古诗词

抱琴美人图

徐渭

身去盻犹转,抱琴何处来。shēn qù xì yóu zhuǎn,bào qín hé chù lái。
定知清夜里,去听长卿回。dìng zhī qīng yè lǐ,qù tīng zhǎng qīng huí。
细细腰宜舞,轻轻步懒催。xì xì yāo yí wǔ,qīng qīng bù lǎn cuī。
睡浓妆略淡,性慧相多猜。shuì nóng zhuāng lüè dàn,xìng huì xiāng duō cāi。
眉下波含柳,颅心风落梅。méi xià bō hán liǔ,lú xīn fēng luò méi。
对人莲欲语,袖手藕藏荄。duì rén lián yù yǔ,xiù shǒu ǒu cáng gāi。
浣水倾吴国,为云到楚台。huàn shuǐ qīng wú guó,wèi yún dào chǔ tái。
带飞修曳缟,佩响细衡瑰。dài fēi xiū yè gǎo,pèi xiǎng xì héng guī。
绿帐愁单掩,朱唇似善诙。lǜ zhàng chóu dān yǎn,zhū chún shì shàn huī。
冰弦写离怨,洞閤远諠豗。bīng xián xiě lí yuàn,dòng gé yuǎn xuān huī。
晓户玲珑启,春花次第开。xiǎo hù líng lóng qǐ,chūn huā cì dì kāi。
相将折芍药,掩映过莓苔。xiāng jiāng zhé sháo yào,yǎn yìng guò méi tái。
蜀国倡娇薛,河中色妙崔。shǔ guó chàng jiāo xuē,hé zhōng sè miào cuī。
试将同伫立,正惬两徘徊。shì jiāng tóng zhù lì,zhèng qiè liǎng pái huái。
宫髻发一尺,明珠环两枚。gōng jì fā yī chǐ,míng zhū huán liǎng méi。
自然宜淡扫,故不画烟煤。zì rán yí dàn sǎo,gù bù huà yān méi。
或荐珊瑚枕,如倾玳瑁杯。huò jiàn shān hú zhěn,rú qīng dài mào bēi。
息芳将近近,粉腻愈皑皑。xī fāng jiāng jìn jìn,fěn nì yù ái ái。
按曲回成雪,徵车响轶雷。àn qū huí chéng xuě,zhēng chē xiǎng yì léi。
翟衣真帝也,荇菜合悠哉。dí yī zhēn dì yě,xìng cài hé yōu zāi。
箜篌传丽玉,琵琶伏善才。kōng hóu chuán lì yù,pí pá fú shàn cái。
何如鼓流水,真若溯沿洄。hé rú gǔ liú shuǐ,zhēn ruò sù yán huí。
别鹤引如弄,求凰调转哀。bié hè yǐn rú nòng,qiú huáng diào zhuǎn āi。
有人于座上,奈尔隔屏隈。yǒu rén yú zuò shàng,nài ěr gé píng wēi。
采药人闻阮,游仙者姓裴。cǎi yào rén wén ruǎn,yóu xiān zhě xìng péi。
不言偶襄汉,定说见天台。bù yán ǒu xiāng hàn,dìng shuō jiàn tiān tái。
巧笑金难买,多香玉借胎。qiǎo xiào jīn nán mǎi,duō xiāng yù jiè tāi。
绣穿新样领,绶结古文罍。xiù chuān xīn yàng lǐng,shòu jié gǔ wén léi。
皎似珠游浦,清如露滴槐。jiǎo shì zhū yóu pǔ,qīng rú lù dī huái。
采花棚上竹,斗草砌隅台。cǎi huā péng shàng zhú,dòu cǎo qì yú tái。
约伴携双手,怀人在两腮。yuē bàn xié shuāng shǒu,huái rén zài liǎng sāi。
鸳鸯何处觅,鹦鹉有时挼。yuān yāng hé chù mì,yīng wǔ yǒu shí ruá。
增减俱难中,短长元自该。zēng jiǎn jù nán zhōng,duǎn zhǎng yuán zì gāi。
赵妃宅里妹,宋玉里中魁。zhào fēi zhái lǐ mèi,sòng yù lǐ zhōng kuí。
宛尔凝如望,嫣然乍可偎。wǎn ěr níng rú wàng,yān rán zhà kě wēi。
临波即帝子,食肉亦蓬莱。lín bō jí dì zi,shí ròu yì péng lái。
懊恼思金谷,阑干哭马嵬。ào nǎo sī jīn gǔ,lán gàn kū mǎ wéi。
流波与流态,令稿复令灰。liú bō yǔ liú tài,lìng gǎo fù lìng huī。
绝代诚难得,瑰姿理莫推。jué dài chéng nán dé,guī zī lǐ mò tuī。
如斯落鱼雁,母乃梦蛇虺。rú sī luò yú yàn,mǔ nǎi mèng shé huī。
侠客气何壮,佳人弃若隤。xiá kè qì hé zhuàng,jiā rén qì ruò tuí。
将来换骏马,期在得高騋。jiāng lái huàn jùn mǎ,qī zài dé gāo lái。
艳冶非不爱,纵横良有材。yàn yě fēi bù ài,zòng héng liáng yǒu cái。
从他形袅袅,不恋志恢恢。cóng tā xíng niǎo niǎo,bù liàn zhì huī huī。
凑两难为粲,为屏并作傀。còu liǎng nán wèi càn,wèi píng bìng zuò guī。
麝香新热饼,兽鼎旧安能。shè xiāng xīn rè bǐng,shòu dǐng jiù ān néng。
兹画何人染,钱塘漆子裁。zī huà hé rén rǎn,qián táng qī zi cái。
拂暾惊卧榻,助腕汲新醅。fú tūn jīng wò tà,zhù wàn jí xīn pēi。
持过西陵下,因啼苏小堆。chí guò xī líng xià,yīn tí sū xiǎo duī。
青松帷下鸟,红颊巳成煨。qīng sōng wéi xià niǎo,hóng jiá sì chéng wēi。
潮长日初仄,春深草渐莓。cháo zhǎng rì chū zè,chūn shēn cǎo jiàn méi。
山家时嗾犬,捕雉又张䍙。shān jiā shí sǒu quǎn,bǔ zhì yòu zhāng méi。
上下凫鸥没,擎拳翡翠毸。shàng xià fú ōu méi,qíng quán fěi cuì sāi。
物华迅流转,颜色总尘埃。wù huá xùn liú zhuǎn,yán sè zǒng chén āi。
处女元吾守,明时肯自媒。chù nǚ yuán wú shǒu,míng shí kěn zì méi。
有时求柱桷,不信舍徂徕。yǒu shí qiú zhù jué,bù xìn shě cú lái。
忌嫉生宫阃,刍梁饱驽胎。jì jí shēng gōng kǔn,chú liáng bǎo nú tāi。
只闻饥婉恋,不见斥虺尵。zhǐ wén jī wǎn liàn,bù jiàn chì huī tuí。
戏论摛多韵,谈虚遍九垓。xì lùn chī duō yùn,tán xū biàn jiǔ gāi。
性空色不著,养致体逾颓。xìng kōng sè bù zhù,yǎng zhì tǐ yú tuí。
既巳成图画,其何忍剥摧。jì sì chéng tú huà,qí hé rěn bō cuī。
屏图装巳匝,花月任为灾。píng tú zhuāng sì zā,huā yuè rèn wèi zāi。
书舍潇潇影,奇花一一栽。shū shě xiāo xiāo yǐng,qí huā yī yī zāi。
对卿长比并,顾彼独浇培。duì qīng zhǎng bǐ bìng,gù bǐ dú jiāo péi。
风飒罗帷里,虫鸣玉砌陔。fēng sà luó wéi lǐ,chóng míng yù qì gāi。
此时汉武见,又道李魂回。cǐ shí hàn wǔ jiàn,yòu dào lǐ hún huí。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

木笔花

徐渭

束如笔颖放如莲,画笔临时两斗妍。shù rú bǐ yǐng fàng rú lián,huà bǐ lín shí liǎng dòu yán。
料得将开园内日,霞笺雨墨写青天。liào dé jiāng kāi yuán nèi rì,xiá jiān yǔ mò xiě qīng tiān。

茉莉花

徐渭

南海曾经驻客骖,芳称茉莉荔称甘。nán hǎi céng jīng zhù kè cān,fāng chēng mò lì lì chēng gān。
如今画里看花色,记得依稀似海南。rú jīn huà lǐ kàn huā sè,jì dé yī xī shì hǎi nán。

画玫瑰花

徐渭

画里看花不下楼,甜香已觉入清喉。huà lǐ kàn huā bù xià lóu,tián xiāng yǐ jué rù qīng hóu。
无因摘向金陵去,短撅长丁送茗瓯。wú yīn zhāi xiàng jīn líng qù,duǎn juē zhǎng dīng sòng míng ōu。

青门山人画滇茶花

徐渭

武林画史沈青门,把兔申藤善写生。wǔ lín huà shǐ shěn qīng mén,bǎ tù shēn téng shàn xiě shēng。
何事胭脂鲜若此,一天露水带昆明。hé shì yān zhī xiān ruò cǐ,yī tiān lù shuǐ dài kūn míng。

徐渭

莫讶春光不属侬,一香已足压千红。mò yà chūn guāng bù shǔ nóng,yī xiāng yǐ zú yā qiān hóng。
总令摘向韩娘袖,不作人间脑麝风。zǒng lìng zhāi xiàng hán niáng xiù,bù zuò rén jiān nǎo shè fēng。

松竹梅

徐渭

朱碧娇啼二月莺,却都输与此三君。zhū bì jiāo tí èr yuè yīng,què dōu shū yǔ cǐ sān jūn。
若添明月孤来鹤,踏乱松尖一片云。ruò tiān míng yuè gū lái hè,tà luàn sōng jiān yī piàn yún。

作荷芦于是日亦次朝题

徐渭

芦上荷花高一寻,芦中夏色冻阴阴。lú shàng hé huā gāo yī xún,lú zhōng xià sè dòng yīn yīn。
兴虽有馀笔秃尽,难画鸬鹚照浅深。xīng suī yǒu yú bǐ tū jǐn,nán huà lú cí zhào qiǎn shēn。

芭蕉墨牡丹

徐渭

知道行家学不来,烂涂蕉叶倒莓苔。zhī dào xíng jiā xué bù lái,làn tú jiāo yè dào méi tái。
冯伊遮盖无盐墨,免作胭脂抹瘿腮。féng yī zhē gài wú yán mò,miǎn zuò yān zhī mǒ yǐng sāi。

芭蕉玉簪

徐渭

烂醉中秋睡起迟,苍蝇留墨研头池。làn zuì zhōng qiū shuì qǐ chí,cāng yíng liú mò yán tóu chí。
合欢翠扇遮羞面,白玉搔头去嫁谁。hé huān cuì shàn zhē xiū miàn,bái yù sāo tóu qù jià shuí。

芭蕉鸡冠

徐渭

芭蕉叶下鸡冠花,一朵红鲜不可遮。bā jiāo yè xià jī guān huā,yī duǒ hóng xiān bù kě zhē。
老夫烂醉抺此幅,雨后西天忽晚霞。lǎo fū làn zuì mèi cǐ fú,yǔ hòu xī tiān hū wǎn xiá。

梅桂谖草

徐渭

金陵梅桂饀酥蒸,北地黄花掺肉羹。jīn líng méi guì táo sū zhēng,běi dì huáng huā càn ròu gēng。
一吸葡萄春五斗,旋移狂墨写刘伶。yī xī pú táo chūn wǔ dòu,xuán yí kuáng mò xiě liú líng。

枯木石竹

徐渭

道人写竹并枯丛,却与禅家气味同。dào rén xiě zhú bìng kū cóng,què yǔ chán jiā qì wèi tóng。
大抵绝无花叶相,一团苍老墓烟中。dà dǐ jué wú huā yè xiāng,yī tuán cāng lǎo mù yān zhōng。

题画白头翁桃花

徐渭

白头翁亦恋花枝,飞上桃花影自窥。bái tóu wēng yì liàn huā zhī,fēi shàng táo huā yǐng zì kuī。
若使逢花不能赏,也应花鸟笑人痴。ruò shǐ féng huā bù néng shǎng,yě yīng huā niǎo xiào rén chī。

题画白头翁桃花

徐渭

雷雨垂垂翠色繁,古松阴里了歌喧。léi yǔ chuí chuí cuì sè fán,gǔ sōng yīn lǐ le gē xuān。
问渠何事为人语,我爱山中听鸟言。wèn qú hé shì wèi rén yǔ,wǒ ài shān zhōng tīng niǎo yán。

题画白头翁桃花

徐渭

金缕围睛可一针,端州石子尔为珍。jīn lǚ wéi jīng kě yī zhēn,duān zhōu shí zi ěr wèi zhēn。
夜来迸破封函土,飞入谁家苦竹林。yè lái bèng pò fēng hán tǔ,fēi rù shuí jiā kǔ zhú lín。