古诗词

完淳篇

徐渭

七孔虽外交,谁令滑其里。qī kǒng suī wài jiāo,shuí lìng huá qí lǐ。
一朝一凿之,七日浑沌死。yī cháo yī záo zhī,qī rì hún dùn sǐ。
大隗山上牧马儿,轩辕黄帝称天师。dà kuí shān shàng mù mǎ ér,xuān yuán huáng dì chēng tiān shī。
牧儿冯马马则扰,伯乐冶马马生巧。mù ér féng mǎ mǎ zé rǎo,bó lè yě mǎ mǎ shēng qiǎo。
噫吁嘻,海若太仓之米,庄生濠上之鱼,纪渻木鸡之无敢应,野老鸥鸟之忘其机。yī xū xī,hǎi ruò tài cāng zhī mǐ,zhuāng shēng háo shàng zhī yú,jì shěng mù jī zhī wú gǎn yīng,yě lǎo ōu niǎo zhī wàng qí jī。
葛天无怀差可意,卢敖汗漫长相思。gé tiān wú huái chà kě yì,lú áo hàn màn zhǎng xiāng sī。
不周崩堕只下土,破天一角谁与补。bù zhōu bēng duò zhǐ xià tǔ,pò tiān yī jiǎo shuí yǔ bǔ。
石头五色烂如花,女娲十笋高能许。shí tóu wǔ sè làn rú huā,nǚ wā shí sǔn gāo néng xǔ。
君不见朱提著铜银堕赝,心银之雁知何限。jūn bù jiàn zhū tí zhù tóng yín duò yàn,xīn yín zhī yàn zhī hé xiàn。
蜘蛛借雨诈骊罝,络纬将声浑纺车,巧则巧矣真则差。zhī zhū jiè yǔ zhà lí jū,luò wěi jiāng shēng hún fǎng chē,qiǎo zé qiǎo yǐ zhēn zé chà。
郑君号完淳,陈君请我说。zhèng jūn hào wán chún,chén jūn qǐng wǒ shuō。
我谓淳之完,辟彼云中月。wǒ wèi chún zhī wán,pì bǐ yún zhōng yuè。
自云自月自扫除,高团依旧金蟾蝫。zì yún zì yuè zì sǎo chú,gāo tuán yī jiù jīn chán zhū。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

送丁肖甫二首

徐渭

非关策士藏青幕,自是经生在绛帷。fēi guān cè shì cáng qīng mù,zì shì jīng shēng zài jiàng wéi。
彭蠡湖中好传雁,滕王阁上合题诗。péng lí hú zhōng hǎo chuán yàn,téng wáng gé shàng hé tí shī。

上谷边词

徐渭

牧场去此苦无多,只隔龙门五尺河。mù chǎng qù cǐ kǔ wú duō,zhǐ gé lóng mén wǔ chǐ hé。
野有一川来贡马,铁无半寸反操戈。yě yǒu yī chuān lái gòng mǎ,tiě wú bàn cùn fǎn cāo gē。

白马水还道中竹枝词

徐渭

墙头赤枣杵儿斑,打枣竿长二十拳。qiáng tóu chì zǎo chǔ ér bān,dǎ zǎo gān zhǎng èr shí quán。
塞北红裙争打枣,江南白苎怯穿莲。sāi běi hóng qún zhēng dǎ zǎo,jiāng nán bái zhù qiè chuān lián。

中秋后四日游览摩诃法藏诸刹遇雨书某上人房

徐渭

晴天不及往禅斋,细雨轻尘拂马来。qíng tiān bù jí wǎng chán zhāi,xì yǔ qīng chén fú mǎ lái。
笑袒袈沙徐下座,莫须踏湿宝公鞋。xiào tǎn jiā shā xú xià zuò,mò xū tà shī bǎo gōng xié。

玉簪芙蓉

徐渭

玉簪白白芙蓉绯,若个梳妆不学伊。yù zān bái bái fú róng fēi,ruò gè shū zhuāng bù xué yī。
青藤道人不解事,一齐涂抹付烟煤。qīng téng dào rén bù jiě shì,yī qí tú mǒ fù yān méi。

玉簪芙蓉

徐渭

白玉垂簪压地抽,芙蓉占水映塘流。bái yù chuí zān yā dì chōu,fú róng zhàn shuǐ yìng táng liú。
若为摘向街头卖,也免梅花换米羞。ruò wèi zhāi xiàng jiē tóu mài,yě miǎn méi huā huàn mǐ xiū。

石榴梅花

徐渭

姊妹低头内款时,石家妃子骂封姨。zǐ mèi dī tóu nèi kuǎn shí,shí jiā fēi zi mà fēng yí。
即今未了炎凉债,许傍梅花写一枝。jí jīn wèi le yán liáng zhài,xǔ bàng méi huā xiě yī zhī。

石榴梅花

徐渭

雊雉青铜惯捣梅,明珠枉自绽红㶟。gòu zhì qīng tóng guàn dǎo méi,míng zhū wǎng zì zhàn hóng lěi。
东情醋醋酸如此,只有秦家候吏知。dōng qíng cù cù suān rú cǐ,zhǐ yǒu qín jiā hòu lì zhī。

石榴梅花

徐渭

一涂一抹醉中嬉,一炎一冷偶花枝。yī tú yī mǒ zuì zhōng xī,yī yán yī lěng ǒu huā zhī。
翟公门巷张罗日,可似今朝画里时。dí gōng mén xiàng zhāng luó rì,kě shì jīn cháo huà lǐ shí。

题富春赵鹿樵所藏香山九老图

徐渭

飞瀑长松画有神,香山高会俨传真。fēi pù zhǎng sōng huà yǒu shén,xiāng shān gāo huì yǎn chuán zhēn。
于今江上称樵者,他日图中添一人。yú jīn jiāng shàng chēng qiáo zhě,tā rì tú zhōng tiān yī rén。

题鲤

徐渭

鲤鱼墨中神采多,赤尾银鳞古妇梭。lǐ yú mò zhōng shén cǎi duō,chì wěi yín lín gǔ fù suō。
二月桃花春水涨,一须万斛上天河。èr yuè táo huā chūn shuǐ zhǎng,yī xū wàn hú shàng tiān hé。

陶学士烹茶图

徐渭

醒吟醉草不曾闲,人人唤我作张颠。xǐng yín zuì cǎo bù céng xián,rén rén huàn wǒ zuò zhāng diān。
安能买景如图画,碧树红花煮月团。ān néng mǎi jǐng rú tú huà,bì shù hóng huā zhǔ yuè tuán。

风鸢图四首

徐渭

天台饶舌骂丰干,何事吟鸢巧弄抟。tiān tái ráo shé mà fēng gàn,hé shì yín yuān qiǎo nòng tuán。
昨夜风馀收堕篾,唤回拾得换寒山。zuó yè fēng yú shōu duò miè,huàn huí shí dé huàn hán shān。

风鸢图四首

徐渭

鸢长线短欲何之,万丈无由办得斯。yuān zhǎng xiàn duǎn yù hé zhī,wàn zhàng wú yóu bàn dé sī。
瞥见游丝天正午,寸搓纸撚钉书时。piē jiàn yóu sī tiān zhèng wǔ,cùn cuō zhǐ niǎn dīng shū shí。

风鸢图四首

徐渭

此物等为刍狗草,此飞等是土龙泥。cǐ wù děng wèi chú gǒu cǎo,cǐ fēi děng shì tǔ lóng ní。
东风自古西吹去,不是吹侬合向西。dōng fēng zì gǔ xī chuī qù,bù shì chuī nóng hé xiàng xī。