuī jiāo zhé,bào dé pí pá xià shǒu chí。

禹陵

徐渭

年来只读景纯书,此日登临似启予。nián lái zhǐ dú jǐng chún shū,cǐ rì dēng lín shì qǐ yǔ。
葬罢桓碑犹竖卯,封完玉字不通鱼。zàng bà huán bēi yóu shù mǎo,fēng wán yù zì bù tōng yú。
杨梅树下人谁解,菡萏须中气所居。yáng méi shù xià rén shuí jiě,hàn dàn xū zhōng qì suǒ jū。
即遣子长重到此,不过探胜立须臾。jí qiǎn zi zhǎng zhòng dào cǐ,bù guò tàn shèng lì xū yú。

曹娥祠

徐渭

曹娥十四死长江,江水连潮万里长。cáo é shí sì sǐ zhǎng jiāng,jiāng shuǐ lián cháo wàn lǐ zhǎng。
精卫定应仇渤澥,子胥岂只怒钱塘。jīng wèi dìng yīng chóu bó xiè,zi xū qǐ zhǐ nù qián táng。
一江鱼鳖浮尸出,八尺龟螭卧绢黄。yī jiāng yú biē fú shī chū,bā chǐ guī chī wò juàn huáng。
总为金钗收正气,可怜枭獍绕爷娘。zǒng wèi jīn chāi shōu zhèng qì,kě lián xiāo jìng rào yé niáng。

露筋祠

徐渭

乌鸟既能伤义士,蚊虻何苦碎贞肌。wū niǎo jì néng shāng yì shì,wén méng hé kǔ suì zhēn jī。
由来天道本无定,谁使昆虫必有知。yóu lái tiān dào běn wú dìng,shuí shǐ kūn chóng bì yǒu zhī。
画壁几残春社雨,灵风时满夜归旗。huà bì jǐ cán chūn shè yǔ,líng fēng shí mǎn yè guī qí。
烟波一望三千里,长在湘江洛水湄。yān bō yī wàng sān qiān lǐ,zhǎng zài xiāng jiāng luò shuǐ méi。

冯刑部索书册

徐渭

躬耕既喜陪明主,列宴兼荣享大庖。gōng gēng jì xǐ péi míng zhǔ,liè yàn jiān róng xiǎng dà páo。
苍帝青阳临左个,朱犁黄犊引南郊。cāng dì qīng yáng lín zuǒ gè,zhū lí huáng dú yǐn nán jiāo。
筵前瓮盎归馀沥,马后蹄肩带割肴。yán qián wèng àng guī yú lì,mǎ hòu tí jiān dài gē yáo。
笑语细君将母好,不劳谐谑自为嘲。xiào yǔ xì jūn jiāng mǔ hǎo,bù láo xié xuè zì wèi cháo。

送啸上人之五台

徐渭

白下珠林最有名,忽来燕赵作游僧。bái xià zhū lín zuì yǒu míng,hū lái yàn zhào zuò yóu sēng。
春风大众迷花雨,夜壑孤藤看佛灯。chūn fēng dà zhòng mí huā yǔ,yè hè gū téng kàn fú dēng。
巳办一瓢相伴去,其如多病不能兴。sì bàn yī piáo xiāng bàn qù,qí rú duō bìng bù néng xīng。
归来只洗双荷叶,听学文殊演上乘。guī lái zhǐ xǐ shuāng hé yè,tīng xué wén shū yǎn shàng chéng。

集李侯宅得钟字

徐渭

侯家帘幕夜重重,醉客觞繁断禁钟。hóu jiā lián mù yè zhòng zhòng,zuì kè shāng fán duàn jìn zhōng。
赐果自鲜冰后色,罂鹅直贱丈前醲。cì guǒ zì xiān bīng hòu sè,yīng é zhí jiàn zhàng qián nóng。
月斜苑树寒孤鹊,字暗番经集万蜂。yuè xié yuàn shù hán gū què,zì àn fān jīng jí wàn fēng。
尚有御缄看未得,何时重许拆双龙。shàng yǒu yù jiān kàn wèi dé,hé shí zhòng xǔ chāi shuāng lóng。

燕子楼

徐渭

牡丹春后惟枝在,燕子楼空苦恨生。mǔ dān chūn hòu wéi zhī zài,yàn zi lóu kōng kǔ hèn shēng。
昨泪几行因拥髻,当年一顾本倾城。zuó lèi jǐ xíng yīn yōng jì,dāng nián yī gù běn qīng chéng。
分为翡翠笼俱老,讶道泉台伴不成。fēn wèi fěi cuì lóng jù lǎo,yà dào quán tái bàn bù chéng。
犹胜分香台上妾,更无一个哭西陵。yóu shèng fēn xiāng tái shàng qiè,gèng wú yī gè kū xī líng。

送余兴国

徐渭

邻家兄弟逼炊烟,不见于今四十年。lín jiā xiōng dì bī chuī yān,bù jiàn yú jīn sì shí nián。
颊有长髯堪佐幕,头多短发尚留燕。jiá yǒu zhǎng rán kān zuǒ mù,tóu duō duǎn fā shàng liú yàn。
深秋一路逢红叶,明月双帆挂大川。shēn qiū yī lù féng hóng yè,míng yuè shuāng fān guà dà chuān。
黄鹤楼中可相引,石榴皮畔觅神仙。huáng hè lóu zhōng kě xiāng yǐn,shí liú pí pàn mì shén xiān。

驾幸月坛群望西街

徐渭

玉露清秋湛碧空,金舆夕月引群工。yù lù qīng qiū zhàn bì kōng,jīn yú xī yuè yǐn qún gōng。
红云自结龙文上,彩仗如移桂影中。hóng yún zì jié lóng wén shàng,cǎi zhàng rú yí guì yǐng zhōng。
壁畔常仪端捧鬯,郊西新魄正垂弓。bì pàn cháng yí duān pěng chàng,jiāo xī xīn pò zhèng chuí gōng。
布衣久分华山侣,笑向归驴堕晚风。bù yī jiǔ fēn huá shān lǚ,xiào xiàng guī lǘ duò wǎn fēng。

九月十六日游南内值大风雨归而雪满西岫矣

徐渭

宝树琼台夹梵轮,星坛月宇讵非神。bǎo shù qióng tái jiā fàn lún,xīng tán yuè yǔ jù fēi shén。
从来天上游俱梦,说向人间恐未真。cóng lái tiān shàng yóu jù mèng,shuō xiàng rén jiān kǒng wèi zhēn。
风雨故梢铜网翼,鱼龙欲活石桥鳞。fēng yǔ gù shāo tóng wǎng yì,yú lóng yù huó shí qiáo lín。
寻诗正是回驴处,忽面西山雪照人。xún shī zhèng shì huí lǘ chù,hū miàn xī shān xuě zhào rén。