古诗词

行香子

明本

松嫩堪餐。sōng nèn kān cān。
竹密须删。zhú mì xū shān。
息尘缘、何事相干。xī chén yuán hé shì xiāng gàn。
心超物外,身处人间。xīn chāo wù wài,shēn chù rén jiān。
有十分清,十分淡,十分闲。yǒu shí fēn qīng,shí fēn dàn,shí fēn xián。
学道非难。xué dào fēi nán。
守道多艰。shǒu dào duō jiān。
结跏趺、坐断尘寰。jié jiā fū zuò duàn chén huán。
若空僧舍,寂寞禅关。ruò kōng sēng shě,jì mò chán guān。
对几层云,几层水,几层山。duì jǐ céng yún,jǐ céng shuǐ,jǐ céng shān。

明本

明本(1263—1323),元朝僧人。俗姓孙,号中峰,法号智觉,西天目山住持,钱塘(今杭州)人。明本从小喜欢佛事,稍通文墨就诵经不止,常伴灯诵到深夜。24岁赴天目山,受道于禅宗寺,白天劳作,夜晚孜孜不倦诵经学道,遂成高僧。仁宗曾赐号“广慧禅师”,并赐谥“普应国师”。憩止处曰幻住山房。 明本的作品>>

猜您喜欢

白云吟

明本

我爱白云白,万里同一色。wǒ ài bái yún bái,wàn lǐ tóng yī sè。
不加洗濯体自明,未曾展布虚空灵。bù jiā xǐ zhuó tǐ zì míng,wèi céng zhǎn bù xū kōng líng。
道人家住白云乡,白云为屋还为房。dào rén jiā zhù bái yún xiāng,bái yún wèi wū hái wèi fáng。
饥则煮白云为食,寒则裁白云为裳。jī zé zhǔ bái yún wèi shí,hán zé cái bái yún wèi shang。
心与白云了无异,任运乾坤无所系。xīn yǔ bái yún le wú yì,rèn yùn qián kūn wú suǒ xì。
不学迦文放出眉间光,岂效少林鼓成粥饭乞。bù xué jiā wén fàng chū méi jiān guāng,qǐ xiào shǎo lín gǔ chéng zhōu fàn qǐ。
唯有禅月不肯轻,白云笑言不与风雨会。wéi yǒu chán yuè bù kěn qīng,bái yún xiào yán bù yǔ fēng yǔ huì。
缅思未出雪山时,寥寥太古含冰肌。miǎn sī wèi chū xuě shān shí,liáo liáo tài gǔ hán bīng jī。
无端吹出雪后为怜,片片沾尘泥。wú duān chuī chū xuě hòu wèi lián,piàn piàn zhān chén ní。
爛锦床屏填绣褥,朱丝玉管相随逐。làn jǐn chuáng píng tián xiù rù,zhū sī yù guǎn xiāng suí zhú。
沉沉醉耳唤不醒,漫把白云覆高屋。chén chén zuì ěr huàn bù xǐng,màn bǎ bái yún fù gāo wū。

青山吟

明本

我爱青山青,千仞如泼淀。wǒ ài qīng shān qīng,qiān rèn rú pō diàn。
丈夫何事翳双眸,不识青山常觌面。zhàng fū hé shì yì shuāng móu,bù shí qīng shān cháng dí miàn。
青山不高还不低,青山不禁行人归。qīng shān bù gāo hái bù dī,qīng shān bù jìn xíng rén guī。
自从缚屋青山顶,几见青山苍落晖。zì cóng fù wū qīng shān dǐng,jǐ jiàn qīng shān cāng luò huī。
青山对客忘宾主,客对青山默无语。qīng shān duì kè wàng bīn zhǔ,kè duì qīng shān mò wú yǔ。
喧空瀑韵杂松涛,惊起铁牛骑石虎。xuān kōng pù yùn zá sōng tāo,jīng qǐ tiě niú qí shí hǔ。
道人不管伸脚眠,青山倒卓双眉尖。dào rén bù guǎn shēn jiǎo mián,qīng shān dào zhuó shuāng méi jiān。
不拨万象体独露,释迦醉倒春风前。bù bō wàn xiàng tǐ dú lù,shì jiā zuì dào chūn fēng qián。
有问此山青来是几载?古人何缘尽把黄金买?yǒu wèn cǐ shān qīng lái shì jǐ zài?gǔ rén hé yuán jǐn bǎ huáng jīn mǎi?
黄金有日化蓬尘,唯有青山无变改。huáng jīn yǒu rì huà péng chén,wéi yǒu qīng shān wú biàn gǎi。
寄言四海住山翁,莫只管向虚空画五彩。jì yán sì hǎi zhù shān wēng,mò zhǐ guǎn xiàng xū kōng huà wǔ cǎi。
77123456