古诗词

寄王子心葵

徐渭

葵花似君心,向日解违阴。kuí huā shì jūn xīn,xiàng rì jiě wéi yīn。
葵叶我所愧,有足不能卫。kuí yè wǒ suǒ kuì,yǒu zú bù néng wèi。
与君夙相知,把葵吴山时。yǔ jūn sù xiāng zhī,bǎ kuí wú shān shí。
今日相思处,南冠絷楚傫。jīn rì xiāng sī chù,nán guān zhí chǔ lěi。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

送绩溪胡氏两公子

徐渭

翩翩公子凤毛长,幕里辞亲彩服扬。piān piān gōng zi fèng máo zhǎng,mù lǐ cí qīn cǎi fú yáng。
共羡连枝承雨露,那堪分手在河梁。gòng xiàn lián zhī chéng yǔ lù,nà kān fēn shǒu zài hé liáng。
天边并马看飞雁,箧底分衣认佩香。tiān biān bìng mǎ kàn fēi yàn,qiè dǐ fēn yī rèn pèi xiāng。
自古世臣元济美,看君此去有辉光。zì gǔ shì chén yuán jì měi,kàn jūn cǐ qù yǒu huī guāng。

送同知王白竹公

徐渭

几年佐郡巳资深,金马悬知有陆沈。jǐ nián zuǒ jùn sì zī shēn,jīn mǎ xuán zhī yǒu lù shěn。
捧檄重来浑了事,拂衣归去本初心。pěng xí zhòng lái hún le shì,fú yī guī qù běn chū xīn。
绮琴暗忆潇湘雨,粉署真辞暮夜金。qǐ qín àn yì xiāo xiāng yǔ,fěn shǔ zhēn cí mù yè jīn。
桃李恋春留不得,只培棠树长清阴。táo lǐ liàn chūn liú bù dé,zhǐ péi táng shù zhǎng qīng yīn。

王母寿诗

徐渭

乡里争传太母贤,世家亲是长公编。xiāng lǐ zhēng chuán tài mǔ xián,shì jiā qīn shì zhǎng gōng biān。
半生辛苦流可笔,百岁荣华表暮年。bàn shēng xīn kǔ liú kě bǐ,bǎi suì róng huá biǎo mù nián。
白发当尊摇凤翟,彩衣绕座拂云烟。bái fā dāng zūn yáo fèng dí,cǎi yī rào zuò fú yún yān。
此时定有添筹祝,不放金陵酒似泉。cǐ shí dìng yǒu tiān chóu zhù,bù fàng jīn líng jiǔ shì quán。

寒食后骆君携酌次其所示别作韵答之

徐渭

破铛长拾鹊巢柴,忽枉行厨向此开。pò dāng zhǎng shí què cháo chái,hū wǎng xíng chú xiàng cǐ kāi。
笑引醇醪对公瑾,悲生寒食哭之推。xiào yǐn chún láo duì gōng jǐn,bēi shēng hán shí kū zhī tuī。
竹书劫傍浑应烬,花雨天愁亦懒裁。zhú shū jié bàng hún yīng jìn,huā yǔ tiān chóu yì lǎn cái。
海水海风鹘翼尽,坳堂偷此一浮杯。hǎi shuǐ hǎi fēng gǔ yì jǐn,ào táng tōu cǐ yī fú bēi。

骆复用韵和答再次之

徐渭

獦獠一束岭南柴,五叶传花自此开。gé liáo yī shù lǐng nán chái,wǔ yè chuán huā zì cǐ kāi。
顾我久无倾盖语,多君剩有法轮推。gù wǒ jiǔ wú qīng gài yǔ,duō jūn shèng yǒu fǎ lún tuī。
邻园笋色班如泪,客瓮梨春醉未裁。lín yuán sǔn sè bān rú lèi,kè wèng lí chūn zuì wèi cái。
尽道高阳担曲檗,谁怜有托付深杯。jǐn dào gāo yáng dān qū bò,shuí lián yǒu tuō fù shēn bēi。

赋得云渠篇赠亲交冯君

徐渭

年来懒向红尘地,喜与冯君结社游。nián lái lǎn xiàng hóng chén dì,xǐ yǔ féng jūn jié shè yóu。
数片寒云迷野屐,几条秋水挂高楼。shù piàn hán yún mí yě jī,jǐ tiáo qiū shuǐ guà gāo lóu。
分为池沼摇明月,获却鱼苗打白鸥。fēn wèi chí zhǎo yáo míng yuè,huò què yú miáo dǎ bái ōu。
闻道十洲元不远,要通一派接扁舟。wén dào shí zhōu yuán bù yuǎn,yào tōng yī pài jiē biǎn zhōu。

刘伶锸

徐渭

片锸县车锻者谁,定知叔夜为侬锤。piàn chā xiàn chē duàn zhě shuí,dìng zhī shū yè wèi nóng chuí。
柳边几受寒泉淬,花底长陪醉客嬉。liǔ biān jǐ shòu hán quán cuì,huā dǐ zhǎng péi zuì kè xī。
四大还家何用尔,一时夺彼亦嗔伊。sì dà hái jiā hé yòng ěr,yī shí duó bǐ yì chēn yī。
古来兢诧苌弘血,化碧当年若个知。gǔ lái jīng chà cháng hóng xuè,huà bì dāng nián ruò gè zhī。

仲春有客登西兴镇海楼观潮寄诗答此

徐渭

尔眺西陵展妙裁,我依南郭㗳如灰。ěr tiào xī líng zhǎn miào cái,wǒ yī nán guō tǎ rú huī。
徐娘洵老多情去,枚叔观涛七发来。xú niáng xún lǎo duō qíng qù,méi shū guān tāo qī fā lái。
片锸任埋偿酒业,双鱼长跽正花开。piàn chā rèn mái cháng jiǔ yè,shuāng yú zhǎng jì zhèng huā kāi。
比莱庄上门如水,碧草茸茸抱鹿孩。bǐ lái zhuāng shàng mén rú shuǐ,bì cǎo rōng rōng bào lù hái。

吴子明际访蛟门访沈嘉则诸名公

徐渭

吴郎少小解声诗,月露风云薄不为。wú láng shǎo xiǎo jiě shēng shī,yuè lù fēng yún báo bù wèi。
孔雀东南将许偶,关睢窈窕是其师。kǒng què dōng nán jiāng xǔ ǒu,guān suī yǎo tiǎo shì qí shī。
忽思海畔推诸沈,欲拗榴花寄一枝。hū sī hǎi pàn tuī zhū shěn,yù ǎo liú huā jì yī zhī。
不若买舟亲访却,深谈正是日长时。bù ruò mǎi zhōu qīn fǎng què,shēn tán zhèng shì rì zhǎng shí。

十四日饮张子荩太史宅留别

徐渭

斗酒那能话不延,此行无事不堪怜。dòu jiǔ nà néng huà bù yán,cǐ xíng wú shì bù kān lián。
弓藏夜夜思弯日,剑出时时忆掘年。gōng cáng yè yè sī wān rì,jiàn chū shí shí yì jué nián。
老泪高梧双欲堕,孤心缺月两难圆。lǎo lèi gāo wú shuāng yù duò,gū xīn quē yuè liǎng nán yuán。
明朝总使清光满,其奈扁舟隔海天。míng cháo zǒng shǐ qīng guāng mǎn,qí nài biǎn zhōu gé hǎi tiān。

五十生辰吴景长携诸子弟饷予圜中

徐渭

回头四十九年差,兀兀将身伴肺嘉。huí tóu sì shí jiǔ nián chà,wù wù jiāng shēn bàn fèi jiā。
齿数真惭虚犬马,枝干犹记浑龙蛇。chǐ shù zhēn cán xū quǎn mǎ,zhī gàn yóu jì hún lóng shé。
纵令百岁能馀几,况复孤舟未有涯。zòng lìng bǎi suì néng yú jǐ,kuàng fù gū zhōu wèi yǒu yá。
多谢诸君留醉久,棘墙新月上梅花。duō xiè zhū jūn liú zuì jiǔ,jí qiáng xīn yuè shàng méi huā。

雪中市楼灾

徐渭

千门六出枉滕翁,一烬飞翚了祝融。qiān mén liù chū wǎng téng wēng,yī jìn fēi huī le zhù róng。
正讶琼台穿电急,忽惊海灶煮盐空。zhèng yà qióng tái chuān diàn jí,hū jīng hǎi zào zhǔ yán kōng。
馀花落座凉焦额,泮溜随人泣断风。yú huā luò zuò liáng jiāo é,pàn liū suí rén qì duàn fēng。
插汉冰心知几座,昨宵新烁两高峰。chā hàn bīng xīn zhī jǐ zuò,zuó xiāo xīn shuò liǎng gāo fēng。

送周县公量判南康府

徐渭

鸣琴卧治正相安,忽作监侯水国弹。míng qín wò zhì zhèng xiāng ān,hū zuò jiān hóu shuǐ guó dàn。
司马江州行击楫,少年湖上正探丸。sī mǎ jiāng zhōu xíng jī jí,shǎo nián hú shàng zhèng tàn wán。
青牛谷秘遗经在,白鹿山空讲席寒。qīng niú gǔ mì yí jīng zài,bái lù shān kōng jiǎng xí hán。
馀力不难兴绝学,预为吾道一弹冠。yú lì bù nán xīng jué xué,yù wèi wú dào yī dàn guān。

鸡声

徐渭

夜郎词客绝羁栖,江左微输饵牧羝。yè láng cí kè jué jī qī,jiāng zuǒ wēi shū ěr mù dī。
无事著鞭谁起舞,不烦衔诏正堪啼。wú shì zhù biān shuí qǐ wǔ,bù fán xián zhào zhèng kān tí。
雄吭莫殉青天晓,利嘴留防绣瓦齐。xióng kēng mò xùn qīng tiān xiǎo,lì zuǐ liú fáng xiù wǎ qí。
自古擅名危不细,每因咿喔首为低。zì gǔ shàn míng wēi bù xì,měi yīn yī ō shǒu wèi dī。

鸡声

徐渭

自许圆吭全令德,未输丹顶擅鸣皋。zì xǔ yuán kēng quán lìng dé,wèi shū dān dǐng shàn míng gāo。
香消几唤山窗午,漏断频呼海日高。xiāng xiāo jǐ huàn shān chuāng wǔ,lòu duàn pín hū hǎi rì gāo。
杜曲尽教催鬓老,秦关曾放窃狐逃。dù qū jǐn jiào cuī bìn lǎo,qín guān céng fàng qiè hú táo。
翰音也是登天物,肯向梧桐羡凤毛。hàn yīn yě shì dēng tiān wù,kěn xiàng wú tóng xiàn fèng máo。