古诗词

卢生者地家也复附禅太仆之徒

徐渭

括苍高士至,霞气橐中存。kuò cāng gāo shì zhì,xiá qì tuó zhōng cún。
青鸟兼术者,夜雪立师门。qīng niǎo jiān shù zhě,yè xuě lì shī mén。
万壑挥如意,三车问老髡。wàn hè huī rú yì,sān chē wèn lǎo kūn。
欲穷支陇脉,一剑向昆仑。yù qióng zhī lǒng mài,yī jiàn xiàng kūn lún。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

送章君之海宁教授

徐渭

大暑之头小暑尾,蛟龙忽带风潮起。dà shǔ zhī tóu xiǎo shǔ wěi,jiāo lóng hū dài fēng cháo qǐ。
沃焦斜立水倒流,海外鱼虾跳城市。wò jiāo xié lì shuǐ dào liú,hǎi wài yú xiā tiào chéng shì。
乾坤非人谁料理,无一不是秀才事。qián kūn fēi rén shuí liào lǐ,wú yī bù shì xiù cái shì。
君今挟帐海宁去,坏屋荒田应堕泪。jūn jīn xié zhàng hǎi níng qù,huài wū huāng tián yīng duò lèi。

瀛洲图

徐渭

瀛洲自是神仙住,谁将笔力移来此。yíng zhōu zì shì shén xiān zhù,shuí jiāng bǐ lì yí lái cǐ。
碧瓦长栏十二层,红云断岫三千里。bì wǎ zhǎng lán shí èr céng,hóng yún duàn xiù sān qiān lǐ。
碧瓦红云缥渺间,令人一望损朱颜。bì wǎ hóng yún piāo miǎo jiān,lìng rén yī wàng sǔn zhū yán。
当时文采琳琅重,今日青红图画残。dāng shí wén cǎi lín láng zhòng,jīn rì qīng hóng tú huà cán。
画史一人阎立本,笔底不讹笑与哂。huà shǐ yī rén yán lì běn,bǐ dǐ bù é xiào yǔ shěn。
窄袖长袍十八人,面面相看灯捉影。zhǎi xiù zhǎng páo shí bā rén,miàn miàn xiāng kàn dēng zhuō yǐng。
后来界画始何人,豆粒作人马成寸。hòu lái jiè huà shǐ hé rén,dòu lì zuò rén mǎ chéng cùn。
却疑此是李将军,烛暗酒深何处问。què yí cǐ shì lǐ jiāng jūn,zhú àn jiǔ shēn hé chù wèn。

若耶篇

徐渭

十年老交若耶子,好摘荷花荡秋水。shí nián lǎo jiāo ruò yé zi,hǎo zhāi hé huā dàng qiū shuǐ。
相逢绿浦采莲娘,相揖金鞭马上郎。xiāng féng lǜ pǔ cǎi lián niáng,xiāng yī jīn biān mǎ shàng láng。
回舟摇浆出浦漫,惊起鸳鸯紫蒲乱。huí zhōu yáo jiāng chū pǔ màn,jīng qǐ yuān yāng zǐ pú luàn。
茶烟半袅鲤鱼风,笔采欲搅雁边虹。chá yān bàn niǎo lǐ yú fēng,bǐ cǎi yù jiǎo yàn biān hóng。
此时邀我题诗去,寄与前舟小袖红。cǐ shí yāo wǒ tí shī qù,jì yǔ qián zhōu xiǎo xiù hóng。
每夏每秋每及春,贪赏风光亦可人。měi xià měi qiū měi jí chūn,tān shǎng fēng guāng yì kě rén。
谁知一向钱唐去,溪畔风光移别处。shuí zhī yī xiàng qián táng qù,xī pàn fēng guāng yí bié chù。
题诗作赋人俱散,醉酒赏花客不聚。tí shī zuò fù rén jù sàn,zuì jiǔ shǎng huā kè bù jù。
近闻缚绦待长官,海上风烟日日餐。jìn wén fù tāo dài zhǎng guān,hǎi shàng fēng yān rì rì cān。
旌旗百队鱼鳞甲,剑戟千层燕尾干。jīng qí bǎi duì yú lín jiǎ,jiàn jǐ qiān céng yàn wěi gàn。
去年海上寂无耗,长官亦向蓟州道。qù nián hǎi shàng jì wú hào,zhǎng guān yì xiàng jì zhōu dào。
乌靴却踏柏台霜,素牒亦高柏廨墙。wū xuē què tà bǎi tái shuāng,sù dié yì gāo bǎi xiè qiáng。
若耶西湖两无主,荷花莲女遥相望。ruò yé xī hú liǎng wú zhǔ,hé huā lián nǚ yáo xiāng wàng。
只应千载垂乌帽,归来白发学年少。zhǐ yīng qiān zài chuí wū mào,guī lái bái fā xué nián shǎo。
不放荷花一日闲,重理当年愁莫笑。bù fàng hé huā yī rì xián,zhòng lǐ dāng nián chóu mò xiào。

古意

徐渭

长安古道覆垂杨,尘起金堤白日黄。zhǎng ān gǔ dào fù chuí yáng,chén qǐ jīn dī bái rì huáng。
小队晴原臂海鹘,锦雌春草啄山梁。xiǎo duì qíng yuán bì hǎi gǔ,jǐn cí chūn cǎo zhuó shān liáng。
相要拜母争相拜,若个当权助若当。xiāng yào bài mǔ zhēng xiāng bài,ruò gè dāng quán zhù ruò dāng。
旧虎死来新虎搏,古来何海不栽桑。jiù hǔ sǐ lái xīn hǔ bó,gǔ lái hé hǎi bù zāi sāng。

送郑主人

徐渭

西湖二月雨初霁,桃树着花柳含絮。xī hú èr yuè yǔ chū jì,táo shù zhe huā liǔ hán xù。
主人束带复缨冠,走向辕门领书记。zhǔ rén shù dài fù yīng guān,zǒu xiàng yuán mén lǐng shū jì。
番夷铁铳葱叶旋,火机才发龙吹电。fān yí tiě chòng cōng yè xuán,huǒ jī cái fā lóng chuī diàn。
传向中华能几时,塞北辽东那得知。chuán xiàng zhōng huá néng jǐ shí,sāi běi liáo dōng nà dé zhī。
天王取以威北虏,自非巧者其谁为。tiān wáng qǔ yǐ wēi běi lǔ,zì fēi qiǎo zhě qí shuí wèi。
主人旧领军中作,一掷黄金重然诺。zhǔ rén jiù lǐng jūn zhōng zuò,yī zhì huáng jīn zhòng rán nuò。
能令节使生顾盻,每在公庭言锡爵。néng lìng jié shǐ shēng gù xì,měi zài gōng tíng yán xī jué。
却以主人应所求,万里香风扑金络。què yǐ zhǔ rén yīng suǒ qiú,wàn lǐ xiāng fēng pū jīn luò。

二峰篇赠钱塘陆宗礼

徐渭

南高峰,北高峰。nán gāo fēng,běi gāo fēng。
遮空矫翼非一凤,夹江赴饮驰两龙。zhē kōng jiǎo yì fēi yī fèng,jiā jiāng fù yǐn chí liǎng lóng。
此山何年别天目,却走钱塘宛相逐。cǐ shān hé nián bié tiān mù,què zǒu qián táng wǎn xiāng zhú。
瑞霭朝朝郁以茐,秀色家家纷可掬。ruì ǎi cháo cháo yù yǐ cōng,xiù sè jiā jiā fēn kě jū。
陆生年少气逸群,结屋两峰高入云。lù shēng nián shǎo qì yì qún,jié wū liǎng fēng gāo rù yún。
读书不能石床冷,攘臂欲取朱袍殷。dú shū bù néng shí chuáng lěng,rǎng bì yù qǔ zhū páo yīn。
峰下曾经驻鸾辂,青松十里栽南渡。fēng xià céng jīng zhù luán lù,qīng sōng shí lǐ zāi nán dù。
灵气不磨鬼所护,文章要使江山助。líng qì bù mó guǐ suǒ hù,wén zhāng yào shǐ jiāng shān zhù。

短褐篇送沈子叔成出塞

徐渭

短褐不掩轩,伏剑赴远道。duǎn hè bù yǎn xuān,fú jiàn fù yuǎn dào。
一夕度重关,春郊哭芳草。yī xī dù zhòng guān,chūn jiāo kū fāng cǎo。
芳草碧色黄河波,王孙不归愁奈何。fāng cǎo bì sè huáng hé bō,wáng sūn bù guī chóu nài hé。
当时洒血向何地,岁月今巳三年多。dāng shí sǎ xuè xiàng hé dì,suì yuè jīn sì sān nián duō。
万帐丛中拾遗骼,胡人悲号汉人擗。wàn zhàng cóng zhōng shí yí gé,hú rén bēi hào hàn rén pǐ。
羁魂何用束榆皮,男子从来收马革。jī hún hé yòng shù yú pí,nán zi cóng lái shōu mǎ gé。
忆昔何人正当路,若翁上书凡两度。yì xī hé rén zhèng dāng lù,ruò wēng shàng shū fán liǎng dù。
请缨直欲系单于,借剑亲将斩师傅。qǐng yīng zhí yù xì dān yú,jiè jiàn qīn jiāng zhǎn shī fù。
圣主如天万类容,夺官谪向边城去。shèng zhǔ rú tiān wàn lèi róng,duó guān zhé xiàng biān chéng qù。
曹操沽名不杀贤,终付祢衡与黄祖。cáo cāo gū míng bù shā xián,zhōng fù mí héng yǔ huáng zǔ。
黄祖曾操江夏符,蓟门今亦近穹庐。huáng zǔ céng cāo jiāng xià fú,jì mén jīn yì jìn qióng lú。
逐臣犹自心孤愤,结客边庭欲破胡。zhú chén yóu zì xīn gū fèn,jié kè biān tíng yù pò hú。
胡骑南来尘拍天,汉兵汉马踏成烟。hú qí nán lái chén pāi tiān,hàn bīng hàn mǎ tà chéng yān。
汉吏愁将伏汉法,汉首函将虏级传。hàn lì chóu jiāng fú hàn fǎ,hàn shǒu hán jiāng lǔ jí chuán。
将函汉虏浑闲事,伤心忽堕孤臣泪。jiāng hán hàn lǔ hún xián shì,shāng xīn hū duò gū chén lèi。
飞书直是骂辕门,散金况复埋殇士。fēi shū zhí shì mà yuán mén,sàn jīn kuàng fù mái shāng shì。
埋殇士,骂辕门,君不杀人人杀君。mái shāng shì,mà yuán mén,jūn bù shā rén rén shā jūn。
青天飒然白日昏,浮云作雨有时晴。qīng tiān sà rán bái rì hūn,fú yún zuò yǔ yǒu shí qíng。
只今万方仰圣明,子出北塞予南征。zhǐ jīn wàn fāng yǎng shèng míng,zi chū běi sāi yǔ nán zhēng。
为倾斗酒都门外,箧里龙泉几度鸣。wèi qīng dòu jiǔ dōu mén wài,qiè lǐ lóng quán jǐ dù míng。

三公柱石篇

徐渭

云中秋色明如画,胡儿贡马临城下。yún zhōng qiū sè míng rú huà,hú ér gòng mǎ lín chéng xià。
却言太师今者谁,令公姓贾家遵化。què yán tài shī jīn zhě shuí,lìng gōng xìng jiǎ jiā zūn huà。
辫椎万帐闻姓名,免冑蹲靴不敢声。biàn chuí wàn zhàng wén xìng míng,miǎn zhòu dūn xuē bù gǎn shēng。
从今款段谁将市,纵有骅留匿不成。cóng jīn kuǎn duàn shuí jiāng shì,zòng yǒu huá liú nì bù chéng。
令公威名有如此,茂龄甫跻四十四。lìng gōng wēi míng yǒu rú cǐ,mào líng fǔ jī sì shí sì。
中朝柱石自擎天,北门锁钥宜强仕。zhōng cháo zhù shí zì qíng tiān,běi mén suǒ yào yí qiáng shì。
古有梦松者,十八而为公。gǔ yǒu mèng sōng zhě,shí bā ér wèi gōng。
荣华何太早,桃李争春风。róng huá hé tài zǎo,táo lǐ zhēng chūn fēng。
令公黄发会有时,此际凌烟画未迟,进贤高冠如覆箕。lìng gōng huáng fā huì yǒu shí,cǐ jì líng yān huà wèi chí,jìn xián gāo guān rú fù jī。

横山黄伯子持图索题

徐渭

一生纱帔罩乌巾,二女明妆坐绣茵。yī shēng shā pèi zhào wū jīn,èr nǚ míng zhuāng zuò xiù yīn。
树底几厨犹未发,神边排榼巳攒鳞。shù dǐ jǐ chú yóu wèi fā,shén biān pái kē sì zǎn lín。
持此佳图今书此,疑是东山谢氏之犹子。chí cǐ jiā tú jīn shū cǐ,yí shì dōng shān xiè shì zhī yóu zi。
拣持二女并叔安,将渡淮淝来赌墅。jiǎn chí èr nǚ bìng shū ān,jiāng dù huái féi lái dǔ shù。
主人向我捧一尊,谓此比较言不伦。zhǔ rén xiàng wǒ pěng yī zūn,wèi cǐ bǐ jiào yán bù lún。
此图乃即是其身,身住暨阳之邑,横山之村。cǐ tú nǎi jí shì qí shēn,shēn zhù jì yáng zhī yì,héng shān zhī cūn。
少泉先生是其父,星文侄骆先生妻以女,身为乃祖千顷陂黄叔度之孙。shǎo quán xiān shēng shì qí fù,xīng wén zhí luò xiān shēng qī yǐ nǚ,shēn wèi nǎi zǔ qiān qǐng bēi huáng shū dù zhī sūn。
少而狗齐,长而辞乃岳,其耽隐而自逸气飘飘然凌云。shǎo ér gǒu qí,zhǎng ér cí nǎi yuè,qí dān yǐn ér zì yì qì piāo piāo rán líng yún。

过项羽故宫

徐渭

黄楼西畔徐州治,西楚当时作都处。huáng lóu xī pàn xú zhōu zhì,xī chǔ dāng shí zuò dōu chù。
尚馀一半长荆蓁,今作州仓积官米。shàng yú yī bàn zhǎng jīng zhēn,jīn zuò zhōu cāng jī guān mǐ。
伯图巳自足奢豪,正好将金贮阿娇。bó tú sì zì zú shē háo,zhèng hǎo jiāng jīn zhù ā jiāo。
如何拓土为宫室,不及咸阳一夕烧。rú hé tuò tǔ wèi gōng shì,bù jí xián yáng yī xī shāo。
岂是鉴秦等殷夏,或因争战无闲暇。qǐ shì jiàn qín děng yīn xià,huò yīn zhēng zhàn wú xián xiá。
一朝泪尽帐中人,千古波沉台上瓦。yī cháo lèi jǐn zhàng zhōng rén,qiān gǔ bō chén tái shàng wǎ。
独破秦师无一人,亲将隆准放鸿门,英雄绝世无等伦。dú pò qín shī wú yī rén,qīn jiāng lóng zhǔn fàng hóng mén,yīng xióng jué shì wú děng lún。
牧羊之子一竖耳,谁遣黄袍拥在身,一为放弑蒙恶名。mù yáng zhī zi yī shù ěr,shuí qiǎn huáng páo yōng zài shēn,yī wèi fàng shì méng è míng。
总有奇勋不可赎,黄须判吏持大狱。zǒng yǒu qí xūn bù kě shú,huáng xū pàn lì chí dà yù。
噫嗟嗟,每当读史为三覆。yī jiē jiē,měi dāng dú shǐ wèi sān fù。

太真早起图

徐渭

春寒乍入春衫薄,酴醾蒂损胭旨斮。chūn hán zhà rù chūn shān báo,tú mí dì sǔn yān zhǐ cuò。
绿云香车不胜梳,昨夜金钿为谁落。lǜ yún xiāng chē bù shèng shū,zuó yè jīn diàn wèi shuí luò。
郎家托鲤付教题,粉肥玉腻知为谁。láng jiā tuō lǐ fù jiào tí,fěn féi yù nì zhī wèi shuí。
正逢画史来相促,说是杨妃睡起时。zhèng féng huà shǐ lái xiāng cù,shuō shì yáng fēi shuì qǐ shí。

鳗井

徐渭

飞来山上西厓水,窍眼弯环才一咫。fēi lái shān shàng xī yá shuǐ,qiào yǎn wān huán cái yī zhǐ。
蹄小应知非虎跑,手掬聊堪洗牛耳。tí xiǎo yīng zhī fēi hǔ pǎo,shǒu jū liáo kān xǐ niú ěr。
丘尼作队罢燃香,剩指犹能接线量。qiū ní zuò duì bà rán xiāng,shèng zhǐ yóu néng jiē xiàn liàng。
俯仰不愁官导落,依希似放辘轳长。fǔ yǎng bù chóu guān dǎo luò,yī xī shì fàng lù lú zhǎng。
畴知此井深难测,畴知个是灵鳗宅。chóu zhī cǐ jǐng shēn nán cè,chóu zhī gè shì líng mán zhái。
金光抽线等蟾酥,银竹翻盆救龟折。jīn guāng chōu xiàn děng chán sū,yín zhú fān pén jiù guī zhé。
有时缘壁上浮屠,白肚蓝鳞搅柱粗。yǒu shí yuán bì shàng fú tú,bái dù lán lín jiǎo zhù cū。
昨来岂是褒神降,今去宁非孔甲逋。zuó lái qǐ shì bāo shén jiàng,jīn qù níng fēi kǒng jiǎ bū。
金山诒鼋,鼋宜不来。jīn shān yí yuán,yuán yí bù lái。
灵鳗一去,竟何嫌猜。líng mán yī qù,jìng hé xián cāi。
伊谁下石,于井之中。yī shuí xià shí,yú jǐng zhī zhōng。
尾伤不掉,令子不终。wěi shāng bù diào,lìng zi bù zhōng。
三年乾潦食人肉,今年小浆湖波濲。sān nián qián lǎo shí rén ròu,jīn nián xiǎo jiāng hú bō gǔ。
菜花黄,麦苗绿。cài huā huáng,mài miáo lǜ。

某子旧以大蟹十个来索画久之答墨蟹一脐松根醉眠道士一幅

徐渭

十脐縳芦大如箕。shí qí juàn lú dà rú jī。
送与酒人可百卮。sòng yǔ jiǔ rén kě bǎi zhī。
答一墨脐苦无诗。dá yī mò qí kǔ wú shī。
欲拈俗话恐伤时。yù niān sú huà kǒng shāng shí。
西施秋水盻南威。xī shī qiū shuǐ xì nán wēi。
樊哙十万匈奴师。fán kuài shí wàn xiōng nú shī。
陆羽茶锹三五枝。lù yǔ chá qiāo sān wǔ zhī。

赋得片月秋帆送冯叔系北行

徐渭

秋帆一幅随高雁,长安片月相思见。qiū fān yī fú suí gāo yàn,zhǎng ān piàn yuè xiāng sī jiàn。
茭菰十里送君行,捩柁未开泪欲倾。jiāo gū shí lǐ sòng jūn xíng,liè duò wèi kāi lèi yù qīng。
燕都我曾游几度,悲歌饮酒时无数。yàn dōu wǒ céng yóu jǐ dù,bēi gē yǐn jiǔ shí wú shù。
易水荆轲不用求,击筑一声寒云流。yì shuǐ jīng kē bù yòng qiú,jī zhù yī shēng hán yún liú。
寒云流,秋色里。hán yún liú,qiū sè lǐ。
望诸一去三千年,高台黄金今亦地。wàng zhū yī qù sān qiān nián,gāo tái huáng jīn jīn yì dì。
羡君持管复能书,谅君弹铗食有鱼。xiàn jūn chí guǎn fù néng shū,liàng jūn dàn jiá shí yǒu yú。
大道朱门天外起,长堤骏马柳中趋。dà dào zhū mén tiān wài qǐ,zhǎng dī jùn mǎ liǔ zhōng qū。
柳中天外鸣孤鹤,长笛短箫断复作。liǔ zhōng tiān wài míng gū hè,zhǎng dí duǎn xiāo duàn fù zuò。
此时为忆越山头,小肆高囱同夜酌。cǐ shí wèi yì yuè shān tóu,xiǎo sì gāo cōng tóng yè zhuó。
天目高峰六千丈,陪余一拄青藜杖。tiān mù gāo fēng liù qiān zhàng,péi yú yī zhǔ qīng lí zhàng。
飞瀑能为疋练长,古藤复向回溪涨。fēi pù néng wèi pǐ liàn zhǎng,gǔ téng fù xiàng huí xī zhǎng。
回溪疋练有时休,二十功名正黑头。huí xī pǐ liàn yǒu shí xiū,èr shí gōng míng zhèng hēi tóu。
你今有术可干禄,我巳无相堪封侯。nǐ jīn yǒu shù kě gàn lù,wǒ sì wú xiāng kān fēng hóu。
秦山人,号冰玉,飞雪哦诗清簌簌。qín shān rén,hào bīng yù,fēi xuě ó shī qīng sù sù。
昨宵一为泛湖船,今日何当别远天。zuó xiāo yī wèi fàn hú chuán,jīn rì hé dāng bié yuǎn tiān。
种得梅花三百树,望尔早归抱瓮鹤底眠。zhǒng dé méi huā sān bǎi shù,wàng ěr zǎo guī bào wèng hè dǐ mián。

送王君恤刑江北

徐渭

凤城春上垂杨色,使君将春往江北。fèng chéng chūn shàng chuí yáng sè,shǐ jūn jiāng chūn wǎng jiāng běi。
是谁匝网密如云,帝遣爽鸠放孱翼。shì shuí zā wǎng mì rú yún,dì qiǎn shuǎng jiū fàng càn yì。
陛辞才罢即登车,有如西水救东鱼。bì cí cái bà jí dēng chē,yǒu rú xī shuǐ jiù dōng yú。
都门送客追难及,径指飞尘与雁俱。dōu mén sòng kè zhuī nán jí,jìng zhǐ fēi chén yǔ yàn jù。