古诗词

徐渭

树杪几家村屋,波心无数渔船。shù miǎo jǐ jiā cūn wū,bō xīn wú shù yú chuán。
试令一只独往,或到武陵洞天。shì lìng yī zhǐ dú wǎng,huò dào wǔ líng dòng tiān。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

饮太白楼

徐渭

城上高楼接大河,城南池沼绕朱荷。chéng shàng gāo lóu jiē dà hé,chéng nán chí zhǎo rào zhū hé。
千年供奉飞杯地,一夜徐州上水歌。qiān nián gōng fèng fēi bēi dì,yī yè xú zhōu shàng shuǐ gē。
露冷秋蛾争彩烛,川长风荻乱金波。lù lěng qiū é zhēng cǎi zhú,chuān zhǎng fēng dí luàn jīn bō。
客中行乐无过此,前夕中秋何处过。kè zhōng xíng lè wú guò cǐ,qián xī zhōng qiū hé chù guò。

杨道人访我于系索诗

徐渭

道人半在城都行,今过稽山上禹陵。dào rén bàn zài chéng dōu xíng,jīn guò jī shān shàng yǔ líng。
身载瞿塘雪后水,手拖蒟酱国中藤。shēn zài qú táng xuě hòu shuǐ,shǒu tuō jǔ jiàng guó zhōng téng。
稍谈鹿乘延卑品,欲拔鸡群亦上升。shāo tán lù chéng yán bēi pǐn,yù bá jī qún yì shàng shēng。
近日嵇康知不免,懒将消息问孙登。jìn rì jī kāng zhī bù miǎn,lǎn jiāng xiāo xī wèn sūn dēng。

新秋避暑豁然堂

徐渭

竹雨松涛响道房,瓜黄李碧酒筵香。zhú yǔ sōng tāo xiǎng dào fáng,guā huáng lǐ bì jiǔ yán xiāng。
人间何物热不喘,此地苍蝇冻欲僵。rén jiān hé wù rè bù chuǎn,cǐ dì cāng yíng dòng yù jiāng。
一水飞光带城郭,千峰流翠上衣裳。yī shuǐ fēi guāng dài chéng guō,qiān fēng liú cuì shàng yī shang。
窗前古水摇枝入,好挂轻絺细雪凉。chuāng qián gǔ shuǐ yáo zhī rù,hǎo guà qīng chī xì xuě liáng。

过陈守经留饭海棠树下赋得夜雨剪春韭

徐渭

春园莫雨细泱泱,韭叶当篱作意长。chūn yuán mò yǔ xì yāng yāng,jiǔ yè dāng lí zuò yì zhǎng。
旧约隔年留话久,新蔬一刺出泥香。jiù yuē gé nián liú huà jiǔ,xīn shū yī cì chū ní xiāng。
梁尘巳觉飞江燕,帽影时移乱海棠。liáng chén sì jué fēi jiāng yàn,mào yǐng shí yí luàn hǎi táng。
醉后推敲应不免,只愁别驾恼郎当。zuì hòu tuī qiāo yīng bù miǎn,zhǐ chóu bié jià nǎo láng dāng。

迎春值雪

徐渭

云黄瓦白照千家,雪里迎春倍物华。yún huáng wǎ bái zhào qiān jiā,xuě lǐ yíng chūn bèi wù huá。
士女红楼先卷幔,吏人采杖忽生花。shì nǚ hóng lóu xiān juǎn màn,lì rén cǎi zhàng hū shēng huā。
瑞多自古无连岁,路滑从东接郡衙。ruì duō zì gǔ wú lián suì,lù huá cóng dōng jiē jùn yá。
半是三农占水旱,直随牛尾不辞赊。bàn shì sān nóng zhàn shuǐ hàn,zhí suí niú wěi bù cí shē。

宫人入道

徐渭

昭阳队里混铅华,垂老参师日半斜。zhāo yáng duì lǐ hùn qiān huá,chuí lǎo cān shī rì bàn xié。
不向秋风怨团扇,却教明月进琵琶。bù xiàng qiū fēng yuàn tuán shàn,què jiào míng yuè jìn pí pá。
朝留楚簟身为雨,夜绣茅君线作霞。cháo liú chǔ diàn shēn wèi yǔ,yè xiù máo jūn xiàn zuò xiá。
见说缑山闲姊妹,尚论恩宠旧谁家。jiàn shuō gōu shān xián zǐ mèi,shàng lùn ēn chǒng jiù shuí jiā。

赠秦仲虚

徐渭

冰玉山人本绝埃,西湖自筑初阳台。bīng yù shān rén běn jué āi,xī hú zì zhù chū yáng tái。
何年养鹤曾飞去,是水当门尽绕来。hé nián yǎng hè céng fēi qù,shì shuǐ dāng mén jǐn rào lái。
道士忽逢松树下,渔舟放在藕花隈。dào shì hū féng sōng shù xià,yú zhōu fàng zài ǒu huā wēi。
知余欲与为邻舍,指点孤山一角梅。zhī yú yù yǔ wèi lín shě,zhǐ diǎn gū shān yī jiǎo méi。

宿长春祠夜半朱君扣榻呼起视月山缺处露钱塘仅一勺而夜气滃之

徐渭

长春明月夜阑干,起视当眉尺五间。zhǎng chūn míng yuè yè lán gàn,qǐ shì dāng méi chǐ wǔ jiān。
千里林光俱浸水,一杯江气亦浮山。qiān lǐ lín guāng jù jìn shuǐ,yī bēi jiāng qì yì fú shān。
似闻隔岫吹长笛,欲唤真官语大还。shì wén gé xiù chuī zhǎng dí,yù huàn zhēn guān yǔ dà hái。
忽忆广寒清冷甚,有人孤佩响珊珊。hū yì guǎng hán qīng lěng shén,yǒu rén gū pèi xiǎng shān shān。

恭谒孝陵正韵

徐渭

二百年来一老生,白头落魄到西京。èr bǎi nián lái yī lǎo shēng,bái tóu luò pò dào xī jīng。
疲驴狭路愁官长,破帽青衫拜孝陵。pí lǘ xiá lù chóu guān zhǎng,pò mào qīng shān bài xiào líng。
亭长一杯终马上,桥山万岁始龙迎。tíng zhǎng yī bēi zhōng mǎ shàng,qiáo shān wàn suì shǐ lóng yíng。
当时事业难身遇,冯仗中官说与听。dāng shí shì yè nán shēn yù,féng zhàng zhōng guān shuō yǔ tīng。

答赠盛君时饮朝天宫道院

徐渭

长安道院一牵裳,司马筵中再举觞。zhǎng ān dào yuàn yī qiān shang,sī mǎ yán zhōng zài jǔ shāng。
柿叶学书才不短,杏花插鬓意何长。shì yè xué shū cái bù duǎn,xìng huā chā bìn yì hé zhǎng。
药沈绿醑家厨酿,霜折红蕉道观房。yào shěn lǜ xǔ jiā chú niàng,shuāng zhé hóng jiāo dào guān fáng。
坐里黄冠三两辈,醉来相与说先皇。zuò lǐ huáng guān sān liǎng bèi,zuì lái xiāng yǔ shuō xiān huáng。

中秋雨集金氏园亭次陈思立

徐渭

中秋风雨剧凌冯,拂闷觥筹倒一朋。zhōng qiū fēng yǔ jù líng féng,fú mèn gōng chóu dào yī péng。
绿桂隔年疏彩晕,银毬终夜断长绳。lǜ guì gé nián shū cǎi yūn,yín qiú zhōng yè duàn zhǎng shéng。
泥深水掌花边鸭,帽落霜颠影外僧。ní shēn shuǐ zhǎng huā biān yā,mào luò shuāng diān yǐng wài sēng。
醉后忽呼长剑看,赤鳞乘涨欲飞腾。zuì hòu hū hū zhǎng jiàn kàn,chì lín chéng zhǎng yù fēi téng。

十六日霁与张长治伯仲集城隅次长治韵

徐渭

飘砧飞柝戍营秋,坐里闲听说潞州。piāo zhēn fēi tuò shù yíng qiū,zuò lǐ xián tīng shuō lù zhōu。
孤镜满城池水洗,明河千尺傍人流。gū jìng mǎn chéng chí shuǐ xǐ,míng hé qiān chǐ bàng rén liú。
笑论昨夕能漂瓦,醉唤红裙缓下楼。xiào lùn zuó xī néng piāo wǎ,zuì huàn hóng qún huǎn xià lóu。
自古阴晴谁料得,莫辞连夜典鹴裘。zì gǔ yīn qíng shuí liào dé,mò cí lián yè diǎn shuāng qiú。

邦宪死

徐渭

远从黄浦白波边,泪尽枯鱼黑索前。yuǎn cóng huáng pǔ bái bō biān,lèi jǐn kū yú hēi suǒ qián。
共许相逢还几度,讵知此别即千年。gòng xǔ xiāng féng hái jǐ dù,jù zhī cǐ bié jí qiān nián。
白杨树下多风起,广柳车中少客眠。bái yáng shù xià duō fēng qǐ,guǎng liǔ chē zhōng shǎo kè mián。
见说吴门塘上曲,才歌高士即潸然。jiàn shuō wú mén táng shàng qū,cái gē gāo shì jí shān rán。

赠辽东李长君都司

徐渭

公子相过日正西,自言昨日破胡归。gōng zi xiāng guò rì zhèng xī,zì yán zuó rì pò hú guī。
宝刀雪暗桃花血,铁铠风轻柳叶衣。bǎo dāo xuě àn táo huā xuè,tiě kǎi fēng qīng liǔ yè yī。
百口近来馀几个,一家长自出重围。bǎi kǒu jìn lái yú jǐ gè,yī jiā zhǎng zì chū zhòng wéi。
禅关夏色炎如此,听罢悽霜杂霰飞。chán guān xià sè yán rú cǐ,tīng bà qī shuāng zá xiàn fēi。

许口北遗以绫帛绵三物题曰袍具作诗谢之

徐渭

吴蚕巳挂山人肘,边马尤堪北寺台。wú cán sì guà shān rén zhǒu,biān mǎ yóu kān běi sì tái。
其奈沙场推解雪,那能花处一题梅。qí nài shā chǎng tuī jiě xuě,nà néng huā chù yī tí méi。
昨期后府将军猎,今学西邻道士雷。zuó qī hòu fǔ jiāng jūn liè,jīn xué xī lín dào shì léi。
叠取蒲团高一尺,坐消一辆蔚州灰。dié qǔ pú tuán gāo yī chǐ,zuò xiāo yī liàng wèi zhōu huī。