古诗词

廿八日雪

徐渭

生平见雪颠不歇,今来见雪愁欲绝。shēng píng jiàn xuě diān bù xiē,jīn lái jiàn xuě chóu yù jué。
昨朝被失一池绵,连夜足拳三尺铁。zuó cháo bèi shī yī chí mián,lián yè zú quán sān chǐ tiě。
杨柳未叶花巳飞,造化弄水成冰丝。yáng liǔ wèi yè huā sì fēi,zào huà nòng shuǐ chéng bīng sī。
此物何人不快意,其奈无貂作客儿。cǐ wù hé rén bù kuài yì,qí nài wú diāo zuò kè ér。
太学一生索我句,飞书置酒鸡鸣处。tài xué yī shēng suǒ wǒ jù,fēi shū zhì jiǔ jī míng chù。
天寒地滑鞭者愁,宁知得去不得去。tiān hán dì huá biān zhě chóu,níng zhī dé qù bù dé qù。
不如著屐向西头,过桥转柱一高楼。bù rú zhù jī xiàng xī tóu,guò qiáo zhuǎn zhù yī gāo lóu。
华亭有人住其上,我却十日九见投。huá tíng yǒu rén zhù qí shàng,wǒ què shí rì jiǔ jiàn tóu。
昨见帙中大可诧,古人绝交宁不罢。zuó jiàn zhì zhōng dà kě chà,gǔ rén jué jiāo níng bù bà。
谢榛既与为友朋,何事诗中显相骂。xiè zhēn jì yǔ wèi yǒu péng,hé shì shī zhōng xiǎn xiāng mà。
乃知朱毂华裾子,鱼肉布衣无顾忌。nǎi zhī zhū gǔ huá jū zi,yú ròu bù yī wú gù jì。
即令此辈忤谢榛,谢榛敢骂此辈未。jí lìng cǐ bèi wǔ xiè zhēn,xiè zhēn gǎn mà cǐ bèi wèi。
回思世事发指冠,令我不酒亦不寒。huí sī shì shì fā zhǐ guān,lìng wǒ bù jiǔ yì bù hán。
须臾念歇无些事,日出冰消雪亦残。xū yú niàn xiē wú xiē shì,rì chū bīng xiāo xuě yì cán。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

送明教往上海

徐渭

玩雪东门家,天寒雪正下。wán xuě dōng mén jiā,tiān hán xuě zhèng xià。
繁林积素花,群山映檐瓦。fán lín jī sù huā,qún shān yìng yán wǎ。
杯至不得休,语密不可罢。bēi zhì bù dé xiū,yǔ mì bù kě bà。
鸟集池树颠,色暝天欲夜。niǎo jí chí shù diān,sè míng tiān yù yè。
顾予同心人,而有太息者。gù yǔ tóng xīn rén,ér yǒu tài xī zhě。
云我为道谋,安得与君舍。yún wǒ wèi dào móu,ān dé yǔ jūn shě。
余为重解疏,敛襟向前谢。yú wèi zhòng jiě shū,liǎn jīn xiàng qián xiè。
超言虽遣累,离绪难释挂。chāo yán suī qiǎn lèi,lí xù nán shì guà。
驾言春阳初,那得便徂夏。jià yán chūn yáng chū,nà dé biàn cú xià。
执手归路中,冲寒为君话。zhí shǒu guī lù zhōng,chōng hán wèi jūn huà。

寄善画葛君

徐渭

展箑不尽规,墨色鲜于洗。zhǎn shà bù jǐn guī,mò sè xiān yú xǐ。
细图万壑云,寄我青山里。xì tú wàn hè yún,jì wǒ qīng shān lǐ。
感之不能忘,聊寄短篇耳。gǎn zhī bù néng wàng,liáo jì duǎn piān ěr。

入燕

徐渭

董生抱利器,郁郁走燕赵。dǒng shēng bào lì qì,yù yù zǒu yàn zhào。
贱子亦何能,飘然来远道。jiàn zi yì hé néng,piāo rán lái yuǎn dào。
行止本无常,譬彼云中鸟。xíng zhǐ běn wú cháng,pì bǐ yún zhōng niǎo。
朝饮西园池,暮宿北林杪。cháo yǐn xī yuán chí,mù sù běi lín miǎo。
感事复怀人,生年苦不早。gǎn shì fù huái rén,shēng nián kǔ bù zǎo。
欲吊望诸君,迹陈知者少。yù diào wàng zhū jūn,jì chén zhī zhě shǎo。
垂首默无言,春风秀芳草。chuí shǒu mò wú yán,chūn fēng xiù fāng cǎo。

古山篇赠余君

徐渭

余君本今人,而有怀古思。yú jūn běn jīn rén,ér yǒu huái gǔ sī。
三年卧白云,一醉抚流水。sān nián wò bái yún,yī zuì fǔ liú shuǐ。
握管扫素笺,闭门谢时事。wò guǎn sǎo sù jiān,bì mén xiè shí shì。
懒与今人交,自号古山子。lǎn yǔ jīn rén jiāo,zì hào gǔ shān zi。

赠陈君

徐渭

珍木无弱羽,广川饶劲鳞。zhēn mù wú ruò yǔ,guǎng chuān ráo jìn lín。
皇都郁嵯峨,多士如繁星。huáng dōu yù cuó é,duō shì rú fán xīng。
陈君在乡曲,少小驰芳声。chén jūn zài xiāng qū,shǎo xiǎo chí fāng shēng。
去我三百里,可望不可亲。qù wǒ sān bǎi lǐ,kě wàng bù kě qīn。
昨予志广览,自越之燕京。zuó yǔ zhì guǎng lǎn,zì yuè zhī yàn jīng。
见君长安道,一问知姓名。jiàn jūn zhǎng ān dào,yī wèn zhī xìng míng。
却复讯动止,握手为予陈。què fù xùn dòng zhǐ,wò shǒu wèi yǔ chén。
自受相公知,忽忽复几春。zì shòu xiāng gōng zhī,hū hū fù jǐ chūn。
一朝去乡校,今作太学生。yī cháo qù xiāng xiào,jīn zuò tài xué shēng。
言温动有礼,志壮气自信。yán wēn dòng yǒu lǐ,zhì zhuàng qì zì xìn。
晢颜口若海,丰下而长身。zhé yán kǒu ruò hǎi,fēng xià ér zhǎng shēn。
再往论文史,终夕如倒囷。zài wǎng lùn wén shǐ,zhōng xī rú dào qūn。
藻思蔚以妍,俨与骨相并。zǎo sī wèi yǐ yán,yǎn yǔ gǔ xiāng bìng。
王良御八骏,技绝物有神。wáng liáng yù bā jùn,jì jué wù yǒu shén。
一日骛千里,安得留其行。yī rì wù qiān lǐ,ān dé liú qí xíng。
念予复南去,揽策临修程。niàn yǔ fù nán qù,lǎn cè lín xiū chéng。
小见伺越鸟,只入枪榆群。xiǎo jiàn cì yuè niǎo,zhǐ rù qiāng yú qún。
思君不能置,短篇陈素情。sī jūn bù néng zhì,duǎn piān chén sù qíng。

戒舞智

徐渭

富非圣所却,贫乃士之常。fù fēi shèng suǒ què,pín nǎi shì zhī cháng。
华屋非不美,环堵庸何伤。huá wū fēi bù měi,huán dǔ yōng hé shāng。
多才戒舞智,善闭靡不彰。duō cái jiè wǔ zhì,shàn bì mí bù zhāng。
舞智向愚者,弄偶于偶场。wǔ zhì xiàng yú zhě,nòng ǒu yú ǒu chǎng。
偶月不知弄,尔弄何所偿。ǒu yuè bù zhī nòng,ěr nòng hé suǒ cháng。
舞智向智者,譬以光照光。wǔ zhì xiàng zhì zhě,pì yǐ guāng zhào guāng。
彼光不受照,尔照何由扬。bǐ guāng bù shòu zhào,ěr zhào hé yóu yáng。
舞智两不售,不舞两不妨。wǔ zhì liǎng bù shòu,bù wǔ liǎng bù fáng。
请君听予言,作善降百祥。qǐng jūn tīng yǔ yán,zuò shàn jiàng bǎi xiáng。

寄彬中

徐渭

邺下老韦布,能活刀下人。yè xià lǎo wéi bù,néng huó dāo xià rén。
鲁连剧排难,安得专其名。lǔ lián jù pái nán,ān dé zhuān qí míng。
不见申包子,含悽哭秦庭。bù jiàn shēn bāo zi,hán qī kū qín tíng。
万马度关陇,救郢却吴军。wàn mǎ dù guān lǒng,jiù yǐng què wú jūn。
侧闻同心人,急难等赴焚。cè wén tóng xīn rén,jí nán děng fù fén。
秦师不可出,大义凛巳明。qín shī bù kě chū,dà yì lǐn sì míng。
栽倾本莫致,安命以为贞。zāi qīng běn mò zhì,ān mìng yǐ wèi zhēn。

答和公旦

徐渭

高垣沼我驱,棘刺长如荻。gāo yuán zhǎo wǒ qū,jí cì zhǎng rú dí。
松柏年十寸,至今长五尺。sōng bǎi nián shí cùn,zhì jīn zhǎng wǔ chǐ。
一朝锤笼藩,小鶠决蓬翟。yī cháo chuí lóng fān,xiǎo yǎn jué péng dí。
忽逢东来鸿,相煦以双翼。hū féng dōng lái hóng,xiāng xù yǐ shuāng yì。
逝焉渺长江,别子当几日。shì yān miǎo zhǎng jiāng,bié zi dāng jǐ rì。
不能偕我飞,一顾一悲呖。bù néng xié wǒ fēi,yī gù yī bēi lì。

寄王子心葵

徐渭

葵花似君心,向日解违阴。kuí huā shì jūn xīn,xiàng rì jiě wéi yīn。
葵叶我所愧,有足不能卫。kuí yè wǒ suǒ kuì,yǒu zú bù néng wèi。
与君夙相知,把葵吴山时。yǔ jūn sù xiāng zhī,bǎ kuí wú shān shí。
今日相思处,南冠絷楚傫。jīn rì xiāng sī chù,nán guān zhí chǔ lěi。

寄陶工部

徐渭

短剑在匣中,秋水莲花芒。duǎn jiàn zài xiá zhōng,qiū shuǐ lián huā máng。
芒色岂不好,终为人所防。máng sè qǐ bù hǎo,zhōng wèi rén suǒ fáng。
所贵金玉资,含辉有馀光。suǒ guì jīn yù zī,hán huī yǒu yú guāng。
谅哉工部君,璠瑜映明堂。liàng zāi gōng bù jūn,fán yú yìng míng táng。
熏风动九夏,鸣音来锵锵。xūn fēng dòng jiǔ xià,míng yīn lái qiāng qiāng。
至宝吐洪亮,不特华泽芳。zhì bǎo tǔ hóng liàng,bù tè huá zé fāng。
沉思不能寐,揽衣视河梁。chén sī bù néng mèi,lǎn yī shì hé liáng。

筠石篇

徐渭

片石插寒塘,泠泠箭竹黄。piàn shí chā hán táng,líng líng jiàn zhú huáng。
谁提数寸管,坐到一秋长。shuí tí shù cùn guǎn,zuò dào yī qiū zhǎng。
我亦耽清致,传闻今几霜。wǒ yì dān qīng zhì,chuán wén jīn jǐ shuāng。
翻飞乏羽翼,那得到君旁。fān fēi fá yǔ yì,nà dé dào jūn páng。
想见莓苔绿,坐令毛发苍。xiǎng jiàn méi tái lǜ,zuò lìng máo fā cāng。
叠膝嘉肺中,望断云根觞。dié xī jiā fèi zhōng,wàng duàn yún gēn shāng。
令我操题处,青棘披孤墙。lìng wǒ cāo tí chù,qīng jí pī gū qiáng。
日影淡无色,十月梅早芳。rì yǐng dàn wú sè,shí yuè méi zǎo fāng。
欲折以寄远,无此长臂攘。yù zhé yǐ jì yuǎn,wú cǐ zhǎng bì rǎng。
料理竹下人,应少寒枝香。liào lǐ zhú xià rén,yīng shǎo hán zhī xiāng。

蒋扶沟公诗

徐渭

伯氏颇好道,终岁事修服。bó shì pǒ hǎo dào,zhōng suì shì xiū fú。
道上逢异人,髭须洒林竹。dào shàng féng yì rén,zī xū sǎ lín zhú。
修礼重致问,德音美如玉。xiū lǐ zhòng zhì wèn,dé yīn měi rú yù。
扣之转微茫,焦螟游广漠。kòu zhī zhuǎn wēi máng,jiāo míng yóu guǎng mò。
冀得长奉侍,双飞向王屋。jì dé zhǎng fèng shì,shuāng fēi xiàng wáng wū。
人命安可期,天犹互寒燠。rén mìng ān kě qī,tiān yóu hù hán yù。
念别正徂暑,墓草巳更绿。niàn bié zhèng cú shǔ,mù cǎo sì gèng lǜ。
瀼瀼日中霜,亭亭风际木。ráng ráng rì zhōng shuāng,tíng tíng fēng jì mù。
逢师苦不早,炼摄总成哭。féng shī kǔ bù zǎo,liàn shè zǒng chéng kū。

柳浪堤楚颂亭二首为溧阳史氏题

徐渭

夹岸千章柳,青春翠浪浮。jiā àn qiān zhāng liǔ,qīng chūn cuì làng fú。
如将曲池水,共作绕堤流。rú jiāng qū chí shuǐ,gòng zuò rào dī liú。
长蛇偃青荫,水鸟悦芳柔。zhǎng shé yǎn qīng yīn,shuǐ niǎo yuè fāng róu。
试于垂缕处,一系木兰舟。shì yú chuí lǚ chù,yī xì mù lán zhōu。

柳浪堤楚颂亭二首为溧阳史氏题

徐渭

屈子颂匪今,轼也志空寓。qū zi sòng fěi jīn,shì yě zhì kōng yù。
千载伊谁子,后皇锡嘉树。qiān zài yī shuí zi,hòu huáng xī jiā shù。
曾剡剌崇檐,青黄揉广阼。céng shàn lá chóng yán,qīng huáng róu guǎng zuò。
永与兹亭留,不迁乃其素。yǒng yǔ zī tíng liú,bù qiān nǎi qí sù。

昨见

徐渭

昨见食偶者,析偶以为薪。zuó jiàn shí ǒu zhě,xī ǒu yǐ wèi xīn。
零星椎股脾,寸尺移居臀。líng xīng chuí gǔ pí,cùn chǐ yí jū tún。
心胸本无有,斧亦集其垠。xīn xiōng běn wú yǒu,fǔ yì jí qí yín。
辟彼偃师工,立剖瞬者身。pì bǐ yǎn shī gōng,lì pōu shùn zhě shēn。
彼偃师者析,庸以免其嗔。bǐ yǎn shī zhě xī,yōng yǐ miǎn qí chēn。
免嗔岂得巳,为薪岂无榛。miǎn chēn qǐ dé sì,wèi xīn qǐ wú zhēn。
何忘食女德,辛苦二十春。hé wàng shí nǚ dé,xīn kǔ èr shí chūn。
食偶者答言,当其为偶辰。shí ǒu zhě dá yán,dāng qí wèi ǒu chén。
我即薪视尔,尔自不我知,我志如此矣。wǒ jí xīn shì ěr,ěr zì bù wǒ zhī,wǒ zhì rú cǐ yǐ。
我欲尔也歌,尔即轩厥舐。wǒ yù ěr yě gē,ěr jí xuān jué shì。
我欲尔也舞,尔即蹈厥趾。wǒ yù ěr yě wǔ,ěr jí dǎo jué zhǐ。
我怒尔唇阖,我笑尔唇启。wǒ nù ěr chún hé,wǒ xiào ěr chún qǐ。
凡我所控提,尔即如我自。fán wǒ suǒ kòng tí,ěr jí rú wǒ zì。
尔自不觉知,昧我蓄薪志。ěr zì bù jué zhī,mèi wǒ xù xīn zhì。