古诗词

伯子云亭有千叶石榴忽作一房如拳

徐渭

造化百幻诡,何物保相避。zào huà bǎi huàn guǐ,hé wù bǎo xiāng bì。
霎然创以呈,俨尔夙所肄。shà rán chuàng yǐ chéng,yǎn ěr sù suǒ yì。
取玉自昆仑,削金役翡翠。qǔ yù zì kūn lún,xuē jīn yì fěi cuì。
博物如司空,傥亦难诘致。bó wù rú sī kōng,tǎng yì nán jí zhì。
扣伯费言辞,伯答未全聩。kòu bó fèi yán cí,bó dá wèi quán kuì。
有蕡榴核仁,无忝竹丛义。yǒu fén liú hé rén,wú tiǎn zhú cóng yì。
既劳花给妆,复取实供馈。jì láo huā gěi zhuāng,fù qǔ shí gōng kuì。
符呈百子占,□绝三尸醉。fú chéng bǎi zi zhàn,jué sān shī zuì。
嵌砾孙自繁,胎珠母深閟。qiàn lì sūn zì fán,tāi zhū mǔ shēn bì。
辟彼幽闺姬,十年乃始字。pì bǐ yōu guī jī,shí nián nǎi shǐ zì。
灌浇以助长,空劳竭沟澻。guàn jiāo yǐ zhù zhǎng,kōng láo jié gōu suì。
修巳法前规,拱桑讵能祟。xiū sì fǎ qián guī,gǒng sāng jù néng suì。
岂真不能祟,夕拱而朝瘁。qǐ zhēn bù néng suì,xī gǒng ér cháo cuì。
矧膺安石祥,可废临谷惴。shěn yīng ān shí xiáng,kě fèi lín gǔ zhuì。
颇噱甘露人,是觉还是寐。pǒ jué gān lù rén,shì jué hái shì mèi。
尽杀匪天心,伏甲露帷次。jǐn shā fěi tiān xīn,fú jiǎ lù wéi cì。
饵虎不以道,竟为虎所食。ěr hǔ bù yǐ dào,jìng wèi hǔ suǒ shí。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

天目山

徐渭

铁罗汉巳烧成尘,瓦铸观音又一新。tiě luó hàn sì shāo chéng chén,wǎ zhù guān yīn yòu yī xīn。
见说前村披木叶,青裙夜降紫姑神。jiàn shuō qián cūn pī mù yè,qīng qún yè jiàng zǐ gū shén。

天目山

徐渭

赭铁青铜凌紫烟,能为人语向人间。zhě tiě qīng tóng líng zǐ yān,néng wèi rén yǔ xiàng rén jiān。
二千年事说不尽,夜夜青溪劳往还。èr qiān nián shì shuō bù jǐn,yè yè qīng xī láo wǎng hái。

天目山

徐渭

断壁孤杉四十围,不关雨雪阴霏霏。duàn bì gū shān sì shí wéi,bù guān yǔ xuě yīn fēi fēi。
柯南一国痴蝼蚁,长怪曾无白日飞。kē nán yī guó chī lóu yǐ,zhǎng guài céng wú bái rì fēi。

南海曲

徐渭

一尺高鬟十五人,爱侬云鬓怯侬胜。yī chǐ gāo huán shí wǔ rén,ài nóng yún bìn qiè nóng shèng。
近来海舶久不到,欲寄玳瑁簪未曾。jìn lái hǎi bó jiǔ bù dào,yù jì dài mào zān wèi céng。

嘉则拟红衫四貌春郊走马

徐渭

春郊大堤无尽头,沈郎走马著红裘。chūn jiāo dà dī wú jǐn tóu,shěn láng zǒu mǎ zhù hóng qiú。
回鞭故遣穿杨柳,冲落杨花扑紫骝。huí biān gù qiǎn chuān yáng liǔ,chōng luò yáng huā pū zǐ liú。

嘉则拟红衫四貌春郊走马

徐渭

道人道帔剪轻霞,醉卧青楼小伎家。dào rén dào pèi jiǎn qīng xiá,zuì wò qīng lóu xiǎo jì jiā。
小伎红衫何处买,同是南京杏子纱。xiǎo jì hóng shān hé chù mǎi,tóng shì nán jīng xìng zi shā。

嘉则拟红衫四貌春郊走马

徐渭

戴进不得武英收,为抹勾漏绛钓裘。dài jìn bù dé wǔ yīng shōu,wèi mǒ gōu lòu jiàng diào qiú。
若使今朝逢沈四,真成伯乐哭骅骝。ruò shǐ jīn cháo féng shěn sì,zhēn chéng bó lè kū huá liú。

嘉则拟红衫四貌春郊走马

徐渭

高楼一衲锦毛梭,万玉屏围红叵罗。gāo lóu yī nà jǐn máo suō,wàn yù píng wéi hóng pǒ luó。
雪里茶花侬似否,急催滕六剪银河。xuě lǐ chá huā nóng shì fǒu,jí cuī téng liù jiǎn yín hé。

燕京歌

徐渭

西北池中有斗牛,人传一挂一时收。xī běi chí zhōng yǒu dòu niú,rén chuán yī guà yī shí shōu。
要知不是凡鳞介,只看眉潭白两毬。yào zhī bù shì fán lín jiè,zhǐ kàn méi tán bái liǎng qiú。

燕京歌

徐渭

绣人须样绣新裘,争看池中活斗牛。xiù rén xū yàng xiù xīn qiú,zhēng kàn chí zhōng huó dòu niú。
及至见时无脚走,各嫦红袖急遮头。jí zhì jiàn shí wú jiǎo zǒu,gè cháng hóng xiù jí zhē tóu。

燕京歌

徐渭

斗牛何处见英豪,狞眼令人胆不牢。dòu niú hé chù jiàn yīng háo,níng yǎn lìng rén dǎn bù láo。
及问当年亲见者,只推雾里见分毫。jí wèn dāng nián qīn jiàn zhě,zhǐ tuī wù lǐ jiàn fēn háo。

燕京歌

徐渭

萧后梳妆别起楼,太湖石在水空流。xiāo hòu shū zhuāng bié qǐ lóu,tài hú shí zài shuǐ kōng liú。
而今楼瓦飘零尽,只乞中官看石头。ér jīn lóu wǎ piāo líng jǐn,zhǐ qǐ zhōng guān kàn shí tóu。

燕京歌

徐渭

绿树连云拨不开,忽扶黄瓦出楼台。lǜ shù lián yún bō bù kāi,hū fú huáng wǎ chū lóu tái。
堤长水阔三千丈,一日惟看一殿回。dī zhǎng shuǐ kuò sān qiān zhàng,yī rì wéi kàn yī diàn huí。

燕京歌

徐渭

千里马来自西南,夷馆朝廷锁钥严。qiān lǐ mǎ lái zì xī nán,yí guǎn cháo tíng suǒ yào yán。
几回欲看无由看,墙外听嘶出屋檐。jǐ huí yù kàn wú yóu kàn,qiáng wài tīng sī chū wū yán。

燕京歌

徐渭

贡来狮子看曾真,养在西城十四春。gòng lái shī zi kàn céng zhēn,yǎng zài xī chéng shí sì chūn。
更欲乞看云不可,昨朝攫碎菜园人。gèng yù qǐ kàn yún bù kě,zuó cháo jué suì cài yuán rén。