古诗词

予作花十二种多风势中有榴花题其卷首曰石醋醋骂座

徐渭

洛阳城中崔处士,花园麝起花妖至。luò yáng chéng zhōng cuī chù shì,huā yuán shè qǐ huā yāo zhì。
封姨十八太颠狂,石家醋醋新高髻。fēng yí shí bā tài diān kuáng,shí jiā cù cù xīn gāo jì。
醋醋能娇百带牢,珊瑚枝上织鲛鮹。cù cù néng jiāo bǎi dài láo,shān hú zhī shàng zhī jiāo shāo。
明珠似月摇难落,冰住黄鱼白鳔胶。míng zhū shì yuè yáo nán luò,bīng zhù huáng yú bái biào jiāo。
封姨身重不能斤,翻杯湿却石家裙。fēng yí shēn zhòng bù néng jīn,fān bēi shī què shí jiā qún。
初来竞唱迎姨曲,转眼翻为骂座人。chū lái jìng chàng yíng yí qū,zhuǎn yǎn fān wèi mà zuò rén。
朱唇粉晕山眉远,愁来皱断春蚕茧。zhū chún fěn yūn shān méi yuǎn,chóu lái zhòu duàn chūn cán jiǎn。
石娘娇小不辞觞,夜深潮浅腮红软。shí niáng jiāo xiǎo bù cí shāng,yè shēn cháo qiǎn sāi hóng ruǎn。
金铃不动仗崔徽,明岁冯他十八姨。jīn líng bù dòng zhàng cuī huī,míng suì féng tā shí bā yí。
借问当时诸女儿,可似此中数抹蓝燕脂。jiè wèn dāng shí zhū nǚ ér,kě shì cǐ zhōng shù mǒ lán yàn zhī。
噫吁嘻,胡蝶灰,黄蜂锥。yī xū xī,hú dié huī,huáng fēng zhuī。
封姨之风丰隆雷。fēng yí zhī fēng fēng lóng léi。
问画图,有与无。wèn huà tú,yǒu yǔ wú。
十八姨,胡为乎。shí bā yí,hú wèi hū。
高阳酒徒,燕市狗屠。gāo yáng jiǔ tú,yàn shì gǒu tú。
耳热之后,秦筝呜呜。ěr rè zhī hòu,qín zhēng wū wū。
明日重阳,无钱可沽。míng rì zhòng yáng,wú qián kě gū。
十八姨,胡为乎。shí bā yí,hú wèi hū。
十指握钩,五白呼卢。shí zhǐ wò gōu,wǔ bái hū lú。
夜叉子都,同醉一垆。yè chā zi dōu,tóng zuì yī lú。
十八姨,胡为乎。shí bā yí,hú wèi hū。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

集胡贾馆请作乐山诗

徐渭

大贾多买笑,惟君独不然。dà jiǎ duō mǎi xiào,wéi jūn dú bù rán。
朝朝上山去,夜夜抱云眠。cháo cháo shàng shān qù,yè yè bào yún mián。
阿堵虽绕榻,鸱夷终泛船。ā dǔ suī rào tà,chī yí zhōng fàn chuán。
一与吾侪饮,悬知非守钱。yī yǔ wú chái yǐn,xuán zhī fēi shǒu qián。

留馀堂诗

徐渭

筑堂临霅水,书榜曰留馀。zhù táng lín zhà shuǐ,shū bǎng yuē liú yú。
岂特还三物,元希画二疏。qǐ tè hái sān wù,yuán xī huà èr shū。
世多兼陇蜀,人苦笑迂疏。shì duō jiān lǒng shǔ,rén kǔ xiào yū shū。
不信闲躯壳,还将返太虚。bù xìn xián qū ké,hái jiāng fǎn tài xū。

秋日王衢州公要往秦望同言马两乡荐宿广孝寺明日雨辄归连旬作炎世界如焚即不雨恐亦不能抵颠也因呈

徐渭

使君多道气,约客上高山。shǐ jūn duō dào qì,yuē kè shàng gāo shān。
一入松杉去,俄逢风雨还。yī rù sōng shān qù,é féng fēng yǔ hái。
舟从樵水折,灯绕郡河湾。zhōu cóng qiáo shuǐ zhé,dēng rào jùn hé wān。
尚厌迎驺至,催呼启夜关。shàng yàn yíng zōu zhì,cuī hū qǐ yè guān。

送丹士

徐渭

柏如愁病渴,韩众与神丹。bǎi rú chóu bìng kě,hán zhòng yǔ shén dān。
一粒投人易,千金报尔难。yī lì tóu rén yì,qiān jīn bào ěr nán。
飞鸿连远汉,征马出长安。fēi hóng lián yuǎn hàn,zhēng mǎ chū zhǎng ān。
他日乘云去,无忘寄犬还。tā rì chéng yún qù,wú wàng jì quǎn hái。

别罗仲文

徐渭

北去无人伴,难为孤旅情。běi qù wú rén bàn,nán wèi gū lǚ qíng。
赠我一童子,遂成千里行。zèng wǒ yī tóng zi,suì chéng qiān lǐ xíng。
牡丹须绿叶,白壁任苍蝇。mǔ dān xū lǜ yè,bái bì rèn cāng yíng。
俗谚犹如此,令人感慨生。sú yàn yóu rú cǐ,lìng rén gǎn kǎi shēng。

送小翁

徐渭

斯人不可留,江上去悠悠。sī rén bù kě liú,jiāng shàng qù yōu yōu。
双鬟飞绿雾,五月插朱榴。shuāng huán fēi lǜ wù,wǔ yuè chā zhū liú。
滩急家应近,愁长泪未收。tān jí jiā yīng jìn,chóu zhǎng lèi wèi shōu。
越山知巳梦,一夜满严州。yuè shān zhī sì mèng,yī yè mǎn yán zhōu。

寿潘承天七十兼贺得孙四首

徐渭

国胶三老重,乡齿七龄尊。guó jiāo sān lǎo zhòng,xiāng chǐ qī líng zūn。
写照须眉漆,酣宾笑语温。xiě zhào xū méi qī,hān bīn xiào yǔ wēn。
犊留辞沔邸,螭额满荆门。dú liú cí miǎn dǐ,chī é mǎn jīng mén。
更喜诸知巳,浮觞贺得孙。gèng xǐ zhū zhī sì,fú shāng hè dé sūn。

寿潘承天七十兼贺得孙四首

徐渭

宦辙经三徙,俱歌蔽芾章。huàn zhé jīng sān xǐ,jù gē bì fèi zhāng。
归来头未白,眉上气先黄。guī lái tóu wèi bái,méi shàng qì xiān huáng。
伯子原千里,新孙必二郎。bó zi yuán qiān lǐ,xīn sūn bì èr láng。
霅西霞一段,佳景在斜阳。zhà xī xiá yī duàn,jiā jǐng zài xié yáng。

寿潘承天七十兼贺得孙四首

徐渭

若个不游宦,惟君盛宦游。ruò gè bù yóu huàn,wéi jūn shèng huàn yóu。
飞龙乡露冕,有蟹处监州。fēi lóng xiāng lù miǎn,yǒu xiè chù jiān zhōu。
含饴弄孙子,祭酒客诸侯。hán yí nòng sūn zi,jì jiǔ kè zhū hóu。
唾手天边月,看圆百二秋。tuò shǒu tiān biān yuè,kàn yuán bǎi èr qiū。

寿潘承天七十兼贺得孙四首

徐渭

为郡美风猷,郊行减导驺。wèi jùn měi fēng yóu,jiāo xíng jiǎn dǎo zōu。
治民问牧马,望气候骑牛。zhì mín wèn mù mǎ,wàng qì hòu qí niú。
孔释送今夕,莼鲈归几秋。kǒng shì sòng jīn xī,chún lú guī jǐ qiū。
如闻灵寿杖,新刻一鸣鸠。rú wén líng shòu zhàng,xīn kè yī míng jiū。

慕坦轩

徐渭

一扫荆榛径,居然安乐窝。yī sǎo jīng zhēn jìng,jū rán ān lè wō。
斋轩两高士,天地一渔蓑。zhāi xuān liǎng gāo shì,tiān dì yī yú suō。
况我伤危路,因君发浩歌。kuàng wǒ shāng wēi lù,yīn jūn fā hào gē。
横江问津吏,何处少风波。héng jiāng wèn jīn lì,hé chù shǎo fēng bō。

定所篇

徐渭

黄鸟犹知止,吾人可不然。huáng niǎo yóu zhī zhǐ,wú rén kě bù rán。
身心一个字,戒慧两头县。shēn xīn yī gè zì,jiè huì liǎng tóu xiàn。
匣剑抽能割,盘珠走只圆。xiá jiàn chōu néng gē,pán zhū zǒu zhǐ yuán。
若教牢住著,未免堕枯禅。ruò jiào láo zhù zhù,wèi miǎn duò kū chán。

陈通府归自诸暨二首

徐渭

士元堪别驾,难淹百里才。shì yuán kān bié jià,nán yān bǎi lǐ cái。
鹤长岂自续,凫短竟谁裁。hè zhǎng qǐ zì xù,fú duǎn jìng shuí cái。
倚盖看花去,飞灰出管来。yǐ gài kàn huā qù,fēi huī chū guǎn lái。
阳春不甚露,腊月有桃开。yáng chūn bù shén lù,là yuè yǒu táo kāi。

陈通府归自诸暨二首

徐渭

野老出深谷,使君归越装。yě lǎo chū shēn gǔ,shǐ jūn guī yuè zhuāng。
壶浆必自捧,亭柳不愁霜。hú jiāng bì zì pěng,tíng liǔ bù chóu shuāng。
山入耶溪绿,湖流泌水长。shān rù yé xī lǜ,hú liú mì shuǐ zhǎng。
迢迢知几曲,不及别离肠。tiáo tiáo zhī jǐ qū,bù jí bié lí cháng。

琼花馆

徐渭

闻道琼花去,空馀道观闲。wén dào qióng huā qù,kōng yú dào guān xián。
只因天上艳,不肯恋人间。zhǐ yīn tiān shàng yàn,bù kěn liàn rén jiān。
每月照虚色,江流下碧湾。měi yuè zhào xū sè,jiāng liú xià bì wān。
故园梅树发,花耐雪中寒。gù yuán méi shù fā,huā nài xuě zhōng hán。