古诗词

呼卢得彩诗

徐渭

门生梅得四,予亦掷浑红。mén shēng méi dé sì,yǔ yì zhì hún hóng。
客挈一壶酒,秋生半夜风。kè qiè yī hú jiǔ,qiū shēng bàn yè fēng。
月明团玉兔,灯暗听飞鸿。yuè míng tuán yù tù,dēng àn tīng fēi hóng。
明日还高兴,龙山上几重。míng rì hái gāo xīng,lóng shān shàng jǐ zhòng。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

春兴

徐渭

胡烽信报收秦塞,夷警妖传自赣州。hú fēng xìn bào shōu qín sāi,yí jǐng yāo chuán zì gàn zhōu。
十万楼船指瓯越,结交邻国且琉球。shí wàn lóu chuán zhǐ ōu yuè,jié jiāo lín guó qiě liú qiú。
不臣赵尉终辞帝,自王田横怕拜侯。bù chén zhào wèi zhōng cí dì,zì wáng tián héng pà bài hóu。
几岛弹丸髡顶物,敢惊沙上一浮鸥。jǐ dǎo dàn wán kūn dǐng wù,gǎn jīng shā shàng yī fú ōu。

春兴

徐渭

孟光久矣掩泉台,海口新阡此再开。mèng guāng jiǔ yǐ yǎn quán tái,hǎi kǒu xīn qiān cǐ zài kāi。
暖色一天霞影入,寒潮万里雪山来。nuǎn sè yī tiān xiá yǐng rù,hán cháo wàn lǐ xuě shān lái。
迢迢支垄何方发,个个曾扬著处猜。tiáo tiáo zhī lǒng hé fāng fā,gè gè céng yáng zhù chù cāi。
急买松秧三百本,高阴元仗拂云材。jí mǎi sōng yāng sān bǎi běn,gāo yīn yuán zhàng fú yún cái。

送季子微赴李宁武总兵之约

徐渭

黑貂裘袄尽长安,此去关山雪未残。hēi diāo qiú ǎo jǐn zhǎng ān,cǐ qù guān shān xuě wèi cán。
挂印曾蒙公子约,解袍应念故人寒。guà yìn céng méng gōng zi yuē,jiě páo yīng niàn gù rén hán。
大豪马邑坟堪吊,天险羊肠路复难。dà háo mǎ yì fén kān diào,tiān xiǎn yáng cháng lù fù nán。
到后莫须先一拜,未妨长铗向人弹。dào hòu mò xū xiān yī bài,wèi fáng zhǎng jiá xiàng rén dàn。

南镇之南原桃树数百花时余数游赏当武陵也道士苦打搅尽伐之忆以诗

徐渭

镇南亦自有桃源,载酒来寻不计年。zhèn nán yì zì yǒu táo yuán,zài jiǔ lái xún bù jì nián。
只为烧茶烦道士,故令闭洞返渔船。zhǐ wèi shāo chá fán dào shì,gù lìng bì dòng fǎn yú chuán。
一从春雨花开后,是处朝霞色可怜。yī cóng chūn yǔ huā kāi hòu,shì chù cháo xiá sè kě lián。
笑我老来无脚力,欲呼船子少船钱。xiào wǒ lǎo lái wú jiǎo lì,yù hū chuán zi shǎo chuán qián。

二月望后连日夜风甚不减前年而是日二儿书至

徐渭

天寒地冻正霜宵,被冷风号入帐骄。tiān hán dì dòng zhèng shuāng xiāo,bèi lěng fēng hào rù zhàng jiāo。
贳屋再经飘瓦尽,破炉重补买薪烧。shì wū zài jīng piāo wǎ jǐn,pò lú zhòng bǔ mǎi xīn shāo。
老牛脊坏堪驮鸟,小犊书来尚滞辽。lǎo niú jí huài kān tuó niǎo,xiǎo dú shū lái shàng zhì liáo。
好买柴团蔘一搭,急鞭归马补虚劳。hǎo mǎi chái tuán shēn yī dā,jí biān guī mǎ bǔ xū láo。

唐伯虎画崔氏且题次其韵

徐渭

仿佛相逢待月身,不知今夕是何辰。fǎng fú xiāng féng dài yuè shēn,bù zhī jīn xī shì hé chén。
行云总作当年散,胡粉空传半面春。xíng yún zǒng zuò dāng nián sàn,hú fěn kōng chuán bàn miàn chūn。
嫁后形容难不老,画中临榻也应陈。jià hòu xíng róng nán bù lǎo,huà zhōng lín tà yě yīng chén。
虎头亦是登徒子,特取妖娇动世人。hǔ tóu yì shì dēng tú zi,tè qǔ yāo jiāo dòng shì rén。

吴宣府新膺总督

徐渭

邸报初翻数叶藤,栋梁今喜楩楠胜。dǐ bào chū fān shù yè téng,dòng liáng jīn xǐ pián nán shèng。
市场春后皆青草,司马秋来在白登。shì chǎng chūn hòu jiē qīng cǎo,sī mǎ qiū lái zài bái dēng。
天下安危真足仗,眼前修短却难凭。tiān xià ān wēi zhēn zú zhàng,yǎn qián xiū duǎn què nán píng。
最怜投辖相知客,不得随车负此情。zuì lián tóu xiá xiāng zhī kè,bù dé suí chē fù cǐ qíng。

子肃再赴戚总戎所未至死于都下

徐渭

幕中宾客盛文词,幕府黄金客再持。mù zhōng bīn kè shèng wén cí,mù fǔ huáng jīn kè zài chí。
共拟归来作生计,不堪老去哭相知。gòng nǐ guī lái zuò shēng jì,bù kān lǎo qù kū xiāng zhī。
一春绿草飞蝴蝶,千里黄沙暗鼓鼙。yī chūn lǜ cǎo fēi hú dié,qiān lǐ huáng shā àn gǔ pí。
两地分明谁苦乐,游魂莫遣到家迟。liǎng dì fēn míng shuí kǔ lè,yóu hún mò qiǎn dào jiā chí。

红叶

徐渭

才见芳华照眼新,又看红叶点衣频。cái jiàn fāng huá zhào yǎn xīn,yòu kàn hóng yè diǎn yī pín。
只言春色能娇物,不道秋霜解媚人。zhǐ yán chūn sè néng jiāo wù,bù dào qiū shuāng jiě mèi rén。
宫水正寒愁字字,吴江初冷锦鳞鳞。gōng shuǐ zhèng hán chóu zì zì,wú jiāng chū lěng jǐn lín lín。
更馀一种闲风景,醉杂黄花野老巾。gèng yú yī zhǒng xián fēng jǐng,zuì zá huáng huā yě lǎo jīn。

兰亭次韵

徐渭

长堤高柳带平沙,无处春来不酒家。zhǎng dī gāo liǔ dài píng shā,wú chù chūn lái bù jiǔ jiā。
野外光风偏拂马,市门残帖解开花。yě wài guāng fēng piān fú mǎ,shì mén cán tiē jiě kāi huā。
新觞曲引诸溪水,旧寺岩垂几树茶。xīn shāng qū yǐn zhū xī shuǐ,jiù sì yán chuí jǐ shù chá。
回首永和如昨日,不堪怅望晚天霞。huí shǒu yǒng hé rú zuó rì,bù kān chàng wàng wǎn tiān xiá。

送长洲居山人士贞

徐渭

客里尊罍每见陪,那能不饮送将归。kè lǐ zūn léi měi jiàn péi,nà néng bù yǐn sòng jiāng guī。
歌长筑短堪流泪,雉叫鹰呼未解围。gē zhǎng zhù duǎn kān liú lèi,zhì jiào yīng hū wèi jiě wéi。
雨雪尚淹春箨荐,清明还竞夜饧非。yǔ xuě shàng yān chūn tuò jiàn,qīng míng hái jìng yè táng fēi。
乡风处处从来异,曾宿阊门记忆微。xiāng fēng chù chù cóng lái yì,céng sù chāng mén jì yì wēi。

重修乾清宫成迎慈圣再御

徐渭

阊阖重新紫极熙,姬姜再御宝軿移。chāng hé zhòng xīn zǐ jí xī,jī jiāng zài yù bǎo píng yí。
慈颜既近趋承易,圣体犹冲保护宜。cí yán jì jìn qū chéng yì,shèng tǐ yóu chōng bǎo hù yí。
鸟换歌筵前日曲,花繁辇路旧时枝。niǎo huàn gē yán qián rì qū,huā fán niǎn lù jiù shí zhī。
一人奉养兼天下,大孝鸿名万古垂。yī rén fèng yǎng jiān tiān xià,dà xiào hóng míng wàn gǔ chuí。

五色鹦鹉黄鹦鹉并是圣母所驯各赋

徐渭

白燕往时呈翰苑,锦鹦今日贡宸居。bái yàn wǎng shí chéng hàn yuàn,jǐn yīng jīn rì gòng chén jū。
万年枝上栖偏丽,百鸟图中态未如。wàn nián zhī shàng qī piān lì,bǎi niǎo tú zhōng tài wèi rú。
豢养固知天意在,语言长得圣颜舒。huàn yǎng gù zhī tiān yì zài,yǔ yán zhǎng dé shèng yán shū。
何因五色鲜成染,自是娲皇炼石馀。hé yīn wǔ sè xiān chéng rǎn,zì shì wā huáng liàn shí yú。

五色鹦鹉黄鹦鹉并是圣母所驯各赋

徐渭

合殿风和碧柳丝,嘉禽色占锦纹奇。hé diàn fēng hé bì liǔ sī,jiā qín sè zhàn jǐn wén qí。
兼呈五德灵鸡绶,倒挂孤桐小凤仪。jiān chéng wǔ dé líng jī shòu,dào guà gū tóng xiǎo fèng yí。
无数天机临谱绣,有时人语出花枝。wú shù tiān jī lín pǔ xiù,yǒu shí rén yǔ chū huā zhī。
侍儿不用抛红豆,自有佳音慰圣慈。shì ér bù yòng pāo hóng dòu,zì yǒu jiā yīn wèi shèng cí。

五色鹦鹉黄鹦鹉并是圣母所驯各赋

徐渭

西陇灵禽翡翠妆,稀闻正色染黄裳。xī lǒng líng qín fěi cuì zhuāng,xī wén zhèng sè rǎn huáng shang。
自谈玉殿非关学,却照金笼别有光。zì tán yù diàn fēi guān xué,què zhào jīn lóng bié yǒu guāng。
饮啄定应歌帝力,生成何幸禀中央。yǐn zhuó dìng yīng gē dì lì,shēng chéng hé xìng bǐng zhōng yāng。
千秋万岁欢无极,土德坤舆本肇祥。qiān qiū wàn suì huān wú jí,tǔ dé kūn yú běn zhào xiáng。