古诗词

卢生者地家也复附禅太仆之徒

徐渭

括苍高士至,霞气橐中存。kuò cāng gāo shì zhì,xiá qì tuó zhōng cún。
青鸟兼术者,夜雪立师门。qīng niǎo jiān shù zhě,yè xuě lì shī mén。
万壑挥如意,三车问老髡。wàn hè huī rú yì,sān chē wèn lǎo kūn。
欲穷支陇脉,一剑向昆仑。yù qióng zhī lǒng mài,yī jiàn xiàng kūn lún。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

玉簪

徐渭

玉簪抽影暗差差,半占荒阶无尽期。yù zān chōu yǐng àn chà chà,bàn zhàn huāng jiē wú jǐn qī。
小妇将花曾抱粉,饥人望叶拟挑鸱。xiǎo fù jiāng huā céng bào fěn,jī rén wàng yè nǐ tiāo chī。
红芙晕脸双俱映,绿髻搔头一不施。hóng fú yūn liǎn shuāng jù yìng,lǜ jì sāo tóu yī bù shī。
定作蛴螬根叶想,化为蝴蝶等儿嬉。dìng zuò qí cáo gēn yè xiǎng,huà wèi hú dié děng ér xī。

徐渭

吴刀断水水难分,藉景忘忧忧转频。wú dāo duàn shuǐ shuǐ nán fēn,jí jǐng wàng yōu yōu zhuǎn pín。
丹棘空长辞草鹿,白头犹见倚门人。dān jí kōng zhǎng cí cǎo lù,bái tóu yóu jiàn yǐ mén rén。
渐邻恶雪屠冬候,别字黄花扰馔辛。jiàn lín è xuě tú dōng hòu,bié zì huáng huā rǎo zhuàn xīn。
叶上有虫秋唧唧,汝南伤别北堂辰。yè shàng yǒu chóng qiū jī jī,rǔ nán shāng bié běi táng chén。

徐渭

笑将一干尝妻儿,病骨饥肠两责之。xiào jiāng yī gàn cháng qī ér,bìng gǔ jī cháng liǎng zé zhī。
多事去燃天禄字,安鸠来过老人眉。duō shì qù rán tiān lù zì,ān jiū lái guò lǎo rén méi。
山林猛兽今谁是,早晚繁霜正尔持。shān lín měng shòu jīn shuí shì,zǎo wǎn fán shuāng zhèng ěr chí。
他日短长凭杖者,人间数尺紫玻璃。tā rì duǎn zhǎng píng zhàng zhě,rén jiān shù chǐ zǐ bō lí。

鸡冠

徐渭

百叶秋皋尽一飞,霜天孤尔伴鹑衣。bǎi yè qiū gāo jǐn yī fēi,shuāng tiān gū ěr bàn chún yī。
锦缨未斗知谁绝,绛帻初笼听漏归。jǐn yīng wèi dòu zhī shuí jué,jiàng zé chū lóng tīng lòu guī。
同腐怜侬终草木,高颠学凤自仪威。tóng fǔ lián nóng zhōng cǎo mù,gāo diān xué fèng zì yí wēi。
少翁枉有弹尘物,半向南山额上巍。shǎo wēng wǎng yǒu dàn chén wù,bàn xiàng nán shān é shàng wēi。

山查

徐渭

如闻海鸟不宜牲,亦似山查便野生。rú wén hǎi niǎo bù yí shēng,yì shì shān chá biàn yě shēng。
红后满村量雀卵,秋来偏此只风声。hóng hòu mǎn cūn liàng què luǎn,qiū lái piān cǐ zhǐ fēng shēng。
对苹犬马伤孤抱,种豆迁谈少一甥。duì píng quǎn mǎ shāng gū bào,zhǒng dòu qiān tán shǎo yī shēng。
来往细腰争窖蜜,莫须移浸与东陵。lái wǎng xì yāo zhēng jiào mì,mò xū yí jìn yǔ dōng líng。

萄桃

徐渭

旧栏东畔野葡桃,亦是张骞大宛苗。jiù lán dōng pàn yě pú táo,yì shì zhāng qiān dà wǎn miáo。
既取夏阴飞作霰,讵嫌秋蒂累如椒。jì qǔ xià yīn fēi zuò xiàn,jù xián qiū dì lèi rú jiāo。
月蠕墙影霜蛇去,风引藤香瓦兽飘。yuè rú qiáng yǐng shuāng shé qù,fēng yǐn téng xiāng wǎ shòu piāo。
付与荒阶随意系,犹胜恶棘坏兰梢。fù yǔ huāng jiē suí yì xì,yóu shèng è jí huài lán shāo。

土菩提

徐渭

菩提五树百颗悬,但策西功最尔先。pú tí wǔ shù bǎi kē xuán,dàn cè xī gōng zuì ěr xiān。
点检小魔空黑豆,糊涂大事有青天。diǎn jiǎn xiǎo mó kōng hēi dòu,hú tú dà shì yǒu qīng tiān。
雀饧晴向珠边结,舍利难飞死后燃。què táng qíng xiàng zhū biān jié,shě lì nán fēi sǐ hòu rán。
相伴荒涂行不久,维摩示病巳连年。xiāng bàn huāng tú xíng bù jiǔ,wéi mó shì bìng sì lián nián。

咏樱桃花

徐渭

满城花发不知冬,闭户经年笔眊聋。mǎn chéng huā fā bù zhī dōng,bì hù jīng nián bǐ mào lóng。
剪送海棠劳及我,折寄樱桃笑杀侬。jiǎn sòng hǎi táng láo jí wǒ,zhé jì yīng táo xiào shā nóng。
雪打霜披应不免,粉腮胭颊为谁浓。xuě dǎ shuāng pī yīng bù miǎn,fěn sāi yān jiá wèi shuí nóng。
昨宵况复狂风雨,枕畔惊闻折箨龙。zuó xiāo kuàng fù kuáng fēng yǔ,zhěn pàn jīng wén zhé tuò lóng。

寿沈参议南湖

徐渭

范蠡城边暂驻师,喜逢上寿荐芳卮。fàn lí chéng biān zàn zhù shī,xǐ féng shàng shòu jiàn fāng zhī。
分符今忝元戎托,出宰曾蒙国士知。fēn fú jīn tiǎn yuán róng tuō,chū zǎi céng méng guó shì zhī。
门外碧湖开祖帐,阶前玉树绕孙枝。mén wài bì hú kāi zǔ zhàng,jiē qián yù shù rào sūn zhī。
海天应有青鸾便,愿得年年寄颂诗。hǎi tiān yīng yǒu qīng luán biàn,yuàn dé nián nián jì sòng shī。

谒孟庙

徐渭

西域流沙墨翟徒,东周虚器寄蘧庐。xī yù liú shā mò dí tú,dōng zhōu xū qì jì qú lú。
齐梁本不求王佐,邹鲁聊归辟野狐。qí liáng běn bù qiú wáng zuǒ,zōu lǔ liáo guī pì yě hú。
百楚榱题惊鸟革,累朝霜露老龟趺。bǎi chǔ cuī tí jīng niǎo gé,lèi cháo shuāng lù lǎo guī fū。
景春自是真儿女,错认人间大丈夫。jǐng chūn zì shì zhēn ér nǚ,cuò rèn rén jiān dà zhàng fū。

马氏白鹊

徐渭

何来白鹊乳双双,马氏才贤应季常。hé lái bái què rǔ shuāng shuāng,mǎ shì cái xián yīng jì cháng。
练气横空从树杪,鮹门织羽对书堂。liàn qì héng kōng cóng shù miǎo,shāo mén zhī yǔ duì shū táng。
倍宜刺史停春饯,懒学灯花映夜娼。bèi yí cì shǐ tíng chūn jiàn,lǎn xué dēng huā yìng yè chāng。
宫锦只鹇君自有,薛涛取绣校书妆。gōng jǐn zhǐ xián jūn zì yǒu,xuē tāo qǔ xiù xiào shū zhuāng。

应李以赏歌姬

徐渭

遏云清曲累明珠,可是佳人独立馀。è yún qīng qū lèi míng zhū,kě shì jiā rén dú lì yú。
延年妹比昭阳燕,西子人看镜浦蕖。yán nián mèi bǐ zhāo yáng yàn,xī zi rén kàn jìng pǔ qú。
内院新妆应堕马,湖州水戏定沉鱼。nèi yuàn xīn zhuāng yīng duò mǎ,hú zhōu shuǐ xì dìng chén yú。
近闻剑气新雄舞,□得还来助草书。jìn wén jiàn qì xīn xióng wǔ,dé hái lái zhù cǎo shū。

和玉芝上人兰亭诗

徐渭

茂林修竹旧相传,千古残碑野草湮。mào lín xiū zhú jiù xiāng chuán,qiān gǔ cán bēi yě cǎo yān。
碧水曾闻王谢语,青山不异永和年。bì shuǐ céng wén wáng xiè yǔ,qīng shān bù yì yǒng hé nián。
叶飞锡杖峰前路,樵指流觞涧底泉。yè fēi xī zhàng fēng qián lù,qiáo zhǐ liú shāng jiàn dǐ quán。
回首云门孤月上,清光遥送鉴湖船。huí shǒu yún mén gū yuè shàng,qīng guāng yáo sòng jiàn hú chuán。

送张子荩春北上

徐渭

离筵驿路正芳梅,骑马听莺是此回。lí yán yì lù zhèng fāng méi,qí mǎ tīng yīng shì cǐ huí。
旧日繻生关吏识,新年罗袖内家裁。jiù rì xū shēng guān lì shí,xīn nián luó xiù nèi jiā cái。
泽兰把赠携春色,苑杏留花待异才。zé lán bǎ zèng xié chūn sè,yuàn xìng liú huā dài yì cái。
却说涸鳞县尾在,欲从天上借风雷。què shuō hé lín xiàn wěi zài,yù cóng tiān shàng jiè fēng léi。

赋得紫骝马送子荩春北上次前韵

徐渭

紫骝嘶断驿亭梅,紫色翩翩燕其回。zǐ liú sī duàn yì tíng méi,zǐ sè piān piān yàn qí huí。
不用连钱千个剪,只借葡萄几点裁。bù yòng lián qián qiān gè jiǎn,zhǐ jiè pú táo jǐ diǎn cái。
桃杏满堤冲雪片,烟云一道本风才。táo xìng mǎn dī chōng xuě piàn,yān yún yī dào běn fēng cái。
要知他日飞腾处,试听蛟潭夜半雷。yào zhī tā rì fēi téng chù,shì tīng jiāo tán yè bàn léi。