古诗词

宣府槐龙篇

徐渭

大树将军号,乔松大夫封。dà shù jiāng jūn hào,qiáo sōng dà fū fēng。
何如兹茂荫,宛尔作深笼。hé rú zī mào yīn,wǎn ěr zuò shēn lóng。
目目尖成兔,条条结绾龙。mù mù jiān chéng tù,tiáo tiáo jié wǎn lóng。
乘凉翠葆飒,撑暑碧油烘。chéng liáng cuì bǎo sà,chēng shǔ bì yóu hōng。
开府何年买,天王旧物钟。kāi fǔ hé nián mǎi,tiān wáng jiù wù zhōng。
宾觞飞递外,塞略坐筹中。bīn shāng fēi dì wài,sāi lüè zuò chóu zhōng。
鹏翼垂天下,龟裙覆海穹。péng yì chuí tiān xià,guī qún fù hǎi qióng。
柯南蚁垒国,甃北乳方泓。kē nán yǐ lěi guó,zhòu běi rǔ fāng hóng。
的的朱门照,霏霏绿雾蒙。de de zhū mén zhào,fēi fēi lǜ wù méng。
干云榆所接,影月桂能通。gàn yún yú suǒ jiē,yǐng yuè guì néng tōng。
赭荚承新蜕,青丝断坠虫。zhě jiá chéng xīn tuì,qīng sī duàn zhuì chóng。
五楹团广厦,百柱卓雄风。wǔ yíng tuán guǎng shà,bǎi zhù zhuó xióng fēng。
大漠驯骄子,长城属令公。dà mò xùn jiāo zi,zhǎng chéng shǔ lìng gōng。
一枝阴虏马,半叶扫边烽。yī zhī yīn lǔ mǎ,bàn yè sǎo biān fēng。
矢石无忘备,尊罍稍可从。shǐ shí wú wàng bèi,zūn léi shāo kě cóng。
先朝勤灌溉,后代倚幢?。xiān cháo qín guàn gài,hòu dài yǐ chuáng lóng。
虬拟皇情悦,黄犹御气蒙。qiú nǐ huáng qíng yuè,huáng yóu yù qì méng。
长陵如可作,愿柱大明宫。zhǎng líng rú kě zuò,yuàn zhù dà míng gōng。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

草间深江而有行舟之老

徐渭

杜老唤鸬鹚,江深草阁低。dù lǎo huàn lú cí,jiāng shēn cǎo gé dī。
沿江寻酒伴,船过石头西。yán jiāng xún jiǔ bàn,chuán guò shí tóu xī。

题画

徐渭

夜寒霜露濡,飞鸟去何处。yè hán shuāng lù rú,fēi niǎo qù hé chù。
秋日白苍苍,空亭数株树。qiū rì bái cāng cāng,kōng tíng shù zhū shù。

子臣絮其室之故镜再铸索词

徐渭

复收旧鸾魄,来作新蝉耀。fù shōu jiù luán pò,lái zuò xīn chán yào。
临妆人巳亡,倚面向谁照。lín zhuāng rén sì wáng,yǐ miàn xiàng shuí zhào。

送黄公子迎其母夫人归黄岩

徐渭

半臂黑貂裘,迎亲下娣楼。bàn bì hēi diāo qiú,yíng qīn xià dì lóu。
新城贼难破,母去不须忧。xīn chéng zéi nán pò,mǔ qù bù xū yōu。

赋得珠川篇赠人号

徐渭

结屋临飞瀑,清流绕积书。jié wū lín fēi pù,qīng liú rào jī shū。
要观飘洒意,不是羡明珠。yào guān piāo sǎ yì,bù shì xiàn míng zhū。

题三仙炼丹图

徐渭

自服大还丹,千秋去紫烟。zì fú dà hái dān,qiān qiū qù zǐ yān。
徒闻不曾见,画里觅神仙。tú wén bù céng jiàn,huà lǐ mì shén xiān。

为沈嘉则题枯木画四首

徐渭

长幅小藤又,题诗挂帐纱。zhǎng fú xiǎo téng yòu,tí shī guà zhàng shā。
万枝无一叶,留得雪为花。wàn zhī wú yī yè,liú dé xuě wèi huā。

为沈嘉则题枯木画四首

徐渭

墨颖作丛叉,流阴映牖纱。mò yǐng zuò cóng chā,liú yīn yìng yǒu shā。
更直添一种,数朵古藤花。gèng zhí tiān yī zhǒng,shù duǒ gǔ téng huā。

为沈嘉则题枯木画四首

徐渭

小干学鱼叉,空心蚁窦纱。xiǎo gàn xué yú chā,kōng xīn yǐ dòu shā。
参天今百尺,不解作飞花。cān tiān jīn bǎi chǐ,bù jiě zuò fēi huā。

为沈嘉则题枯木画四首

徐渭

诗成手八叉,僧意欲笼纱。shī chéng shǒu bā chā,sēng yì yù lóng shā。
不敢轻枯树,春来不放花。bù gǎn qīng kū shù,chūn lái bù fàng huā。

送章君游江西

徐渭

把酒上江阁,问君何所之。bǎ jiǔ shàng jiāng gé,wèn jūn hé suǒ zhī。
鄱阳湖口阔,烟水渺相思。pó yáng hú kǒu kuò,yān shuǐ miǎo xiāng sī。

近江为赵君赋

徐渭

洗墨临池客,移家住近江。xǐ mò lín chí kè,yí jiā zhù jìn jiāng。
越山青隔岸,偏入学书窗。yuè shān qīng gé àn,piān rù xué shū chuāng。

题画

徐渭

佛桑新到处,菡萏正撩人。fú sāng xīn dào chù,hàn dàn zhèng liāo rén。
共贮冰纹馆,他乡姊妹亲。gòng zhù bīng wén guǎn,tā xiāng zǐ mèi qīn。

题兰竹

徐渭

兰与竹相并,非关调本同。lán yǔ zhú xiāng bìng,fēi guān diào běn tóng。
氤氲香不远,聊为引清风。yīn yūn xiāng bù yuǎn,liáo wèi yǐn qīng fēng。

题水仙兰花

徐渭

水仙开最晚,何事伴兰苕。shuǐ xiān kāi zuì wǎn,hé shì bàn lán sháo。
亦如摩诘叟,雪里画芭蕉。yì rú mó jí sǒu,xuě lǐ huà bā jiāo。