古诗词

对明篇

徐渭

四明山,高万丈。sì míng shān,gāo wàn zhàng。
南为姚邑面前屏,北即新昌后门障。nán wèi yáo yì miàn qián píng,běi jí xīn chāng hòu mén zhàng。
新昌有客身姓吕,要与此山约为主。xīn chāng yǒu kè shēn xìng lǚ,yào yǔ cǐ shān yuē wèi zhǔ。
尺素冯将一穴通,屋后安窗小如许。chǐ sù féng jiāng yī xué tōng,wū hòu ān chuāng xiǎo rú xǔ。
窗中有时飒风雨,说是山灵教送与。chuāng zhōng yǒu shí sà fēng yǔ,shuō shì shān líng jiào sòng yǔ。
夜来猛虎啸一声,雄心枕畔风吹去。yè lái měng hǔ xiào yī shēng,xióng xīn zhěn pàn fēng chuī qù。
长安花枝高入天,金陵有酒多如泉。zhǎng ān huā zhī gāo rù tiān,jīn líng yǒu jiǔ duō rú quán。
花留酒劝不肯住,归来只爱窗中眠。huā liú jiǔ quàn bù kěn zhù,guī lái zhǐ ài chuāng zhōng mián。
窗中有书积万卷,书书尽是山灵管。chuāng zhōng yǒu shū jī wàn juǎn,shū shū jǐn shì shān líng guǎn。
有才无命不干时,亦对山灵同一莞。yǒu cái wú mìng bù gàn shí,yì duì shān líng tóng yī guǎn。
闻道去年醉采石,醉去狂来呼李白。wén dào qù nián zuì cǎi shí,zuì qù kuáng lái hū lǐ bái。
散发题书万竹中,腾身舞剑青天侧。sàn fā tí shū wàn zhú zhōng,téng shēn wǔ jiàn qīng tiān cè。
此时山灵失主人,自骑青虎寻复寻。cǐ shí shān líng shī zhǔ rén,zì qí qīng hǔ xún fù xún。
肉眼那知神道至,主人自识交亲临。ròu yǎn nà zhī shén dào zhì,zhǔ rén zì shí jiāo qīn lín。
朅来笔端自有神,横开醉眼双作嗔。qiè lái bǐ duān zì yǒu shén,héng kāi zuì yǎn shuāng zuò chēn。
此时墨雨添江水,此际诗花弄莫春。cǐ shí mò yǔ tiān jiāng shuǐ,cǐ jì shī huā nòng mò chūn。
莫春江水渺无边,射策封书复几年。mò chūn jiāng shuǐ miǎo wú biān,shè cè fēng shū fù jǐ nián。
明珠不遇贾胡识,宝剑难酬夜色鲜。míng zhū bù yù jiǎ hú shí,bǎo jiàn nán chóu yè sè xiān。
诙谐汉庭方朔老,如闻永谢长安道。huī xié hàn tíng fāng shuò lǎo,rú wén yǒng xiè zhǎng ān dào。
况我今为抱拲人,虮虱移家宫絮袄。kuàng wǒ jīn wèi bào gǒng rén,jǐ shī yí jiā gōng xù ǎo。
两人曾作青春身,当时同说不同贫。liǎng rén céng zuò qīng chūn shēn,dāng shí tóng shuō bù tóng pín。
君今幸不为樊鹿,亦似蛟蟠不得申。jūn jīn xìng bù wèi fán lù,yì shì jiāo pán bù dé shēn。
莲花之峰亦佳丽,君胡中道相捐弃。lián huā zhī fēng yì jiā lì,jūn hú zhōng dào xiāng juān qì。
邀我题诗对四明,我自贪君百壶旨。yāo wǒ tí shī duì sì míng,wǒ zì tān jūn bǎi hú zhǐ。
只恐莲花嗔,四明喜,我亦付之一醉矣。zhǐ kǒng lián huā chēn,sì míng xǐ,wǒ yì fù zhī yī zuì yǐ。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

题画蟹一首

徐渭

稻熟江村蟹正肥,双螯如戟挺青泥。dào shú jiāng cūn xiè zhèng féi,shuāng áo rú jǐ tǐng qīng ní。
若教纸上翻身看,应见团团董卓脐。ruò jiào zhǐ shàng fān shēn kàn,yīng jiàn tuán tuán dǒng zhuó qí。

题铁干海棠

徐渭

垂丝美女弄春绒,铁干贞姜赋国风。chuí sī měi nǚ nòng chūn róng,tiě gàn zhēn jiāng fù guó fēng。
两样心肠一般色,画工描取莫相同。liǎng yàng xīn cháng yī bān sè,huà gōng miáo qǔ mò xiāng tóng。

紫薇花

徐渭

紫薇易开亦易残,紫薇热客有时寒。zǐ wēi yì kāi yì yì cán,zǐ wēi rè kè yǒu shí hán。
何如墨史将吟伯,岁岁年年画里看。hé rú mò shǐ jiāng yín bó,suì suì nián nián huà lǐ kàn。

水仙花

徐渭

海国名花说水仙,画中颜貌更婵娟。hǎi guó míng huā shuō shuǐ xiān,huà zhōng yán mào gèng chán juān。
若非洒竹来湘浦,定是凌波出洛川。ruò fēi sǎ zhú lái xiāng pǔ,dìng shì líng bō chū luò chuān。

黄蜀葵

徐渭

自叹南冠奏曲时,不如画里向阳枝。zì tàn nán guān zòu qū shí,bù rú huà lǐ xiàng yáng zhī。
赭衣一著从摇落,总有丹心托向谁。zhě yī yī zhù cóng yáo luò,zǒng yǒu dān xīn tuō xiàng shuí。

至东天目之第四亭观瀑布

徐渭

渴后遥观瀑布飞,游人烟火绕青藜。kě hòu yáo guān pù bù fēi,yóu rén yān huǒ rào qīng lí。
赤龙一揽华池水,不觉莲抽十丈泥。chì lóng yī lǎn huá chí shuǐ,bù jué lián chōu shí zhàng ní。

倪某别有三绝见遗

徐渭

世事茫茫射覆然,都从黑地料青天。shì shì máng máng shè fù rán,dōu cóng hēi dì liào qīng tiān。
汝南月旦君如准,好握山中宰相权。rǔ nán yuè dàn jūn rú zhǔn,hǎo wò shān zhōng zǎi xiāng quán。

倪某别有三绝见遗

徐渭

宿世拖逋且一圈,今生杀虎为牛缘。sù shì tuō bū qiě yī quān,jīn shēng shā hǔ wèi niú yuán。
傍人不信无边被,不在吾家被里眠。bàng rén bù xìn wú biān bèi,bù zài wú jiā bèi lǐ mián。

倪某别有三绝见遗

徐渭

桃李成溪不待言,鸟言人昧枉啾喧。táo lǐ chéng xī bù dài yán,niǎo yán rén mèi wǎng jiū xuān。
要知猿叫肠堪断,除是侬身自做猿。yào zhī yuán jiào cháng kān duàn,chú shì nóng shēn zì zuò yuán。

右军修禊图二鹅浴于溪

徐渭

兰亭修禊只须臾,也抱双鹅洛浅渠。lán tíng xiū xì zhǐ xū yú,yě bào shuāng é luò qiǎn qú。
校计吾侪淹酒肉,教鹅不啄一虾鱼。xiào jì wú chái yān jiǔ ròu,jiào é bù zhuó yī xiā yú。

范蠡载西施之五湖图

徐渭

五湖一舸载谁摇,尽道西施伴蠡逃。wǔ hú yī gě zài shuí yáo,jǐn dào xī shī bàn lí táo。
老案一翻千古后,成都太史是皋陶。lǎo àn yī fān qiān gǔ hòu,chéng dōu tài shǐ shì gāo táo。

东山赌墅图有双鬟侍侧

徐渭

闻道东山赌墅年,胭红粉白两婵娟。wén dào dōng shān dǔ shù nián,yān hóng fěn bái liǎng chán juān。
主人出画催题急,愁擦金钗打翠钿。zhǔ rén chū huà cuī tí jí,chóu cā jīn chāi dǎ cuì diàn。

剪子岭

徐渭

剪子高崖五树松,横拖铁板夹西东。jiǎn zi gāo yá wǔ shù sōng,héng tuō tiě bǎn jiā xī dōng。
中间一线通人马,远处看来密似缝。zhōng jiān yī xiàn tōng rén mǎ,yuǎn chù kàn lái mì shì fèng。

孟冬下旬樱桃作花折寄守经并小作二首希和而海棠一枝白醑一壶及妙咏一绝巳先在门矣余既和其绝复拟此律方入哦见囱梅复花王山人至问其园云无不花也果尔岂能逐品为赋咏耶因统以一律而昨夕风恶甚邻竹纷折划如岁爆庾江潭云树犹如此人何以堪噫伤哉附次来倡海棠白醑诗

徐渭

半年不复作鲸吞,白饮无红搅不红。bàn nián bù fù zuò jīng tūn,bái yǐn wú hóng jiǎo bù hóng。
今日不愁人不醉,太真新出浴汤温。jīn rì bù chóu rén bù zuì,tài zhēn xīn chū yù tāng wēn。

钓图

徐渭

罨画松高惹白云,一丝藿叶乱纷纷。yǎn huà sōng gāo rě bái yún,yī sī huò yè luàn fēn fēn。
不知更有任公子,半饵椎牛五十觔。bù zhī gèng yǒu rèn gōng zi,bàn ěr chuí niú wǔ shí jīn。