古诗词

寄尚宾因借石磬

徐渭

南明栖息久,凡著几何书。nán míng qī xī jiǔ,fán zhù jǐ hé shū。
夜峡月生石,朝窗云入疏。yè xiá yuè shēng shí,cháo chuāng yún rù shū。
特悬孤磬在,时扣万山虚。tè xuán gū qìng zài,shí kòu wàn shān xū。
自笑耽清物,持来一借予。zì xiào dān qīng wù,chí lái yī jiè yǔ。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

五色鹦鹉黄鹦鹉并是圣母所驯各赋

徐渭

鹦鹉由来只翠衿,中央正色见于今。yīng wǔ yóu lái zhǐ cuì jīn,zhōng yāng zhèng sè jiàn yú jīn。
将悬半映初生柳,欲绣全宜细缕金。jiāng xuán bàn yìng chū shēng liǔ,yù xiù quán yí xì lǚ jīn。
教言一一闻清禁,衔果时时摘上林。jiào yán yī yī wén qīng jìn,xián guǒ shí shí zhāi shàng lín。
不是黄筌能画取,谁知殿角有祥禽。bù shì huáng quán néng huà qǔ,shuí zhī diàn jiǎo yǒu xiáng qín。

赏成氏牡丹和韵

徐渭

将军台馆俯林泉,春后名花几日鲜。jiāng jūn tái guǎn fǔ lín quán,chūn hòu míng huā jǐ rì xiān。
一本千金非不贵,数杯深夜转堪怜。yī běn qiān jīn fēi bù guì,shù bēi shēn yè zhuǎn kān lián。
却披半晕当亭下,似出残妆媚客前。què pī bàn yūn dāng tíng xià,shì chū cán zhuāng mèi kè qián。
遥忆旧京欢赏处,马蹄尘土踏成烟。yáo yì jiù jīng huān shǎng chù,mǎ tí chén tǔ tà chéng yān。

王翁八十令书贞松白石画中

徐渭

乡里丈人谁最贤,竹斋先生无间然。xiāng lǐ zhàng rén shuí zuì xián,zhú zhāi xiān shēng wú jiān rán。
八旬尚有婴儿色,三老重登国学筵。bā xún shàng yǒu yīng ér sè,sān lǎo zhòng dēng guó xué yán。
春社插花人醉后,秋蝇作字夜灯前。chūn shè chā huā rén zuì hòu,qiū yíng zuò zì yè dēng qián。
庭中桂子森如玉,白石长松好共悬。tíng zhōng guì zi sēn rú yù,bái shí zhǎng sōng hǎo gòng xuán。

姚崇明晚映堂

徐渭

粉额县题晚映堂,主人留客夜焚香。fěn é xiàn tí wǎn yìng táng,zhǔ rén liú kè yè fén xiāng。
提壶不必过邻店,买笋真教拣破塘。tí hú bù bì guò lín diàn,mǎi sǔn zhēn jiào jiǎn pò táng。
彭泽俸钱多备酒,崇明宦橐止栽桑。péng zé fèng qián duō bèi jiǔ,chóng míng huàn tuó zhǐ zāi sāng。
僦居幸得为邻舍,伏腊长招醉酒浆。jiù jū xìng dé wèi lín shě,fú là zhǎng zhāo zuì jiǔ jiāng。

清凉寺云是梁武台城

徐渭

萧梁台殿一灰飞,荠麦清明雉兔肥。xiāo liáng tái diàn yī huī fēi,jì mài qīng míng zhì tù féi。
坏榜几更金刹字,饥魂应烂铁城围。huài bǎng jǐ gèng jīn shā zì,jī hún yīng làn tiě chéng wéi。
东来镜折龙潭水,北去芦长燕子矶。dōng lái jìng zhé lóng tán shuǐ,běi qù lú zhǎng yàn zi jī。
千古兴亡真一梦,隔江闲数莫鸦归。qiān gǔ xīng wáng zhēn yī mèng,gé jiāng xián shù mò yā guī。

寿马先生七十

徐渭

流朱拂茜杂轻霞,庭畔重县讲日纱。liú zhū fú qiàn zá qīng xiá,tíng pàn zhòng xiàn jiǎng rì shā。
一竹青青支国杖,数榴洒洒动江花。yī zhú qīng qīng zhī guó zhàng,shù liú sǎ sǎ dòng jiāng huā。
社筵推长今三席,州郡分春巳万家。shè yán tuī zhǎng jīn sān xí,zhōu jùn fēn chūn sì wàn jiā。
自笑传经老徐孺,犹将诗说注虫虾。zì xiào chuán jīng lǎo xú rú,yóu jiāng shī shuō zhù chóng xiā。

元夕寄金武康

徐渭

曾醉春街典破裘,那堪老去却囊头。céng zuì chūn jiē diǎn pò qiú,nà kān lǎo qù què náng tóu。
鼠凌白昼争人食,雨共青灯管夜愁。shǔ líng bái zhòu zhēng rén shí,yǔ gòng qīng dēng guǎn yè chóu。
万户新妆哗月镜,一天彩胜乱风毬。wàn hù xīn zhuāng huā yuè jìng,yī tiān cǎi shèng luàn fēng qiú。
流思忽到苕西路,似见弦歌拥子游。liú sī hū dào sháo xī lù,shì jiàn xián gē yōng zi yóu。

寄上海诸友人

徐渭

双鱼岁晚渡江津,笋饭㹠羹又换春。shuāng yú suì wǎn dù jiāng jīn,sǔn fàn tún gēng yòu huàn chūn。
弃印可望天上客,射书元属海东人。qì yìn kě wàng tiān shàng kè,shè shū yuán shǔ hǎi dōng rén。
天愁夜幕铃偏急,栅暗缧藤鼠正巡。tiān chóu yè mù líng piān jí,zhà àn léi téng shǔ zhèng xún。
湖水万重兰芷隔,因君还上佩芳身。hú shuǐ wàn zhòng lán zhǐ gé,yīn jūn hái shàng pèi fāng shēn。

戊辰廿有四日尚宾时中宿于圜夜大风雨冰厚尺诘朝得子甘北报走笔遍诸友

徐渭

梦里分明梦塞鸿,朝来便有鲤鱼通。mèng lǐ fēn míng mèng sāi hóng,cháo lái biàn yǒu lǐ yú tōng。
话深白榻三人雨,冰断黄河一夜风。huà shēn bái tà sān rén yǔ,bīng duàn huáng hé yī yè fēng。
马惫岂堪重蹀躞,乌飞何苦辨雌雄。mǎ bèi qǐ kān zhòng dié xiè,wū fēi hé kǔ biàn cí xióng。
云天万里尝嫌窄,恰作庖鸡镇日笼。yún tiān wàn lǐ cháng xián zhǎi,qià zuò páo jī zhèn rì lóng。

玉师挽章

徐渭

只鞋葱岭去三年,两瓮团团岭个边。zhǐ xié cōng lǐng qù sān nián,liǎng wèng tuán tuán lǐng gè biān。
劫火只思将骨化,寒花依旧护人眠。jié huǒ zhǐ sī jiāng gǔ huà,hán huā yī jiù hù rén mián。
我虽活在如笼鸟,子巳潇然作蜕蝉。wǒ suī huó zài rú lóng niǎo,zi sì xiāo rán zuò tuì chán。
安得骑牛天竺道,月明重话三生缘。ān dé qí niú tiān zhú dào,yuè míng zhòng huà sān shēng yuán。

养生书成纪事与梦

徐渭

黄梁换色道书成,紫甲更来梦里呈。huáng liáng huàn sè dào shū chéng,zǐ jiǎ gèng lái mèng lǐ chéng。
孝妇不冤终有雨,水禽持?一何晴。xiào fù bù yuān zhōng yǒu yǔ,shuǐ qín chí yī hé qíng。
中郎赎命悭修史,叔夜滨刑且养生。zhōng láng shú mìng qiān xiū shǐ,shū yè bīn xíng qiě yǎng shēng。
见说渔翁冯一叶,波掀浪稳付前程。jiàn shuō yú wēng féng yī yè,bō xiān làng wěn fù qián chéng。

某氏新园

徐渭

买地铺山引露浓,中县洞壑亚玲珑。mǎi dì pù shān yǐn lù nóng,zhōng xiàn dòng hè yà líng lóng。
抽将菡萏谁边水,割取蓬瀛若个峰。chōu jiāng hàn dàn shuí biān shuǐ,gē qǔ péng yíng ruò gè fēng。
江左枯棋宜别墅,襄阳落日醉山翁。jiāng zuǒ kū qí yí bié shù,xiāng yáng luò rì zuì shān wēng。
花枝尽媚当尊客,莫辨金钗座上红。huā zhī jǐn mèi dāng zūn kè,mò biàn jīn chāi zuò shàng hóng。

送赵大理

徐渭

才闻归马驻双轮,又见旌麾动去尘。cái wén guī mǎ zhù shuāng lún,yòu jiàn jīng huī dòng qù chén。
廷尉由来须长者,武侯聊借服南人。tíng wèi yóu lái xū zhǎng zhě,wǔ hóu liáo jiè fú nán rén。
昨经湘水洲兰莫,今渡黄河岸草春。zuó jīng xiāng shuǐ zhōu lán mò,jīn dù huáng hé àn cǎo chūn。
万里波涛随意挽,相逢处处有枯鳞。wàn lǐ bō tāo suí yì wǎn,xiāng féng chù chù yǒu kū lín。

绿牡丹

徐渭

牡丹绿者未曾闻,狡狯司花此弄新。mǔ dān lǜ zhě wèi céng wén,jiǎo kuài sī huā cǐ nòng xīn。
汉水鸭头教作帔,陇山鹦鹉未呼人。hàn shuǐ yā tóu jiào zuò pèi,lǒng shān yīng wǔ wèi hū rén。
韩郎顷刻愁难学,酒辈逡巡醉可频。hán láng qǐng kè chóu nán xué,jiǔ bèi qūn xún zuì kě pín。
不羡张家回道士,自抛红粉练庚辛。bù xiàn zhāng jiā huí dào shì,zì pāo hóng fěn liàn gēng xīn。

次苏长公雪诗

徐渭

翩如中舞玉人纤,皎似禅宗戒律严。piān rú zhōng wǔ yù rén xiān,jiǎo shì chán zōng jiè lǜ yán。
姑去尽留云母粉,客来只醉水晶盐。gū qù jǐn liú yún mǔ fěn,kè lái zhǐ zuì shuǐ jīng yán。
正愁黄独迷镵柄,故压梅花入帽檐。zhèng chóu huáng dú mí chán bǐng,gù yā méi huā rù mào yán。
埋没远山知几许,且收螺子画眉尖。mái méi yuǎn shān zhī jǐ xǔ,qiě shōu luó zi huà méi jiān。