古诗词

对明篇

徐渭

四明山,高万丈。sì míng shān,gāo wàn zhàng。
南为姚邑面前屏,北即新昌后门障。nán wèi yáo yì miàn qián píng,běi jí xīn chāng hòu mén zhàng。
新昌有客身姓吕,要与此山约为主。xīn chāng yǒu kè shēn xìng lǚ,yào yǔ cǐ shān yuē wèi zhǔ。
尺素冯将一穴通,屋后安窗小如许。chǐ sù féng jiāng yī xué tōng,wū hòu ān chuāng xiǎo rú xǔ。
窗中有时飒风雨,说是山灵教送与。chuāng zhōng yǒu shí sà fēng yǔ,shuō shì shān líng jiào sòng yǔ。
夜来猛虎啸一声,雄心枕畔风吹去。yè lái měng hǔ xiào yī shēng,xióng xīn zhěn pàn fēng chuī qù。
长安花枝高入天,金陵有酒多如泉。zhǎng ān huā zhī gāo rù tiān,jīn líng yǒu jiǔ duō rú quán。
花留酒劝不肯住,归来只爱窗中眠。huā liú jiǔ quàn bù kěn zhù,guī lái zhǐ ài chuāng zhōng mián。
窗中有书积万卷,书书尽是山灵管。chuāng zhōng yǒu shū jī wàn juǎn,shū shū jǐn shì shān líng guǎn。
有才无命不干时,亦对山灵同一莞。yǒu cái wú mìng bù gàn shí,yì duì shān líng tóng yī guǎn。
闻道去年醉采石,醉去狂来呼李白。wén dào qù nián zuì cǎi shí,zuì qù kuáng lái hū lǐ bái。
散发题书万竹中,腾身舞剑青天侧。sàn fā tí shū wàn zhú zhōng,téng shēn wǔ jiàn qīng tiān cè。
此时山灵失主人,自骑青虎寻复寻。cǐ shí shān líng shī zhǔ rén,zì qí qīng hǔ xún fù xún。
肉眼那知神道至,主人自识交亲临。ròu yǎn nà zhī shén dào zhì,zhǔ rén zì shí jiāo qīn lín。
朅来笔端自有神,横开醉眼双作嗔。qiè lái bǐ duān zì yǒu shén,héng kāi zuì yǎn shuāng zuò chēn。
此时墨雨添江水,此际诗花弄莫春。cǐ shí mò yǔ tiān jiāng shuǐ,cǐ jì shī huā nòng mò chūn。
莫春江水渺无边,射策封书复几年。mò chūn jiāng shuǐ miǎo wú biān,shè cè fēng shū fù jǐ nián。
明珠不遇贾胡识,宝剑难酬夜色鲜。míng zhū bù yù jiǎ hú shí,bǎo jiàn nán chóu yè sè xiān。
诙谐汉庭方朔老,如闻永谢长安道。huī xié hàn tíng fāng shuò lǎo,rú wén yǒng xiè zhǎng ān dào。
况我今为抱拲人,虮虱移家宫絮袄。kuàng wǒ jīn wèi bào gǒng rén,jǐ shī yí jiā gōng xù ǎo。
两人曾作青春身,当时同说不同贫。liǎng rén céng zuò qīng chūn shēn,dāng shí tóng shuō bù tóng pín。
君今幸不为樊鹿,亦似蛟蟠不得申。jūn jīn xìng bù wèi fán lù,yì shì jiāo pán bù dé shēn。
莲花之峰亦佳丽,君胡中道相捐弃。lián huā zhī fēng yì jiā lì,jūn hú zhōng dào xiāng juān qì。
邀我题诗对四明,我自贪君百壶旨。yāo wǒ tí shī duì sì míng,wǒ zì tān jūn bǎi hú zhǐ。
只恐莲花嗔,四明喜,我亦付之一醉矣。zhǐ kǒng lián huā chēn,sì míng xǐ,wǒ yì fù zhī yī zuì yǐ。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

给事中某吴人归寿其父

徐渭

碧梧青琐地,长系大椿思。bì wú qīng suǒ dì,zhǎng xì dà chūn sī。
问寝恐迟暮,报君还有时。wèn qǐn kǒng chí mù,bào jūn hái yǒu shí。
洞庭当月出,寒橘映霜垂。dòng tíng dāng yuè chū,hán jú yìng shuāng chuí。
定侍高堂去,扁舟缆钓矶。dìng shì gāo táng qù,biǎn zhōu lǎn diào jī。

徐渭

北产更恢肥,如盘尺五围。běi chǎn gèng huī féi,rú pán chǐ wǔ wéi。
鸿门撞有盾,蛇穴闭无扉。hóng mén zhuàng yǒu dùn,shé xué bì wú fēi。
馔来蹲紫玉,彻去耳青衣。zhuàn lái dūn zǐ yù,chè qù ěr qīng yī。
个物休轻食,桃花结子时。gè wù xiū qīng shí,táo huā jié zi shí。

徐渭

高阳诗酒辈,购尔赏悬城。gāo yáng shī jiǔ bèi,gòu ěr shǎng xuán chéng。
月黑奔江海,霜肥避鼎铛。yuè hēi bēn jiāng hǎi,shuāng féi bì dǐng dāng。
涤寒犊鼻短,垆热凤琴鸣。dí hán dú bí duǎn,lú rè fèng qín míng。
想见临邛妇,蹲鸱醉长卿。xiǎng jiàn lín qióng fù,dūn chī zuì zhǎng qīng。

王大夫挽诗

徐渭

教子一经成,封君五品荣。jiào zi yī jīng chéng,fēng jūn wǔ pǐn róng。
床捐大夫箦,星堕少微精。chuáng juān dà fū zé,xīng duò shǎo wēi jīng。
移花锹尚暖,剩酒客谁倾。yí huā qiāo shàng nuǎn,shèng jiǔ kè shuí qīng。
参伯奔从楚,千山猿夜鸣。cān bó bēn cóng chǔ,qiān shān yuán yè míng。

送柳九濲与董伯大北行

徐渭

公子九先生,青春事远征。gōng zi jiǔ xiān shēng,qīng chūn shì yuǎn zhēng。
难忘东道主,再上北京城。nán wàng dōng dào zhǔ,zài shàng běi jīng chéng。
红袖当垆酒,黄鹂唤友声。hóng xiù dāng lú jiǔ,huáng lí huàn yǒu shēng。
唱酬谁作伴,最妙董明经。chàng chóu shuí zuò bàn,zuì miào dǒng míng jīng。

青田湖客遗巨鲤独酌

徐渭

相遗三尺鲤,正逢沽酒归。xiāng yí sān chǐ lǐ,zhèng féng gū jiǔ guī。
青田湖畔网,红蓼岸头矶。qīng tián hú pàn wǎng,hóng liǎo àn tóu jī。
留尔待斜月,飘然竟拂衣。liú ěr dài xié yuè,piāo rán jìng fú yī。
晚霞陪醉烂,故作舞裙绯。wǎn xiá péi zuì làn,gù zuò wǔ qún fēi。

钮大夫园林

徐渭

前屏度白鸟,隔水敝朱扉。qián píng dù bái niǎo,gé shuǐ bì zhū fēi。
柳叶为丝拂,梨花作雪飞。liǔ yè wèi sī fú,lí huā zuò xuě fēi。
罗衣烟色映,宝瑟月光晞。luó yī yān sè yìng,bǎo sè yuè guāng xī。
万树繁桃李,耽游正未归。wàn shù fán táo lǐ,dān yóu zhèng wèi guī。

钮大夫园林

徐渭

细雨作梅黄,微薰带远芳。xì yǔ zuò méi huáng,wēi xūn dài yuǎn fāng。
方舟闲菡萏,圆沼拍鸳鸯。fāng zhōu xián hàn dàn,yuán zhǎo pāi yuān yāng。
帐浅莺歌短,屏深燕语长。zhàng qiǎn yīng gē duǎn,píng shēn yàn yǔ zhǎng。
卧淹西日永,起换博炉香。wò yān xī rì yǒng,qǐ huàn bó lú xiāng。

蜡屐

徐渭

冬青虫作蜡,春屐象摩牙。dōng qīng chóng zuò là,chūn jī xiàng mó yá。
过槛翻愁滑,扶筇未免斜。guò kǎn fān chóu huá,fú qióng wèi miǎn xié。
寄情于木橛,何似隐桃花。jì qíng yú mù jué,hé shì yǐn táo huā。
笑向獧鞭贾,黄栀借一搽。xiào xiàng juàn biān jiǎ,huáng zhī jiè yī chá。

闻人赏给舍园白牡丹拟作

徐渭

牡丹红固好,白者更丰神。mǔ dān hóng gù hǎo,bái zhě gèng fēng shén。
风露三更月,阑干几玉人。fēng lù sān gèng yuè,lán gàn jǐ yù rén。
啼喑髽髻碧,样大酒盘银。tí yīn zhuā jì bì,yàng dà jiǔ pán yín。
放取端端去,扬州道上行。fàng qǔ duān duān qù,yáng zhōu dào shàng xíng。

客燕者累月一遇张孺谷于市遽别

徐渭

侠客悲歌地,千年喜共君。xiá kè bēi gē dì,qiān nián xǐ gòng jūn。
相逢浑不饮,惜别竟何云。xiāng féng hún bù yǐn,xī bié jìng hé yún。
貂帽双胡挟,银鞍万柳纷。diāo mào shuāng hú xié,yín ān wàn liǔ fēn。
知君饱文字,岂只醉红裙。zhī jūn bǎo wén zì,qǐ zhǐ zuì hóng qún。

圜中春雪

徐渭

春雪浩茫茫,羁人坐欲僵。chūn xuě hào máng máng,jī rén zuò yù jiāng。
分明落桃李,只是少芬芳。fēn míng luò táo lǐ,zhǐ shì shǎo fēn fāng。
一片凄圜栅,中宵醉洞房。yī piàn qī huán zhà,zhōng xiāo zuì dòng fáng。
何心分苦乐,人自异肝肠。hé xīn fēn kǔ lè,rén zì yì gān cháng。

雪坠片如丝者或如钱者皆景绝奇因专咏

徐渭

灵雪羞常态,翻奇得品题。líng xuě xiū cháng tài,fān qí dé pǐn tí。
千丝罥数蝶,万絮逗粗黎。qiān sī juàn shù dié,wàn xù dòu cū lí。
错落真成剪,匀飞反厌齐。cuò luò zhēn chéng jiǎn,yún fēi fǎn yàn qí。
一生只一见,天巧绝风姨。yī shēng zhǐ yī jiàn,tiān qiǎo jué fēng yí。

几上篇

徐渭

鼎肉闻台使,生鱼属校人。dǐng ròu wén tái shǐ,shēng yú shǔ xiào rén。
味珍宜染指,意到即沾唇。wèi zhēn yí rǎn zhǐ,yì dào jí zhān chún。
黄霸知乌攫,张汤掘鼠询。huáng bà zhī wū jué,zhāng tāng jué shǔ xún。
自怜如几上,念此益酸辛。zì lián rú jǐ shàng,niàn cǐ yì suān xīn。

李子遂携巳所绘图归陶翰撰索咏

徐渭

截取何山胜,来归尺素中。jié qǔ hé shān shèng,lái guī chǐ sù zhōng。
拂帘防燕子,绕座叠芙容。fú lián fáng yàn zi,rào zuò dié fú róng。
出自游人匣,将遗太史公。chū zì yóu rén xiá,jiāng yí tài shǐ gōng。
瀛洲何限景,较此得无同。yíng zhōu hé xiàn jǐng,jiào cǐ dé wú tóng。