古诗词

渔乐图

徐渭

一都宁止一人游,一沼能容百网求?若使一夫专一沼,烦恼翻多乐翻少。yī dōu níng zhǐ yī rén yóu,yī zhǎo néng róng bǎi wǎng qiú?ruò shǐ yī fū zhuān yī zhǎo,fán nǎo fān duō lè fān shǎo。
谁能写此百渔船,落叶行杯去渺然。shuí néng xiě cǐ bǎi yú chuán,luò yè xíng bēi qù miǎo rán。
鱼虾得失各有分,蓑笠阴晴付在天。yú xiā dé shī gè yǒu fēn,suō lì yīn qíng fù zài tiān。
有时移队桃花岸,有日移家荻芽畔。yǒu shí yí duì táo huā àn,yǒu rì yí jiā dí yá pàn。
江心射鳖一丸飞,苇梢缚蟹双螯乱。jiāng xīn shè biē yī wán fēi,wěi shāo fù xiè shuāng áo luàn。
谁将藿叶一筐提,谁把杨条一线垂。shuí jiāng huò yè yī kuāng tí,shuí bǎ yáng tiáo yī xiàn chuí。
鸣榔趁獭无人见,逐岸追花失记归。míng láng chèn tǎ wú rén jiàn,zhú àn zhuī huā shī jì guī。
新丰新馆开新酒,新钵新姜捣新韭。xīn fēng xīn guǎn kāi xīn jiǔ,xīn bō xīn jiāng dǎo xīn jiǔ。
新归新雁断新声,新买新船系新柳。xīn guī xīn yàn duàn xīn shēng,xīn mǎi xīn chuán xì xīn liǔ。
新鲈持去换新钱,新米持归新竹然。xīn lú chí qù huàn xīn qián,xīn mǐ chí guī xīn zhú rán。
新枫昨夜钻新火,新笛新声新暮烟。xīn fēng zuó yè zuān xīn huǒ,xīn dí xīn shēng xīn mù yān。
新火新烟新月流,新歌新月破新愁。xīn huǒ xīn yān xīn yuè liú,xīn gē xīn yuè pò xīn chóu。
新皮鱼鼓悲前代,新草王孙唱旧游。xīn pí yú gǔ bēi qián dài,xīn cǎo wáng sūn chàng jiù yóu。
旧人若使长能旧,新人何处相容受。jiù rén ruò shǐ zhǎng néng jiù,xīn rén hé chù xiāng róng shòu。
秦王连弩射鱼时,任公大饵刳牛候。qín wáng lián nǔ shè yú shí,rèn gōng dà ěr kū niú hòu。
公子秦王亦可怜,只今眠却几千年。gōng zi qín wáng yì kě lián,zhǐ jīn mián què jǐ qiān nián。
鱼灯银海干应尽,东海腥鱼腊尽干。yú dēng yín hǎi gàn yīng jǐn,dōng hǎi xīng yú là jǐn gàn。
君不见近日仓庚少人食,一鱼一沼容不得。jūn bù jiàn jìn rì cāng gēng shǎo rén shí,yī yú yī zhǎo róng bù dé。
白首浑如不相识,反眼辄起相弹射。bái shǒu hún rú bù xiāng shí,fǎn yǎn zhé qǐ xiāng dàn shè。
蛾眉入宫骥在枥,浓愁失选未必失。é méi rù gōng jì zài lì,nóng chóu shī xuǎn wèi bì shī。
自可乐兮自不怿,览兹图兮三太息。zì kě lè xī zì bù yì,lǎn zī tú xī sān tài xī。
噫嗟嗟乐哉!愧杀青箬笠。yī jiē jiē lè zāi!kuì shā qīng ruò lì。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

木笔花

徐渭

束如笔颖放如莲,画笔临时两斗妍。shù rú bǐ yǐng fàng rú lián,huà bǐ lín shí liǎng dòu yán。
料得将开园内日,霞笺雨墨写青天。liào dé jiāng kāi yuán nèi rì,xiá jiān yǔ mò xiě qīng tiān。

茉莉花

徐渭

南海曾经驻客骖,芳称茉莉荔称甘。nán hǎi céng jīng zhù kè cān,fāng chēng mò lì lì chēng gān。
如今画里看花色,记得依稀似海南。rú jīn huà lǐ kàn huā sè,jì dé yī xī shì hǎi nán。

画玫瑰花

徐渭

画里看花不下楼,甜香已觉入清喉。huà lǐ kàn huā bù xià lóu,tián xiāng yǐ jué rù qīng hóu。
无因摘向金陵去,短撅长丁送茗瓯。wú yīn zhāi xiàng jīn líng qù,duǎn juē zhǎng dīng sòng míng ōu。

青门山人画滇茶花

徐渭

武林画史沈青门,把兔申藤善写生。wǔ lín huà shǐ shěn qīng mén,bǎ tù shēn téng shàn xiě shēng。
何事胭脂鲜若此,一天露水带昆明。hé shì yān zhī xiān ruò cǐ,yī tiān lù shuǐ dài kūn míng。

徐渭

莫讶春光不属侬,一香已足压千红。mò yà chūn guāng bù shǔ nóng,yī xiāng yǐ zú yā qiān hóng。
总令摘向韩娘袖,不作人间脑麝风。zǒng lìng zhāi xiàng hán niáng xiù,bù zuò rén jiān nǎo shè fēng。

松竹梅

徐渭

朱碧娇啼二月莺,却都输与此三君。zhū bì jiāo tí èr yuè yīng,què dōu shū yǔ cǐ sān jūn。
若添明月孤来鹤,踏乱松尖一片云。ruò tiān míng yuè gū lái hè,tà luàn sōng jiān yī piàn yún。

作荷芦于是日亦次朝题

徐渭

芦上荷花高一寻,芦中夏色冻阴阴。lú shàng hé huā gāo yī xún,lú zhōng xià sè dòng yīn yīn。
兴虽有馀笔秃尽,难画鸬鹚照浅深。xīng suī yǒu yú bǐ tū jǐn,nán huà lú cí zhào qiǎn shēn。

芭蕉墨牡丹

徐渭

知道行家学不来,烂涂蕉叶倒莓苔。zhī dào xíng jiā xué bù lái,làn tú jiāo yè dào méi tái。
冯伊遮盖无盐墨,免作胭脂抹瘿腮。féng yī zhē gài wú yán mò,miǎn zuò yān zhī mǒ yǐng sāi。

芭蕉玉簪

徐渭

烂醉中秋睡起迟,苍蝇留墨研头池。làn zuì zhōng qiū shuì qǐ chí,cāng yíng liú mò yán tóu chí。
合欢翠扇遮羞面,白玉搔头去嫁谁。hé huān cuì shàn zhē xiū miàn,bái yù sāo tóu qù jià shuí。

芭蕉鸡冠

徐渭

芭蕉叶下鸡冠花,一朵红鲜不可遮。bā jiāo yè xià jī guān huā,yī duǒ hóng xiān bù kě zhē。
老夫烂醉抺此幅,雨后西天忽晚霞。lǎo fū làn zuì mèi cǐ fú,yǔ hòu xī tiān hū wǎn xiá。

梅桂谖草

徐渭

金陵梅桂饀酥蒸,北地黄花掺肉羹。jīn líng méi guì táo sū zhēng,běi dì huáng huā càn ròu gēng。
一吸葡萄春五斗,旋移狂墨写刘伶。yī xī pú táo chūn wǔ dòu,xuán yí kuáng mò xiě liú líng。

枯木石竹

徐渭

道人写竹并枯丛,却与禅家气味同。dào rén xiě zhú bìng kū cóng,què yǔ chán jiā qì wèi tóng。
大抵绝无花叶相,一团苍老墓烟中。dà dǐ jué wú huā yè xiāng,yī tuán cāng lǎo mù yān zhōng。

题画白头翁桃花

徐渭

白头翁亦恋花枝,飞上桃花影自窥。bái tóu wēng yì liàn huā zhī,fēi shàng táo huā yǐng zì kuī。
若使逢花不能赏,也应花鸟笑人痴。ruò shǐ féng huā bù néng shǎng,yě yīng huā niǎo xiào rén chī。

题画白头翁桃花

徐渭

雷雨垂垂翠色繁,古松阴里了歌喧。léi yǔ chuí chuí cuì sè fán,gǔ sōng yīn lǐ le gē xuān。
问渠何事为人语,我爱山中听鸟言。wèn qú hé shì wèi rén yǔ,wǒ ài shān zhōng tīng niǎo yán。

题画白头翁桃花

徐渭

金缕围睛可一针,端州石子尔为珍。jīn lǚ wéi jīng kě yī zhēn,duān zhōu shí zi ěr wèi zhēn。
夜来迸破封函土,飞入谁家苦竹林。yè lái bèng pò fēng hán tǔ,fēi rù shuí jiā kǔ zhú lín。