古诗词

渡江云·锦城诸遗老,和春柳韵成帙,却寄

赵熙

锦城耆旧传,相思两地,桑梓当龙沙。jǐn chéng qí jiù chuán,xiāng sī liǎng dì,sāng zǐ dāng lóng shā。
送春春已去,去日春人,都付玉钩斜。sòng chūn chūn yǐ qù,qù rì chūn rén,dōu fù yù gōu xié。
贞元梦影,剩燕山,一绿无涯。zhēn yuán mèng yǐng,shèng yàn shān,yī lǜ wú yá。
休望远,喷蓬莱阁道,双凤万人家。xiū wàng yuǎn,pēn péng lái gé dào,shuāng fèng wàn rén jiā。
哀笳。āi jiā。
经年患气,竭地军需,胜西来铜马。jīng nián huàn qì,jié dì jūn xū,shèng xī lái tóng mǎ。
谁更念,催耕野扈,斸土金鸦。shuí gèng niàn,cuī gēng yě hù,zhǔ tǔ jīn yā。
婆娑老树如人样,赖新词,传唱瑶华。pó suō lǎo shù rú rén yàng,lài xīn cí,chuán chàng yáo huá。
晴又雨,花潭且醉榴花。qíng yòu yǔ,huā tán qiě zuì liú huā。
赵熙

赵熙

赵熙(1867——1948),字尧生、号香宋,四川荣县人。蜀中五老七贤之一,世称“晚清第一词人”。他“工诗,善书,间亦作画。诗篇援笔立就,风调冠绝一时。偶撰戏词,传播妇孺之口”,蜀传有“家有赵翁书,斯人才不俗”之谚。光绪十八年(25岁)高中进士,殿试列二等,选翰林院庶吉士。次年,应保和殿大考,名列一等,授翰林院国史馆编修,转官监察御史。 赵熙的作品>>

猜您喜欢

和石遗天宁寺荒台登高,携酒对饮

赵熙

古人不尽当时意,历历登高总自悲。gǔ rén bù jǐn dāng shí yì,lì lì dēng gāo zǒng zì bēi。
为客惊秋仍往节,去年看雪正峨眉。wèi kè jīng qiū réng wǎng jié,qù nián kàn xuě zhèng é méi。
功名岁晚非天予,法喜宵寒共石遗。gōng míng suì wǎn fēi tiān yǔ,fǎ xǐ xiāo hán gòng shí yí。
塔影山光黄叶外,因君回首菊花期。tǎ yǐng shān guāng huáng yè wài,yīn jūn huí shǒu jú huā qī。

感事

赵熙

心事西山就白云,主人绿帻有风闻。xīn shì xī shān jiù bái yún,zhǔ rén lǜ zé yǒu fēng wén。
入时眉翠将谁画,申意唇朱不负君。rù shí méi cuì jiāng shuí huà,shēn yì chún zhū bù fù jūn。
莫倚度关歌狗曲,曾扛古鼎负龙文。mò yǐ dù guān gē gǒu qū,céng káng gǔ dǐng fù lóng wén。
海山却遣童男返,扫尽鸿门灞上军。hǎi shān què qiǎn tóng nán fǎn,sǎo jǐn hóng mén bà shàng jūn。

陶然亭

赵熙

西山终古向人青,小院笼花坐画棂。xī shān zhōng gǔ xiàng rén qīng,xiǎo yuàn lóng huā zuò huà líng。
老去逢春思旧雨,年来此地亦新亭。lǎo qù féng chūn sī jiù yǔ,nián lái cǐ dì yì xīn tíng。
苇芽露白波光涣,柳絮风香酒易醒。wěi yá lù bái bō guāng huàn,liǔ xù fēng xiāng jiǔ yì xǐng。
一曲沧浪城阙下,人今塞耳不能听。yī qū cāng làng chéng quē xià,rén jīn sāi ěr bù néng tīng。

广和居题壁

赵熙

居然满汉一家人,乾女乾儿色色新。jū rán mǎn hàn yī jiā rén,qián nǚ qián ér sè sè xīn。
也当朱陈通嫁娶,本来云贵是乡亲。yě dāng zhū chén tōng jià qǔ,běn lái yún guì shì xiāng qīn。
莺声呖呖呼爹日,豚子依依恋母辰。yīng shēng lì lì hū diē rì,tún zi yī yī liàn mǔ chén。
一种风情谁识得,劝君何必问前因。yī zhǒng fēng qíng shuí shí dé,quàn jūn hé bì wèn qián yīn。

杨子传陈考功语,命题所著《散原精舍诗》

赵熙

不知何与饥寒事,一卷文章送此身。bù zhī hé yǔ jī hán shì,yī juǎn wén zhāng sòng cǐ shēn。
偶作江南未归客,苍然天下隐忧人。ǒu zuò jiāng nán wèi guī kè,cāng rán tiān xià yǐn yōu rén。
时流痛饮无虚日,家祭中原告老亲。shí liú tòng yǐn wú xū rì,jiā jì zhōng yuán gào lǎo qīn。
所欠世间惟一死,信陵君共楚灵均。suǒ qiàn shì jiān wéi yī sǐ,xìn líng jūn gòng chǔ líng jūn。

送汤蛰老

赵熙

入朝一疏动天颜,夜话辽东晓出关。rù cháo yī shū dòng tiān yán,yè huà liáo dōng xiǎo chū guān。
世上英雄酾酒定,古来神武挂冠还。shì shàng yīng xióng shāi jiǔ dìng,gǔ lái shén wǔ guà guān hái。
回舟白鹭洲前月,飞雨卢龙塞外山。huí zhōu bái lù zhōu qián yuè,fēi yǔ lú lóng sāi wài shān。
落落一身天下士,鲁连黄鹞在人间。luò luò yī shēn tiān xià shì,lǔ lián huáng yào zài rén jiān。

柬无竟

赵熙

意外相逢意外归,百忧宁止旧交稀。yì wài xiāng féng yì wài guī,bǎi yōu níng zhǐ jiù jiāo xī。
岭南客路惊梅发,木落燕山逐雁飞。lǐng nán kè lù jīng méi fā,mù luò yàn shān zhú yàn fēi。
垂老一官原下策,依人无计恐长饥。chuí lǎo yī guān yuán xià cè,yī rén wú jì kǒng zhǎng jī。
看天莫问他时悔,何处江湖遂布衣。kàn tiān mò wèn tā shí huǐ,hé chù jiāng hú suì bù yī。

渡海

赵熙

欹枕惊涛白尽头,匆匆残梦堕神州。yī zhěn jīng tāo bái jǐn tóu,cōng cōng cán mèng duò shén zhōu。
翻书尚滴儿时泪,去国俄登海上舟。fān shū shàng dī ér shí lèi,qù guó é dēng hǎi shàng zhōu。
潮落远鸡催晓色,月明南雁集乡愁。cháo luò yuǎn jī cuī xiǎo sè,yuè míng nán yàn jí xiāng chóu。
春申林际非吾土,回首燕云万里秋。chūn shēn lín jì fēi wú tǔ,huí shǒu yàn yún wàn lǐ qiū。

邓慕鲁乞题先人手录五家诗

赵熙

西南半壁一男儿,险为全川血溅尸。xī nán bàn bì yī nán ér,xiǎn wèi quán chuān xuè jiàn shī。
日落大荒无法挽,天浮苦海有乾时。rì luò dà huāng wú fǎ wǎn,tiān fú kǔ hǎi yǒu qián shí。
漂摇萍水逢春话,懵懂乾坤望汝支。piāo yáo píng shuǐ féng chūn huà,měng dǒng qián kūn wàng rǔ zhī。
地下老亲含笑说,太平还读五家诗。dì xià lǎo qīn hán xiào shuō,tài píng hái dú wǔ jiā shī。

题唐才常君尺牍

赵熙

一纸千年碧血痕,堂堂正气至今存。yī zhǐ qiān nián bì xuè hén,táng táng zhèng qì zhì jīn cún。
亡奴只坐心无力,杀士宁知国有魂。wáng nú zhǐ zuò xīn wú lì,shā shì níng zhī guó yǒu hún。
湘水自沉犹未酷,鼎湖一去只馀恩。xiāng shuǐ zì chén yóu wèi kù,dǐng hú yī qù zhǐ yú ēn。
六飞惨澹秦关远,试问何人是祸根。liù fēi cǎn dàn qín guān yuǎn,shì wèn hé rén shì huò gēn。

秋恕生日赋赠

赵熙

大名天下重蒲萧,意外惊魂赋大招。dà míng tiān xià zhòng pú xiāo,yì wài jīng hún fù dà zhāo。
出狱自冲神剑气,窜身同听海门潮。chū yù zì chōng shén jiàn qì,cuàn shēn tóng tīng hǎi mén cháo。
是非如梦归前世,生死经秋换两朝。shì fēi rú mèng guī qián shì,shēng sǐ jīng qiū huàn liǎng cháo。
垂老菊花当进酒,去年焉识有今朝。chuí lǎo jú huā dāng jìn jiǔ,qù nián yān shí yǒu jīn cháo。

寄印伯

赵熙

江汉滔滔悲武昌,不图如此作兴亡。jiāng hàn tāo tāo bēi wǔ chāng,bù tú rú cǐ zuò xīng wáng。
未成甑堕声先失,垂死秋虫足早僵。wèi chéng zèng duò shēng xiān shī,chuí sǐ qiū chóng zú zǎo jiāng。
举目散沙抟劫运,故人一水限河梁。jǔ mù sàn shā tuán jié yùn,gù rén yī shuǐ xiàn hé liáng。
生逢尧舜今何世,试问前朝顾野王。shēng féng yáo shùn jīn hé shì,shì wèn qián cháo gù yě wáng。

赠哈蜕庵同年

赵熙

何处茅庵蜕此生,秋蝉敛翅不成声。hé chù máo ān tuì cǐ shēng,qiū chán liǎn chì bù chéng shēng。
便归同谷终如客,欲老辽东总畏兵。biàn guī tóng gǔ zhōng rú kè,yù lǎo liáo dōng zǒng wèi bīng。
四顾莽苍无去路,一官衰白梦前清。sì gù mǎng cāng wú qù lù,yī guān shuāi bái mèng qián qīng。
蜀山夜半梅花发,念子悲歌猛虎行。shǔ shān yè bàn méi huā fā,niàn zi bēi gē měng hǔ xíng。

纪事

赵熙

蓦然天笑当恩纶,道德文章愧此身。mò rán tiān xiào dāng ēn lún,dào dé wén zhāng kuì cǐ shēn。
多感故交思悱恻,偶谈前史泪酸辛。duō gǎn gù jiāo sī fěi cè,ǒu tán qián shǐ lèi suān xīn。
杜陵老畏依严武,王导心原恕伯仁。dù líng lǎo wèi yī yán wǔ,wáng dǎo xīn yuán shù bó rén。
一赋何关鹦鹉事,却怜黄祖斗筲人。yī fù hé guān yīng wǔ shì,què lián huáng zǔ dòu shāo rén。

北山诗三十八首

赵熙

行尽风霄欠小楼,请看釜底置荣州。xíng jǐn fēng xiāo qiàn xiǎo lóu,qǐng kàn fǔ dǐ zhì róng zhōu。
多年宿处山窗改,活水香时茗碗秋。duō nián sù chù shān chuāng gǎi,huó shuǐ xiāng shí míng wǎn qiū。
客过松阴招午饭,路宜崖下辟庚邮。kè guò sōng yīn zhāo wǔ fàn,lù yí yá xià pì gēng yóu。
寻源勘得双溪误,正恐郦亭世不收。xún yuán kān dé shuāng xī wù,zhèng kǒng lì tíng shì bù shōu。