古诗词

若耶篇

徐渭

十年老交若耶子,好摘荷花荡秋水。shí nián lǎo jiāo ruò yé zi,hǎo zhāi hé huā dàng qiū shuǐ。
相逢绿浦采莲娘,相揖金鞭马上郎。xiāng féng lǜ pǔ cǎi lián niáng,xiāng yī jīn biān mǎ shàng láng。
回舟摇浆出浦漫,惊起鸳鸯紫蒲乱。huí zhōu yáo jiāng chū pǔ màn,jīng qǐ yuān yāng zǐ pú luàn。
茶烟半袅鲤鱼风,笔采欲搅雁边虹。chá yān bàn niǎo lǐ yú fēng,bǐ cǎi yù jiǎo yàn biān hóng。
此时邀我题诗去,寄与前舟小袖红。cǐ shí yāo wǒ tí shī qù,jì yǔ qián zhōu xiǎo xiù hóng。
每夏每秋每及春,贪赏风光亦可人。měi xià měi qiū měi jí chūn,tān shǎng fēng guāng yì kě rén。
谁知一向钱唐去,溪畔风光移别处。shuí zhī yī xiàng qián táng qù,xī pàn fēng guāng yí bié chù。
题诗作赋人俱散,醉酒赏花客不聚。tí shī zuò fù rén jù sàn,zuì jiǔ shǎng huā kè bù jù。
近闻缚绦待长官,海上风烟日日餐。jìn wén fù tāo dài zhǎng guān,hǎi shàng fēng yān rì rì cān。
旌旗百队鱼鳞甲,剑戟千层燕尾干。jīng qí bǎi duì yú lín jiǎ,jiàn jǐ qiān céng yàn wěi gàn。
去年海上寂无耗,长官亦向蓟州道。qù nián hǎi shàng jì wú hào,zhǎng guān yì xiàng jì zhōu dào。
乌靴却踏柏台霜,素牒亦高柏廨墙。wū xuē què tà bǎi tái shuāng,sù dié yì gāo bǎi xiè qiáng。
若耶西湖两无主,荷花莲女遥相望。ruò yé xī hú liǎng wú zhǔ,hé huā lián nǚ yáo xiāng wàng。
只应千载垂乌帽,归来白发学年少。zhǐ yīng qiān zài chuí wū mào,guī lái bái fā xué nián shǎo。
不放荷花一日闲,重理当年愁莫笑。bù fàng hé huā yī rì xián,zhòng lǐ dāng nián chóu mò xiào。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

顺昌道中新晴

徐渭

解辔投山屋,束鞍闻曙鸡。jiě pèi tóu shān wū,shù ān wén shǔ jī。
风云留宿雨,花草踏晴泥。fēng yún liú sù yǔ,huā cǎo tà qíng ní。
晓峡喧溪路,春沙泛马蹄。xiǎo xiá xuān xī lù,chūn shā fàn mǎ tí。
遥知武夷曲,只在乱峰西。yáo zhī wǔ yí qū,zhǐ zài luàn fēng xī。

十六夜宿叶坊玩月

徐渭

昨照桥中阁,今辉驿口沙。zuó zhào qiáo zhōng gé,jīn huī yì kǒu shā。
清光迷魍魉,冷晕呕虾䗫。qīng guāng mí wǎng liǎng,lěng yūn ǒu xiā má。
与水浮诸海,将山碧一涯。yǔ shuǐ fú zhū hǎi,jiāng shān bì yī yá。
春风正司令,桂树暂停花。chūn fēng zhèng sī lìng,guì shù zàn tíng huā。

杜鹃花

徐渭

烟雨艳阳天,山花发杜鹃。yān yǔ yàn yáng tiān,shān huā fā dù juān。
魂愁数叶暗,血渍一丛鲜。hún chóu shù yè àn,xuè zì yī cóng xiān。
正色争炎日,重台沓绛笺。zhèng sè zhēng yán rì,zhòng tái dá jiàng jiān。
春风几开落,遗恨自年年。chūn fēng jǐ kāi luò,yí hèn zì nián nián。

古镜

徐渭

白日淘抔土,青天射两丸。bái rì táo póu tǔ,qīng tiān shè liǎng wán。
且须防薄蚀,讵止鉴衣冠。qiě xū fáng báo shí,jù zhǐ jiàn yī guān。
神物含光易,深山识宝难。shén wù hán guāng yì,shēn shān shí bǎo nán。
不知丘壑里,还掩几冰团。bù zhī qiū hè lǐ,hái yǎn jǐ bīng tuán。

陈女度尼

徐渭

青春正及笄,削发度为尼。qīng chūn zhèng jí jī,xuē fā dù wèi ní。
别母留妆粉,参师歇画眉。bié mǔ liú zhuāng fěn,cān shī xiē huà méi。
幻真临镜现,生灭带花知。huàn zhēn lín jìng xiàn,shēng miè dài huā zhī。
未必今来悟,前身受记谁。wèi bì jīn lái wù,qián shēn shòu jì shuí。

金客

徐渭

君是邺儿非,黄须短褐衣。jūn shì yè ér fēi,huáng xū duǎn hè yī。
单身亡命去,虏首卖钱归。dān shēn wáng mìng qù,lǔ shǒu mài qián guī。
业旷家人弃,门寒结客稀。yè kuàng jiā rén qì,mén hán jié kè xī。
自知终有用,穷巷且藏机。zì zhī zhōng yǒu yòng,qióng xiàng qiě cáng jī。

赠相士

徐渭

节钺下明州,东随一剑留。jié yuè xià míng zhōu,dōng suí yī jiàn liú。
帷中占胜色,市上立清秋。wéi zhōng zhàn shèng sè,shì shàng lì qīng qiū。
碧眼胡僧避,青囊道侣求。bì yǎn hú sēng bì,qīng náng dào lǚ qiú。
相逢多暮客,曾见李藩不。xiāng féng duō mù kè,céng jiàn lǐ fān bù。

分赋得吴山送俞君还赣

徐渭

吴山碧石头,雄抱浙江流。wú shān bì shí tóu,xióng bào zhè jiāng liú。
大可兴云雨,微还适览游。dà kě xīng yún yǔ,wēi hái shì lǎn yóu。
常登应结恋,乍别不能留。cháng dēng yīng jié liàn,zhà bié bù néng liú。
明朝翠色远,尔知在行舟。míng cháo cuì sè yuǎn,ěr zhī zài xíng zhōu。

芸阁校书篇

徐渭

薄雾霭香筒,青缃走蠹虫。báo wù ǎi xiāng tǒng,qīng xiāng zǒu dù chóng。
一梯陟刘向,万帙映杨雄。yī tī zhì liú xiàng,wàn zhì yìng yáng xióng。
鸟下窥书古,花飞缀字红。niǎo xià kuī shū gǔ,huā fēi zhuì zì hóng。
他年在天禄,羞与俗人同。tā nián zài tiān lù,xiū yǔ sú rén tóng。

饮云居松下眺城南

徐渭

夕照不曾残,城头月正团。xī zhào bù céng cán,chéng tóu yuè zhèng tuán。
霞光翻鸟堕,江色上松寒。xiá guāng fān niǎo duò,jiāng sè shàng sōng hán。
市客屠俱集,高空醉屡看。shì kè tú jù jí,gāo kōng zuì lǚ kàn。
何妨高渐离,抱却筑来弹。hé fáng gāo jiàn lí,bào què zhù lái dàn。

仲春李子遂季子牙史叔考坐雨禹迹寺景贤祠中醉馀赋诗并用街字子遂来自建阳一别数载

徐渭

病久不到此,荒祠草上阶。bìng jiǔ bù dào cǐ,huāng cí cǎo shàng jiē。
阴晴连日异,闽越几年怀。yīn qíng lián rì yì,mǐn yuè jǐ nián huái。
夜梵潮三丈,春酥雨一街。yè fàn cháo sān zhàng,chūn sū yǔ yī jiē。
梨花无月处,有客醉金钗。lí huā wú yuè chù,yǒu kè zuì jīn chāi。

法相寺看活石

徐渭

莲花不在水,分叶簇青山。lián huā bù zài shuǐ,fēn yè cù qīng shān。
径折虽能入,峰迷不可还。jìng zhé suī néng rù,fēng mí bù kě hái。
取蒲量石长,问竹到溪湾。qǔ pú liàng shí zhǎng,wèn zhú dào xī wān。
莫怪淹斜日,明朝恐未闲。mò guài yān xié rì,míng cháo kǒng wèi xián。

侣琴篇为赵子赋

徐渭

岂无兰蕙好,独结峄阳桐。qǐ wú lán huì hǎo,dú jié yì yáng tóng。
养鹤多因尔,游鱼亦为侬。yǎng hè duō yīn ěr,yóu yú yì wèi nóng。
风雷县一壁,山水伴千重。fēng léi xiàn yī bì,shān shuǐ bàn qiān zhòng。
一作梅花弄,都令雪满空。yī zuò méi huā nòng,dōu lìng xuě mǎn kōng。

宝刀诗

徐渭

双钮黑银镂,来从大土酋。shuāng niǔ hēi yín lòu,lái cóng dà tǔ qiú。
绦绒结蛮女,铁色照并州。tāo róng jié mán nǚ,tiě sè zhào bìng zhōu。
不惜金千镒,能县水一沟。bù xī jīn qiān yì,néng xiàn shuǐ yī gōu。
床头好珍重,兼许茂先收。chuáng tóu hǎo zhēn zhòng,jiān xǔ mào xiān shōu。

答谢上谷诸公

徐渭

一客宣城镇,真多地主良。yī kè xuān chéng zhèn,zhēn duō dì zhǔ liáng。
停车松树下,投辖井中央。tíng chē sōng shù xià,tóu xiá jǐng zhōng yāng。
红烛筹枚满,苍毛尘话长。hóng zhú chóu méi mǎn,cāng máo chén huà zhǎng。
别来知几日,柳色满红墙。bié lái zhī jǐ rì,liǔ sè mǎn hóng qiáng。
14801234567»