古诗词

筠石篇

徐渭

片石插寒塘,泠泠箭竹黄。piàn shí chā hán táng,líng líng jiàn zhú huáng。
谁提数寸管,坐到一秋长。shuí tí shù cùn guǎn,zuò dào yī qiū zhǎng。
我亦耽清致,传闻今几霜。wǒ yì dān qīng zhì,chuán wén jīn jǐ shuāng。
翻飞乏羽翼,那得到君旁。fān fēi fá yǔ yì,nà dé dào jūn páng。
想见莓苔绿,坐令毛发苍。xiǎng jiàn méi tái lǜ,zuò lìng máo fā cāng。
叠膝嘉肺中,望断云根觞。dié xī jiā fèi zhōng,wàng duàn yún gēn shāng。
令我操题处,青棘披孤墙。lìng wǒ cāo tí chù,qīng jí pī gū qiáng。
日影淡无色,十月梅早芳。rì yǐng dàn wú sè,shí yuè méi zǎo fāng。
欲折以寄远,无此长臂攘。yù zhé yǐ jì yuǎn,wú cǐ zhǎng bì rǎng。
料理竹下人,应少寒枝香。liào lǐ zhú xià rén,yīng shǎo hán zhī xiāng。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

送张子荩会试

徐渭

春雪作花日,题纨送子都。chūn xuě zuò huā rì,tí wán sòng zi dōu。
悬灯当歇夕,卜采诧摴蒱。xuán dēng dāng xiē xī,bo cǎi chà chū pú。
杯涛宕椒碧,酒胆与人粗。bēi tāo dàng jiāo bì,jiǔ dǎn yǔ rén cū。
身伴棘墙鼠,心摇芳草途。shēn bàn jí qiáng shǔ,xīn yáo fāng cǎo tú。
不得双握手,惟听只呼卢。bù dé shuāng wò shǒu,wéi tīng zhǐ hū lú。
看君将笔赌,一掷万青蚨。kàn jūn jiāng bǐ dǔ,yī zhì wàn qīng fú。

赠钱生

徐渭

越国有钱生,思亲得令名。yuè guó yǒu qián shēng,sī qīn dé lìng míng。
片兰如惜宝,一恸欲崩城。piàn lán rú xī bǎo,yī tòng yù bēng chéng。
绿绮横长石,青囊挟内经。lǜ qǐ héng zhǎng shí,qīng náng xié nèi jīng。
栽花文士集,悟草担夫争。zāi huā wén shì jí,wù cǎo dān fū zhēng。
儒雅衣堪把,真诚意可倾。rú yǎ yī kān bǎ,zhēn chéng yì kě qīng。
莫教忘两字,忠孝旧家声。mò jiào wàng liǎng zì,zhōng xiào jiù jiā shēng。

方氏子园并蒂王瓜四予顷亦稍圃

徐渭

老去圃能便,艰难七十年。lǎo qù pǔ néng biàn,jiān nán qī shí nián。
坏轳牵远井,破屋接邻烟。huài lú qiān yuǎn jǐng,pò wū jiē lín yān。
脱帽当茶灶,持锹掘笋鞭。tuō mào dāng chá zào,chí qiāo jué sǔn biān。
忽来新莫逆,喜拜旧忘年。hū lái xīn mò nì,xǐ bài jiù wàng nián。
盛指蔬篱外,遥垂筱架边。shèng zhǐ shū lí wài,yáo chuí xiǎo jià biān。
瓜虽非五色,蒂却是双圆。guā suī fēi wǔ sè,dì què shì shuāng yuán。
杵向秋砧挂,旒当晓纩县。chǔ xiàng qiū zhēn guà,liú dāng xiǎo kuàng xiàn。
娇黄浓鬓钿,嫩黑橛针绵。jiāo huáng nóng bìn diàn,nèn hēi jué zhēn mián。
莫问三眠柳,那论并萼莲。mò wèn sān mián liǔ,nà lùn bìng è lián。
孪胎咽对纽,蜼尾鼻俱穿。luán tāi yàn duì niǔ,wèi wěi bí jù chuān。
灾正牲圭尽,权难雨露专。zāi zhèng shēng guī jǐn,quán nán yǔ lù zhuān。
客欢浮白赏,妇喜用红缠。kè huān fú bái shǎng,fù xǐ yòng hóng chán。
花落知谁后,藤升是孰先。huā luò zhī shuí hòu,téng shēng shì shú xiān。
墙蜗分队篆,野鼠别曹缘。qiáng wō fēn duì zhuàn,yě shǔ bié cáo yuán。
女取持双髧,孙犹轸二弦。nǚ qǔ chí shuāng dàn,sūn yóu zhěn èr xián。
霜时宜画卷,月令好书传。shuāng shí yí huà juǎn,yuè lìng hǎo shū chuán。
杨尹歌成帙,柳州笺数联。yáng yǐn gē chéng zhì,liǔ zhōu jiān shù lián。
他年收外史,并此入头编。tā nián shōu wài shǐ,bìng cǐ rù tóu biān。
骈拇从来贱,重曈自昔怜。pián mǔ cóng lái jiàn,zhòng tóng zì xī lián。
冯渠闲估较,何处定媸妍。féng qú xián gū jiào,hé chù dìng chī yán。

与言君饮酒

徐渭

今日与君饮一斗,卧龙山下人屠狗。jīn rì yǔ jūn yǐn yī dòu,wò lóng shān xià rén tú gǒu。
雨歇苍鹰唤晚晴,浅草黄芽寒兔走。yǔ xiē cāng yīng huàn wǎn qíng,qiǎn cǎo huáng yá hán tù zǒu。
酒深耳热白日斛,笔满心雄不停手。jiǔ shēn ěr rè bái rì hú,bǐ mǎn xīn xióng bù tíng shǒu。

赋得酒卮中有好花枝

徐渭

虽云辞树底,犹得映杯中。suī yún cí shù dǐ,yóu dé yìng bēi zhōng。
带叶蚁分绿,临妆脸并红。dài yè yǐ fēn lǜ,lín zhuāng liǎn bìng hóng。
传时香觉迩,覆处影方空。chuán shí xiāng jué ěr,fù chù yǐng fāng kōng。
若使玻璃杯,楼台浸几重。ruò shǐ bō lí bēi,lóu tái jìn jǐ zhòng。

沈参军

徐渭

参军青云士,直节凌邃古。cān jūn qīng yún shì,zhí jié líng suì gǔ。
伏阙两上书,裸裳三弄鼓。fú quē liǎng shàng shū,luǒ shang sān nòng gǔ。
万乘急宵衣,当廷策强虏。wàn chéng jí xiāo yī,dāng tíng cè qiáng lǔ。
借剑师傅惊,骂座丞相怒。jiè jiàn shī fù jīng,mà zuò chéng xiāng nù。
遗帼辱帅臣,筹边著词赋。yí guó rǔ shuài chén,chóu biān zhù cí fù。
截身东市头,名成死谁顾。jié shēn dōng shì tóu,míng chéng sǐ shuí gù。

入燕三首其二

徐渭

荆卿本豪士,渐离亦高流。jīng qīng běn háo shì,jiàn lí yì gāo liú。
舞阳虽少小,杀人如芟苗。wǔ yáng suī shǎo xiǎo,shā rén rú shān miáo。
眇然三匹夫,挟燕与秦仇。miǎo rán sān pǐ fū,xié yàn yǔ qín chóu。
悲歌酒后发,涕下不能收。bēi gē jiǔ hòu fā,tì xià bù néng shōu。
猛气惊俗胆,奇节招世尤。měng qì jīng sú dǎn,qí jié zhāo shì yóu。
见者徒骇顾,那能谅其由。jiàn zhě tú hài gù,nà néng liàng qí yóu。
我生千载后,缅兹如有投。wǒ shēng qiān zài hòu,miǎn zī rú yǒu tóu。
时违动自妄,忽作燕京游。shí wéi dòng zì wàng,hū zuò yàn jīng yóu。
短褐入沽肆,酒至思若抽。duǎn hè rù gū sì,jiǔ zhì sī ruò chōu。
念彼屠与贩,零落归山丘。niàn bǐ tú yǔ fàn,líng luò guī shān qiū。
皇皇盛明世,六辔控九州。huáng huáng shèng míng shì,liù pèi kòng jiǔ zhōu。
七首蚀野土,广道鸣华釐。qī shǒu shí yě tǔ,guǎng dào míng huá lí。
寸规不可越,安用轲之俦。cùn guī bù kě yuè,ān yòng kē zhī chóu。
我思远及之,旷若林与鹙。wǒ sī yuǎn jí zhī,kuàng ruò lín yǔ qiū。
凤鸟不可得,苍鹰以为求。fèng niǎo bù kě dé,cāng yīng yǐ wèi qiú。

入燕三首其二

徐渭

大鹏奋南徙,岂为北海笼。dà péng fèn nán xǐ,qǐ wèi běi hǎi lóng。
越鸟不逾南,见与胡马同。yuè niǎo bù yú nán,jiàn yǔ hú mǎ tóng。
自愧无垂云,抟彼沧溟风。zì kuì wú chuí yún,tuán bǐ cāng míng fēng。
犹能胜鸲鹆,与济相始终。yóu néng shèng qú yù,yǔ jì xiāng shǐ zhōng。
上林多乔枝,万羽亦足容。shàng lín duō qiáo zhī,wàn yǔ yì zú róng。
匝树绕不栖,翻附南飞鸿。zā shù rào bù qī,fān fù nán fēi hóng。
春冬递迁谢,倏忽两月中。chūn dōng dì qiān xiè,shū hū liǎng yuè zhōng。
卧席不得暖,来往何憧憧。wò xí bù dé nuǎn,lái wǎng hé chōng chōng。

道坚母哀词

徐渭

道坚母在时,随我游五泄。dào jiān mǔ zài shí,suí wǒ yóu wǔ xiè。
适当大雪辰,衣湿不能热。shì dāng dà xuě chén,yī shī bù néng rè。
道坚解衣我,絮厚百铢绵。dào jiān jiě yī wǒ,xù hòu bǎi zhū mián。
云是母氏慈,每出必纫缀。yún shì mǔ shì cí,měi chū bì rèn zhuì。
有妇非不勤,母自嗜据拮。yǒu fù fēi bù qín,mǔ zì shì jù jié。
去此不五春,母与子长别。qù cǐ bù wǔ chūn,mǔ yǔ zi zhǎng bié。
子来属哀篇,忽值天雨雪。zi lái shǔ āi piān,hū zhí tiān yǔ xuě。
春候思桑条,秋至感鸣祼。chūn hòu sī sāng tiáo,qiū zhì gǎn míng guàn。
念昔湿衣裳,命管忘好拙。niàn xī shī yī shang,mìng guǎn wàng hǎo zhuō。

治冢二首其二

徐渭

明器夜为人,幽宫尽婚婿。míng qì yè wèi rén,yōu gōng jǐn hūn xù。
此事容有之,要非是常纪。cǐ shì róng yǒu zhī,yào fēi shì cháng jì。
尝闻掘冢徒,自言习见鬼。cháng wén jué zhǒng tú,zì yán xí jiàn guǐ。
齿骨满百年,比次作泥委。chǐ gǔ mǎn bǎi nián,bǐ cì zuò ní wěi。
水银筑长河,鱼膏灯玉几。shuǐ yín zhù zhǎng hé,yú gāo dēng yù jǐ。
苦作沙丘仪,未免劫时毁。kǔ zuò shā qiū yí,wèi miǎn jié shí huǐ。
客有明月珠,一夕失所在。kè yǒu míng yuè zhū,yī xī shī suǒ zài。
黄金饰椟箱,洵美亦何济。huáng jīn shì dú xiāng,xún měi yì hé jì。

送刘君

徐渭

南雁正北归,君今复南去。nán yàn zhèng běi guī,jūn jīn fù nán qù。
羽族如避炎,君胡故触暑。yǔ zú rú bì yán,jūn hú gù chù shǔ。
嗟哉失路人,安所避辛苦。jiē zāi shī lù rén,ān suǒ bì xīn kǔ。
而我亦同之,临歧泪如雨。ér wǒ yì tóng zhī,lín qí lèi rú yǔ。

射雁篇赠朱生

徐渭

去年射雁黄浦口,三军进酒齐为寿。qù nián shè yàn huáng pǔ kǒu,sān jūn jìn jiǔ qí wèi shòu。
今年射雁复何处,海舶停沙大桅竖。jīn nián shè yàn fù hé chù,hǎi bó tíng shā dà wéi shù。
君本临洮豪杰士,汉时六郡良家子。jūn běn lín táo háo jié shì,hàn shí liù jùn liáng jiā zi。
作客羞为堂下人,射生惯落云中羽。zuò kè xiū wèi táng xià rén,shè shēng guàn luò yún zhōng yǔ。
腰间束夭插两房,连年驱贼如驱羊。yāo jiān shù yāo chā liǎng fáng,lián nián qū zéi rú qū yáng。
辕门待士近不薄,朝来归兴何洋洋。yuán mén dài shì jìn bù báo,cháo lái guī xīng hé yáng yáng。
丈夫有遇有不遇,去留之间向谁语?zhàng fū yǒu yù yǒu bù yù,qù liú zhī jiān xiàng shuí yǔ?

正宾以日本刀见赠歌以答之

徐渭

昨者吕君兄弟留余饮,旬日尽是陈遵解投辖。zuó zhě lǚ jūn xiōng dì liú yú yǐn,xún rì jǐn shì chén zūn jiě tóu xiá。
有如前日桐乡之围无吕君,却是睢阳少南人。yǒu rú qián rì tóng xiāng zhī wéi wú lǚ jūn,què shì suī yáng shǎo nán rén。
吕君虎腰额虎额,万橹梯城双臂格。lǚ jūn hǔ yāo é hǔ é,wàn lǔ tī chéng shuāng bì gé。
幕府厅前脚打人,夜报不周崩一壁。mù fǔ tīng qián jiǎo dǎ rén,yè bào bù zhōu bēng yī bì。
飞甓雨下完孤城,张巡不死南人生。fēi pì yǔ xià wán gū chéng,zhāng xún bù sǐ nán rén shēng。
五千步马随朱缨,手指东海鸣金钲。wǔ qiān bù mǎ suí zhū yīng,shǒu zhǐ dōng hǎi míng jīn zhēng。
解刀赠我何来者,断倭之首取腰下。jiě dāo zèng wǒ hé lái zhě,duàn wō zhī shǒu qǔ yāo xià。
首积其如刀有余,为寿兄前人一把。shǒu jī qí rú dāo yǒu yú,wèi shòu xiōng qián rén yī bǎ。
是日别君霰飞子,佩刀骑马三十里。shì rì bié jūn xiàn fēi zi,pèi dāo qí mǎ sān shí lǐ。
夜眠酒家枕刀醉,梦见白猿弄沟水。yè mián jiǔ jiā zhěn dāo zuì,mèng jiàn bái yuán nòng gōu shuǐ。
把鞘还惊未脱底,电母回身不敢视。bǎ qiào hái jīng wèi tuō dǐ,diàn mǔ huí shēn bù gǎn shì。
黑夜横分芒砀蛇,清秋碎割咸阳玺。hēi yè héng fēn máng dàng shé,qīng qiū suì gē xián yáng xǐ。
历个乃脱介俚,世间宝物稀有此。lì gè nǎi tuō jiè lǐ,shì jiān bǎo wù xī yǒu cǐ。
方蝉道人穷莫比,挂壁穿之蒯缑耳。fāng chán dào rén qióng mò bǐ,guà bì chuān zhī kuǎi gōu ěr。
人言宝刀投烈士,吕君何不持之向燕市。rén yán bǎo dāo tóu liè shì,lǚ jūn hé bù chí zhī xiàng yàn shì。
荆轲聂政猝难致,五陵七贵家家是。jīng kē niè zhèng cù nán zhì,wǔ líng qī guì jiā jiā shì。
报恩结义从此始,却以投余据何理。bào ēn jié yì cóng cǐ shǐ,què yǐ tóu yú jù hé lǐ。
雄心如君莫可拟,用以投余良有以。xióng xīn rú jūn mò kě nǐ,yòng yǐ tóu yú liáng yǒu yǐ。
夜夜酣歌感知己。yè yè hān gē gǎn zhī jǐ。

锦衣篇答赠钱君德夫

徐渭

啸蹙风云悲下雨,丈夫自是人中虎。xiào cù fēng yún bēi xià yǔ,zhàng fū zì shì rén zhōng hǔ。
骂座曾喧丞相筵,槌鼓终埋江夏土。mà zuò céng xuān chéng xiāng yán,chuí gǔ zhōng mái jiāng xià tǔ。
南州有士气不羁,应科赴召靡不为。nán zhōu yǒu shì qì bù jī,yīng kē fù zhào mí bù wèi。
闱中幕下岂所志,有托而逃世莫知。wéi zhōng mù xià qǐ suǒ zhì,yǒu tuō ér táo shì mò zhī。
西河高士双眼碧,阅人多矣金在石。xī hé gāo shì shuāng yǎn bì,yuè rén duō yǐ jīn zài shí。
独许文章可将兵,到处降旗出城壁。dú xǔ wén zhāng kě jiāng bīng,dào chù jiàng qí chū chéng bì。
渭也闻之笑开口,渭才敢望诸君后。wèi yě wén zhī xiào kāi kǒu,wèi cái gǎn wàng zhū jūn hòu。
小技元羞执戟人,雄心自按调鹰手。xiǎo jì yuán xiū zhí jǐ rén,xióng xīn zì àn diào yīng shǒu。
古来学道知者希,今世谁论是与非。gǔ lái xué dào zhī zhě xī,jīn shì shuí lùn shì yǔ fēi。
啸歌本是舒孤抱,文字翻为触祸机。xiào gē běn shì shū gū bào,wén zì fān wèi chù huò jī。
君不见,沈锦衣?jūn bù jiàn,shěn jǐn yī?

石门篇赠邵大佩

徐渭

君不见邵大佩,家住石门天所买。jūn bù jiàn shào dà pèi,jiā zhù shí mén tiān suǒ mǎi。
两峰挟汉扶太阳,十里为波到沧海。liǎng fēng xié hàn fú tài yáng,shí lǐ wèi bō dào cāng hǎi。
见君四明西郭外,主人楼居清水带。jiàn jūn sì míng xī guō wài,zhǔ rén lóu jū qīng shuǐ dài。
一夜高论悬河流,四壁古文蠹鱼坏。yī yè gāo lùn xuán hé liú,sì bì gǔ wén dù yú huài。
却说邵君赤城客,挟策从师岁三改。què shuō shào jūn chì chéng kè,xié cè cóng shī suì sān gǎi。
绿袖青衿美少年,骑龙策凤专相待。lǜ xiù qīng jīn měi shǎo nián,qí lóng cè fèng zhuān xiāng dài。
邵君敛衿如欲前,自言家住石门边。shào jūn liǎn jīn rú yù qián,zì yán jiā zhù shí mén biān。
仙人不去桃花洞,霞气时流芳草筵。xiān rén bù qù táo huā dòng,xiá qì shí liú fāng cǎo yán。
须臾抱笔加我手,邀我题诗进我酒。xū yú bào bǐ jiā wǒ shǒu,yāo wǒ tí shī jìn wǒ jiǔ。