古诗词

正宾以日本刀见赠歌以答之

徐渭

昨者吕君兄弟留余饮,旬日尽是陈遵解投辖。zuó zhě lǚ jūn xiōng dì liú yú yǐn,xún rì jǐn shì chén zūn jiě tóu xiá。
有如前日桐乡之围无吕君,却是睢阳少南人。yǒu rú qián rì tóng xiāng zhī wéi wú lǚ jūn,què shì suī yáng shǎo nán rén。
吕君虎腰额虎额,万橹梯城双臂格。lǚ jūn hǔ yāo é hǔ é,wàn lǔ tī chéng shuāng bì gé。
幕府厅前脚打人,夜报不周崩一壁。mù fǔ tīng qián jiǎo dǎ rén,yè bào bù zhōu bēng yī bì。
飞甓雨下完孤城,张巡不死南人生。fēi pì yǔ xià wán gū chéng,zhāng xún bù sǐ nán rén shēng。
五千步马随朱缨,手指东海鸣金钲。wǔ qiān bù mǎ suí zhū yīng,shǒu zhǐ dōng hǎi míng jīn zhēng。
解刀赠我何来者,断倭之首取腰下。jiě dāo zèng wǒ hé lái zhě,duàn wō zhī shǒu qǔ yāo xià。
首积其如刀有余,为寿兄前人一把。shǒu jī qí rú dāo yǒu yú,wèi shòu xiōng qián rén yī bǎ。
是日别君霰飞子,佩刀骑马三十里。shì rì bié jūn xiàn fēi zi,pèi dāo qí mǎ sān shí lǐ。
夜眠酒家枕刀醉,梦见白猿弄沟水。yè mián jiǔ jiā zhěn dāo zuì,mèng jiàn bái yuán nòng gōu shuǐ。
把鞘还惊未脱底,电母回身不敢视。bǎ qiào hái jīng wèi tuō dǐ,diàn mǔ huí shēn bù gǎn shì。
黑夜横分芒砀蛇,清秋碎割咸阳玺。hēi yè héng fēn máng dàng shé,qīng qiū suì gē xián yáng xǐ。
历个乃脱介俚,世间宝物稀有此。lì gè nǎi tuō jiè lǐ,shì jiān bǎo wù xī yǒu cǐ。
方蝉道人穷莫比,挂壁穿之蒯缑耳。fāng chán dào rén qióng mò bǐ,guà bì chuān zhī kuǎi gōu ěr。
人言宝刀投烈士,吕君何不持之向燕市。rén yán bǎo dāo tóu liè shì,lǚ jūn hé bù chí zhī xiàng yàn shì。
荆轲聂政猝难致,五陵七贵家家是。jīng kē niè zhèng cù nán zhì,wǔ líng qī guì jiā jiā shì。
报恩结义从此始,却以投余据何理。bào ēn jié yì cóng cǐ shǐ,què yǐ tóu yú jù hé lǐ。
雄心如君莫可拟,用以投余良有以。xióng xīn rú jūn mò kě nǐ,yòng yǐ tóu yú liáng yǒu yǐ。
夜夜酣歌感知己。yè yè hān gē gǎn zhī jǐ。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

画梅

徐渭

丽夕上元偏,春风荡远天。lì xī shàng yuán piān,chūn fēng dàng yuǎn tiān。
谁将五尺雪,写入一筒笺。shuí jiāng wǔ chǐ xuě,xiě rù yī tǒng jiān。
晕信空中夺,香疑笔底传。yūn xìn kōng zhōng duó,xiāng yí bǐ dǐ chuán。
夜深县榻冷,梦见罗浮仙。yè shēn xiàn tà lěng,mèng jiàn luó fú xiān。

送余君

徐渭

巳作仕途客,相看仍道颜。sì zuò shì tú kè,xiāng kàn réng dào yán。
更期垂色绶,应复会名山。gèng qī chuí sè shòu,yīng fù huì míng shān。
龙自潭中合,人从日下还。lóng zì tán zhōng hé,rén cóng rì xià hái。
知君过剑水,不道别离难。zhī jūn guò jiàn shuǐ,bù dào bié lí nán。

一枝堂对雪

徐渭

大地呈三白,小堂开一枝。dà dì chéng sān bái,xiǎo táng kāi yī zhī。
楼台住天上,鸾鹤下神祈。lóu tái zhù tiān shàng,luán hè xià shén qí。
混混无穷处,茫茫不可知。hùn hùn wú qióng chù,máng máng bù kě zhī。
翻思潜岳顶,仙去欲何之。fān sī qián yuè dǐng,xiān qù yù hé zhī。

李氏挽诗

徐渭

自与使君亲,长期托此身。zì yǔ shǐ jūn qīn,zhǎng qī tuō cǐ shēn。
江津千里渡,官舍雨年春。jiāng jīn qiān lǐ dù,guān shě yǔ nián chūn。
病靥花销艳,空帏网缀尘。bìng yè huā xiāo yàn,kōng wéi wǎng zhuì chén。
少君今不作,焉望李夫人。shǎo jūn jīn bù zuò,yān wàng lǐ fū rén。

赠妓

徐渭

邂逅黄州客,言从赤壁来。xiè hòu huáng zhōu kè,yán cóng chì bì lái。
佩疑交浦赠,鬓是湘云裁。pèi yí jiāo pǔ zèng,bìn shì xiāng yún cái。
丽日香尘起,遥空小杏开。lì rì xiāng chén qǐ,yáo kōng xiǎo xìng kāi。
此时分袂去,何日寄书回。cǐ shí fēn mèi qù,hé rì jì shū huí。

送汪君修良北上

徐渭

别语日将移,朱榴入酒卮。bié yǔ rì jiāng yí,zhū liú rù jiǔ zhī。
知君必有合,而我独悲离。zhī jūn bì yǒu hé,ér wǒ dú bēi lí。
彤管为囊颖,青丝作剑维。tóng guǎn wèi náng yǐng,qīng sī zuò jiàn wéi。
迢迢梅雨足,津路正通时。tiáo tiáo méi yǔ zú,jīn lù zhèng tōng shí。

寄京中诸友

徐渭

乡里客燕京,无人不妙英。xiāng lǐ kè yàn jīng,wú rén bù miào yīng。
此方投过辖,彼或送行程。cǐ fāng tóu guò xiá,bǐ huò sòng xíng chéng。
远道春初入,垂杨折不胜。yuǎn dào chūn chū rù,chuí yáng zhé bù shèng。
空将数字寄,脉脉此时情。kōng jiāng shù zì jì,mài mài cǐ shí qíng。

朱四

徐渭

昨宵闻水乐,今日听莺喉。zuó xiāo wén shuǐ lè,jīn rì tīng yīng hóu。
何事朱唇里,能为白雪流。hé shì zhū chún lǐ,néng wèi bái xuě liú。
迢迢凉夜永,脉脉故乡愁。tiáo tiáo liáng yè yǒng,mài mài gù xiāng chóu。
都付梅花落,梁尘绕未休。dōu fù méi huā luò,liáng chén rào wèi xiū。

张母

徐渭

孤节闻张母,冰霜晚不渝。gū jié wén zhāng mǔ,bīng shuāng wǎn bù yú。
他年三尺牍,兹事数行书。tā nián sān chǐ dú,zī shì shù xíng shū。
掌故非功令,操毫过阖闾。zhǎng gù fēi gōng lìng,cāo háo guò hé lǘ。
恨无刘向手,列传记全疏。hèn wú liú xiàng shǒu,liè chuán jì quán shū。

早春过顾君饮于邻舍

徐渭

相见去年频,相过及早春。xiāng jiàn qù nián pín,xiāng guò jí zǎo chūn。
孝廉连理树,文学石渠人。xiào lián lián lǐ shù,wén xué shí qú rén。
瓮柏哀中覆,江梅雪后新。wèng bǎi āi zhōng fù,jiāng méi xuě hòu xīn。
清尊借邻舍,醉我未全贫。qīng zūn jiè lín shě,zuì wǒ wèi quán pín。

寿王曲阜

徐渭

骨相应颐方,芙蓉耐晚霜。gǔ xiāng yīng yí fāng,fú róng nài wǎn shuāng。
橘租千户俸,鸥伴六湖庄。jú zū qiān hù fèng,ōu bàn liù hú zhuāng。
荆茂欢诸姒,槐繁卜二郎。jīng mào huān zhū sì,huái fán bo èr láng。
乘龙方下榻,因得附瑶章。chéng lóng fāng xià tà,yīn dé fù yáo zhāng。

一内史邀集王氏园亭和梅客生席上之作

徐渭

园亭醉客处,歌落海榴花。yuán tíng zuì kè chù,gē luò hǎi liú huā。
樱字穿云亮,山眉入盏斜。yīng zì chuān yún liàng,shān méi rù zhǎn xié。
北窗凉白堕,尚馔到朱耶。běi chuāng liáng bái duò,shàng zhuàn dào zhū yé。
楚曲谁能和,阳春本大家。chǔ qū shuí néng hé,yáng chūn běn dà jiā。

哭王丈道中

徐渭

难免是栖栖,惟君不乞醯。nán miǎn shì qī qī,wéi jūn bù qǐ xī。
饥肠宁自断,强项可教低。jī cháng níng zì duàn,qiáng xiàng kě jiào dī。
小警闻古北,高谈到日西。xiǎo jǐng wén gǔ běi,gāo tán dào rì xī。
无知信天道,伯道竟无儿。wú zhī xìn tiān dào,bó dào jìng wú ér。

哭王丈道中

徐渭

歇肉每经月,储粮不数旬。xiē ròu měi jīng yuè,chǔ liáng bù shù xún。
喜花巾拽石,熟果袖分人。xǐ huā jīn zhuāi shí,shú guǒ xiù fēn rén。
祝哽虚高席,飞书谢小民。zhù gěng xū gāo xí,fēi shū xiè xiǎo mín。
颓波谁便砥,拳石自嶙峋。tuí bō shuí biàn dǐ,quán shí zì lín xún。

闻朱次公讣

徐渭

郢人岂易得,卤莽宋元君。yǐng rén qǐ yì dé,lǔ mǎng sòng yuán jūn。
肘木今抽墓,鼻蝇谁受斤。zhǒu mù jīn chōu mù,bí yíng shuí shòu jīn。
与侬元契阔,于器亦莸薰。yǔ nóng yuán qì kuò,yú qì yì yóu xūn。
何事闻朝讣,踟蹰到夕曛。hé shì wén cháo fù,chí chú dào xī xūn。