古诗词

对明篇

徐渭

四明山,高万丈。sì míng shān,gāo wàn zhàng。
南为姚邑面前屏,北即新昌后门障。nán wèi yáo yì miàn qián píng,běi jí xīn chāng hòu mén zhàng。
新昌有客身姓吕,要与此山约为主。xīn chāng yǒu kè shēn xìng lǚ,yào yǔ cǐ shān yuē wèi zhǔ。
尺素冯将一穴通,屋后安窗小如许。chǐ sù féng jiāng yī xué tōng,wū hòu ān chuāng xiǎo rú xǔ。
窗中有时飒风雨,说是山灵教送与。chuāng zhōng yǒu shí sà fēng yǔ,shuō shì shān líng jiào sòng yǔ。
夜来猛虎啸一声,雄心枕畔风吹去。yè lái měng hǔ xiào yī shēng,xióng xīn zhěn pàn fēng chuī qù。
长安花枝高入天,金陵有酒多如泉。zhǎng ān huā zhī gāo rù tiān,jīn líng yǒu jiǔ duō rú quán。
花留酒劝不肯住,归来只爱窗中眠。huā liú jiǔ quàn bù kěn zhù,guī lái zhǐ ài chuāng zhōng mián。
窗中有书积万卷,书书尽是山灵管。chuāng zhōng yǒu shū jī wàn juǎn,shū shū jǐn shì shān líng guǎn。
有才无命不干时,亦对山灵同一莞。yǒu cái wú mìng bù gàn shí,yì duì shān líng tóng yī guǎn。
闻道去年醉采石,醉去狂来呼李白。wén dào qù nián zuì cǎi shí,zuì qù kuáng lái hū lǐ bái。
散发题书万竹中,腾身舞剑青天侧。sàn fā tí shū wàn zhú zhōng,téng shēn wǔ jiàn qīng tiān cè。
此时山灵失主人,自骑青虎寻复寻。cǐ shí shān líng shī zhǔ rén,zì qí qīng hǔ xún fù xún。
肉眼那知神道至,主人自识交亲临。ròu yǎn nà zhī shén dào zhì,zhǔ rén zì shí jiāo qīn lín。
朅来笔端自有神,横开醉眼双作嗔。qiè lái bǐ duān zì yǒu shén,héng kāi zuì yǎn shuāng zuò chēn。
此时墨雨添江水,此际诗花弄莫春。cǐ shí mò yǔ tiān jiāng shuǐ,cǐ jì shī huā nòng mò chūn。
莫春江水渺无边,射策封书复几年。mò chūn jiāng shuǐ miǎo wú biān,shè cè fēng shū fù jǐ nián。
明珠不遇贾胡识,宝剑难酬夜色鲜。míng zhū bù yù jiǎ hú shí,bǎo jiàn nán chóu yè sè xiān。
诙谐汉庭方朔老,如闻永谢长安道。huī xié hàn tíng fāng shuò lǎo,rú wén yǒng xiè zhǎng ān dào。
况我今为抱拲人,虮虱移家宫絮袄。kuàng wǒ jīn wèi bào gǒng rén,jǐ shī yí jiā gōng xù ǎo。
两人曾作青春身,当时同说不同贫。liǎng rén céng zuò qīng chūn shēn,dāng shí tóng shuō bù tóng pín。
君今幸不为樊鹿,亦似蛟蟠不得申。jūn jīn xìng bù wèi fán lù,yì shì jiāo pán bù dé shēn。
莲花之峰亦佳丽,君胡中道相捐弃。lián huā zhī fēng yì jiā lì,jūn hú zhōng dào xiāng juān qì。
邀我题诗对四明,我自贪君百壶旨。yāo wǒ tí shī duì sì míng,wǒ zì tān jūn bǎi hú zhǐ。
只恐莲花嗔,四明喜,我亦付之一醉矣。zhǐ kǒng lián huā chēn,sì míng xǐ,wǒ yì fù zhī yī zuì yǐ。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

四山楼诗

徐渭

深巷双门夹道隈,烟云斜日倚楼台。shēn xiàng shuāng mén jiā dào wēi,yān yún xié rì yǐ lóu tái。
檐扉四面空中启,山翠千重囱里来。yán fēi sì miàn kōng zhōng qǐ,shān cuì qiān zhòng cōng lǐ lái。
小座客临看易满,匝帘鸟下绕能回。xiǎo zuò kè lín kàn yì mǎn,zā lián niǎo xià rào néng huí。
却言月夜宜清啸,秋半应知上几回。què yán yuè yè yí qīng xiào,qiū bàn yīng zhī shàng jǐ huí。

友人索赠刘府公以剿寇受赏

徐渭

曹吏分符夜正中,传餐破敌曙初红。cáo lì fēn fú yè zhèng zhōng,chuán cān pò dí shǔ chū hóng。
经营聊试材官技,赏赐先归指示功。jīng yíng liáo shì cái guān jì,shǎng cì xiān guī zhǐ shì gōng。
乡里徵兵连岁尽,郡边临海一潮通。xiāng lǐ zhēng bīng lián suì jǐn,jùn biān lín hǎi yī cháo tōng。
眼前世事谁长策,此日东南独倚公。yǎn qián shì shì shuí zhǎng cè,cǐ rì dōng nán dú yǐ gōng。

会稽训吴先生母九十出册索题

徐渭

瑶池宝箓授长生,九十聊占上寿成。yáo chí bǎo lù shòu zhǎng shēng,jiǔ shí liáo zhàn shàng shòu chéng。
就禄官衙随地往,承欢彩服几回更。jiù lù guān yá suí dì wǎng,chéng huān cǎi fú jǐ huí gèng。
筵中巳觉留春住,烛下犹能记夜行。yán zhōng sì jué liú chūn zhù,zhú xià yóu néng jì yè xíng。
自喜当年曾教子,白头亲得见传经。zì xǐ dāng nián céng jiào zi,bái tóu qīn dé jiàn chuán jīng。

推府韩公生日友人索赠

徐渭

羽觞荐寿俨瑶台,况复人从函谷来。yǔ shāng jiàn shòu yǎn yáo tái,kuàng fù rén cóng hán gǔ lái。
两度关门占紫气,几年仙吏住蓬莱。liǎng dù guān mén zhàn zǐ qì,jǐ nián xiān lì zhù péng lái。
官庭草树宜春日,法座星辰接上台。guān tíng cǎo shù yí chūn rì,fǎ zuò xīng chén jiē shàng tái。
更羡于公阴德在,高门留取傍云开。gèng xiàn yú gōng yīn dé zài,gāo mén liú qǔ bàng yún kāi。

过胡汝宅留赏牡丹

徐渭

芳树丰茸何岁栽,对人不语向阳开。fāng shù fēng rōng hé suì zāi,duì rén bù yǔ xiàng yáng kāi。
频年此景无多日,好客相过问几回。pín nián cǐ jǐng wú duō rì,hǎo kè xiāng guò wèn jǐ huí。
塞蕊正宜催羯鼓,高枝偏自映金杯。sāi ruǐ zhèng yí cuī jié gǔ,gāo zhī piān zì yìng jīn bēi。
醉馀谁复论朝暮,待尔阳台行雨来。zuì yú shuí fù lùn cháo mù,dài ěr yáng tái xíng yǔ lái。

送同府潘公入觐

徐渭

早秋犹记赴明经,宴罢相期在此行。zǎo qiū yóu jì fù míng jīng,yàn bà xiāng qī zài cǐ xíng。
又见抠衣随队入,真惭束带下阶迎。yòu jiàn kōu yī suí duì rù,zhēn cán shù dài xià jiē yíng。
惊埘巳是趋朝候,恋别难忘秣马情。jīng shí sì shì qū cháo hòu,liàn bié nán wàng mò mǎ qíng。
共在阳春无可报,况逢知巳许平生。gòng zài yáng chūn wú kě bào,kuàng féng zhī sì xǔ píng shēng。

瑞荆篇为新昌尚宾吕君乃弟赋

徐渭

荆树双标瑞应期,与君兄弟颇相宜。jīng shù shuāng biāo ruì yīng qī,yǔ jūn xiōng dì pǒ xiāng yí。
窦家有子皆丹桂,马氏何人非白眉。dòu jiā yǒu zi jiē dān guì,mǎ shì hé rén fēi bái méi。
拂蒂游丝萦一本,催花和气绕连枝。fú dì yóu sī yíng yī běn,cuī huā hé qì rào lián zhī。
他年会见高千尺,问道儿孙几叶垂。tā nián huì jiàn gāo qiān chǐ,wèn dào ér sūn jǐ yè chuí。

十五夜抵建宁通都桥玩月

徐渭

城西日暮泊行船,起向长桥见月圆。chéng xī rì mù pō xíng chuán,qǐ xiàng zhǎng qiáo jiàn yuè yuán。
渐上远烟浮草际,忽依高阁堕檐前。jiàn shàng yuǎn yān fú cǎo jì,hū yī gāo gé duò yán qián。
坐当林树看乌绕,望入银河与木连。zuò dāng lín shù kàn wū rào,wàng rù yín hé yǔ mù lián。
久欲乘槎问天上,几回津路渺无边。jiǔ yù chéng chá wèn tiān shàng,jǐ huí jīn lù miǎo wú biān。

送吴学师奉其母太君还南昌

徐渭

乡思偶忆越人吟,就养还嫌非母心。xiāng sī ǒu yì yuè rén yín,jiù yǎng hái xián fēi mǔ xīn。
万里江船归白首,孤亭祖帐集青衿。wàn lǐ jiāng chuán guī bái shǒu,gū tíng zǔ zhàng jí qīng jīn。
家连南浦飞云入,门对西山积雪深。jiā lián nán pǔ fēi yún rù,mén duì xī shān jī xuě shēn。
想见寒宵灯影下,笑牵儿女进温衾。xiǎng jiàn hán xiāo dēng yǐng xià,xiào qiān ér nǚ jìn wēn qīn。

和乐堂诗

徐渭

堂敞群山紫翠中,一门和气暖融融。táng chǎng qún shān zǐ cuì zhōng,yī mén hé qì nuǎn róng róng。
每看霄斗县从北,别有春风来自东。měi kàn xiāo dòu xiàn cóng běi,bié yǒu chūn fēng lái zì dōng。
万里云烟团槛桂,百年枝叶老桥枫。wàn lǐ yún yān tuán kǎn guì,bǎi nián zhī yè lǎo qiáo fēng。
帘栊笑诣时时发,莫问瑶台第几重。lián lóng xiào yì shí shí fā,mò wèn yáo tái dì jǐ zhòng。

题翠华轩卷

徐渭

枫桥先辈有风流,玉轴文池镇绮楼。fēng qiáo xiān bèi yǒu fēng liú,yù zhóu wén chí zhèn qǐ lóu。
山水大观凡八咏,人家乔木几千秋。shān shuǐ dà guān fán bā yǒng,rén jiā qiáo mù jǐ qiān qiū。
黄丝暗缝偏游蠹,白雪吴绫半织虬。huáng sī àn fèng piān yóu dù,bái xuě wú líng bàn zhī qiú。
俗眼灯前从古忌,贤孙随处好藏收。sú yǎn dēng qián cóng gǔ jì,xián sūn suí chù hǎo cáng shōu。

寄答汪古矜

徐渭

少陵鸬鹚唤不来,汪家鸥鸟了无猜。shǎo líng lú cí huàn bù lái,wāng jiā ōu niǎo le wú cāi。
非关野老能争席,自是菩提无镜台。fēi guān yě lǎo néng zhēng xí,zì shì pú tí wú jìng tái。
范式鸡偿明岁约,羊昙泪是几年哀。fàn shì jī cháng míng suì yuē,yáng tán lèi shì jǐ nián āi。
会须一哭胡司马,共踏黄山顶上苔。huì xū yī kū hú sī mǎ,gòng tà huáng shān dǐng shàng tái。

柳桥不知谁氏园旧有梨树六株花甚盛余每当月夜坐观移时拟买之屋而扁曰香雪园今归谁氏梨且斫尽矣

徐渭

六树梨花打百毬,昔年曾记柳桥头。liù shù lí huā dǎ bǎi qiú,xī nián céng jì liǔ qiáo tóu。
娇来靥靥西施粉,冷伴年年燕子楼。jiāo lái yè yè xī shī fěn,lěng bàn nián nián yàn zi lóu。
不受三郎催羯鼓,好当一梦入罗浮。bù shòu sān láng cuī jié gǔ,hǎo dāng yī mèng rù luó fú。
今来斫尽谁家圃,辜负山人扁额休。jīn lái zhuó jǐn shuí jiā pǔ,gū fù shān rén biǎn é xiū。

赋得城山篇为林诸暨公别号

徐渭

郎官身本是长城,况住城山得胜名。láng guān shēn běn shì zhǎng chéng,kuàng zhù chéng shān dé shèng míng。
遥忆诸峰当户列,应如百雉带云平。yáo yì zhū fēng dāng hù liè,yīng rú bǎi zhì dài yún píng。
松萝自记经行处,水石终悬宴眺情。sōng luó zì jì jīng xíng chù,shuǐ shí zhōng xuán yàn tiào qíng。
寄语移文草堂使,他年身退待功成。jì yǔ yí wén cǎo táng shǐ,tā nián shēn tuì dài gōng chéng。

次韵仲房瑞雪之什与方衡州大夫并呈幕府

徐渭

占年未慰三农望,祷雪真悬万姓忧。zhàn nián wèi wèi sān nóng wàng,dǎo xuě zhēn xuán wàn xìng yōu。
稍喜琼枝撩碧汉,转看银海映神州。shāo xǐ qióng zhī liāo bì hàn,zhuǎn kàn yín hǎi yìng shén zhōu。
随车细片疑飞盖,扑马轻团类打毬。suí chē xì piàn yí fēi gài,pū mǎ qīng tuán lèi dǎ qiú。
坛畔班行应共讶,天心原自答君侯。tán pàn bān xíng yīng gòng yà,tiān xīn yuán zì dá jūn hóu。