古诗词

观猎篇

徐渭

茅刀割水娇红茜,风偃寒梢卧长堰。máo dāo gē shuǐ jiāo hóng qiàn,fēng yǎn hán shāo wò zhǎng yàn。
青林疏树隔荒坟,白水茫茫看不见。qīng lín shū shù gé huāng fén,bái shuǐ máng máng kàn bù jiàn。
将军本是北平豪,记得依稀身姓曹。jiāng jūn běn shì běi píng háo,jì dé yī xī shēn xìng cáo。
怕向扬州作贵客,惯从下泽骤鸣镳。pà xiàng yáng zhōu zuò guì kè,guàn cóng xià zé zhòu míng biāo。
万里秋郊平似舸,千骑围中一是我。wàn lǐ qiū jiāo píng shì gě,qiān qí wéi zhōng yī shì wǒ。
箭叫饿鸱,龙腾快马。jiàn jiào è chī,lóng téng kuài mǎ。
趁鹿逐獐,解绦掣锁。chèn lù zhú zhāng,jiě tāo chè suǒ。
耳后生风,鼻头出火。ěr hòu shēng fēng,bí tóu chū huǒ。
自来此州,杀贼不暇。zì lái cǐ zhōu,shā zéi bù xiá。
皂雕气销,韩卢魄堕。zào diāo qì xiāo,hán lú pò duò。
昨见儒生,衣长履大。zuó jiàn rú shēng,yī zhǎng lǚ dà。
入揖令公,挥金不谢。rù yī lìng gōng,huī jīn bù xiè。
抽笔制词,弯弓辄射。chōu bǐ zhì cí,wān gōng zhé shè。
住释挟屠,刳牛食鲊。zhù shì xié tú,kū niú shí zhǎ。
外枯中腴,无所不可。wài kū zhōng yú,wú suǒ bù kě。
促骑请邀,徵徒出野。cù qí qǐng yāo,zhēng tú chū yě。
牵犬莫迟,见兔辄打。qiān quǎn mò chí,jiàn tù zhé dǎ。
傥遇大兕,一发断髁。tǎng yù dà sì,yī fā duàn kē。
为先生寿,引满十斝。wèi xiān shēng shòu,yǐn mǎn shí jiǎ。
健儿跪领将军言,翻身上马去如烟。jiàn ér guì lǐng jiāng jūn yán,fān shēn shàng mǎ qù rú yān。
宝刀映日不足数,角巾受风真可怜。bǎo dāo yìng rì bù zú shù,jiǎo jīn shòu fēng zhēn kě lián。
浅草平堤水痕聚,万蹄避水移家去。qiǎn cǎo píng dī shuǐ hén jù,wàn tí bì shuǐ yí jiā qù。
沙拥肥螯掠岸飞,丝牵小豸当空乳。shā yōng féi áo lüè àn fēi,sī qiān xiǎo zhì dāng kōng rǔ。
汉将穷追路欲阑,胡家瓯脱避何难。hàn jiāng qióng zhuī lù yù lán,hú jiā ōu tuō bì hé nán。
今朝立马祁连上,不见匈奴一骑还。jīn cháo lì mǎ qí lián shàng,bù jiàn xiōng nú yī qí hái。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

题画白头翁桃花

徐渭

冻合梅花瞑色多,双鸠鸣唤坐交柯。dòng hé méi huā míng sè duō,shuāng jiū míng huàn zuò jiāo kē。
雀心愁雪正欲绝,呼雨呼睛奈尔何。què xīn chóu xuě zhèng yù jué,hū yǔ hū jīng nài ěr hé。

独喜萱花到白头图

徐渭

问之花鸟何为者,独喜萱花到白头。wèn zhī huā niǎo hé wèi zhě,dú xǐ xuān huā dào bái tóu。
莫把月青等闲看,无声诗里颂千秋。mò bǎ yuè qīng děng xián kàn,wú shēng shī lǐ sòng qiān qiū。

题花图

徐渭

金谷园中花草新,太湖石畔斗芳春。jīn gǔ yuán zhōng huā cǎo xīn,tài hú shí pàn dòu fāng chūn。
红颜笑脸如撩客,粉面藏头羞见人。hóng yán xiào liǎn rú liāo kè,fěn miàn cáng tóu xiū jiàn rén。

书花册送王生

徐渭

送客之燕上马时,图花满册各成诗。sòng kè zhī yàn shàng mǎ shí,tú huā mǎn cè gè chéng shī。
河桥杨柳如教见,应喜相饶赠别枝。hé qiáo yáng liǔ rú jiào jiàn,yīng xǐ xiāng ráo zèng bié zhī。

咏画降龙

徐渭

乾坤纸上黑腾腾,爪股风雷墨所生。qián kūn zhǐ shàng hēi téng téng,zhǎo gǔ fēng léi mò suǒ shēng。
一雨尽归烧尾德,世间谁识有曹兴。yī yǔ jǐn guī shāo wěi dé,shì jiān shuí shí yǒu cáo xīng。

跃鲤送人

徐渭

昔人画龙破壁去,余今画鲤亦龙俦。xī rén huà lóng pò bì qù,yú jīn huà lǐ yì lóng chóu。
墨到鬣边忽一逸,令人也动点睛愁。mò dào liè biān hū yī yì,lìng rén yě dòng diǎn jīng chóu。

跃鲤送人

徐渭

鳞鬣不殊点额归,丰神却觉有风威。lín liè bù shū diǎn é guī,fēng shén què jué yǒu fēng wēi。
不添一片龙门石,方便凡鱼作队飞。bù tiān yī piàn lóng mén shí,fāng biàn fán yú zuò duì fēi。

跃鲤送人

徐渭

明春杏花人满头,今年且占木稚秋。míng chūn xìng huā rén mǎn tóu,jīn nián qiě zhàn mù zhì qiū。
老夫醉写龙门罢,闲看盆鱼自在游。lǎo fū zuì xiě lóng mén bà,xián kàn pén yú zì zài yóu。

鱼虾螺蟹

徐渭

鱼虾螺蟹藻萍鲜,一榼新醪一柳穿。yú xiā luó xiè zǎo píng xiān,yī kē xīn láo yī liǔ chuān。
不是老饕贪嚼甚,臂枯难举笔如椽。bù shì lǎo tāo tān jué shén,bì kū nán jǔ bǐ rú chuán。

题画蟹

徐渭

谁将画蟹托题诗,正是秋深稻熟时。shuí jiāng huà xiè tuō tí shī,zhèng shì qiū shēn dào shú shí。
饱却黄云归穴去,付君甲冑欲何为。bǎo què huáng yún guī xué qù,fù jūn jiǎ zhòu yù hé wèi。

松根醉眠道士一幅

徐渭

五斗刘伶不认家,头巾著处打昏鸦。wǔ dòu liú líng bù rèn jiā,tóu jīn zhù chù dǎ hūn yā。
松根白石且眠我,头上青天冯著他。sōng gēn bái shí qiě mián wǒ,tóu shàng qīng tiān féng zhù tā。

松根醉眠道士一幅

徐渭

不负青天睡这场,松花落尽尚黄粱。bù fù qīng tiān shuì zhè chǎng,sōng huā luò jǐn shàng huáng liáng。
梦中有客刳肠看,笑我肠中只酒香。mèng zhōng yǒu kè kū cháng kàn,xiào wǒ cháng zhōng zhǐ jiǔ xiāng。

杂品

徐渭

鱼蟹瓜蔬笋豆香,溪藤一斗小方方。yú xiè guā shū sǔn dòu xiāng,xī téng yī dòu xiǎo fāng fāng。
校量总是寒风味,除却江南无此乡。xiào liàng zǒng shì hán fēng wèi,chú què jiāng nán wú cǐ xiāng。

柳渚双鱼

徐渭

一行杨柳春将绿,两个鱼儿活欲飞。yī xíng yáng liǔ chūn jiāng lǜ,liǎng gè yú ér huó yù fēi。
跳入研池等闲事,只愁研水湿人衣。tiào rù yán chí děng xián shì,zhǐ chóu yán shuǐ shī rén yī。

芦汀鸣雁图

徐渭

芦洲无伴卖孤鸣,画者无情看有情。lú zhōu wú bàn mài gū míng,huà zhě wú qíng kàn yǒu qíng。
才与不才俱未免,九原难起问庄生。cái yǔ bù cái jù wèi miǎn,jiǔ yuán nán qǐ wèn zhuāng shēng。