古诗词

徐渭

十九年来持节,一只雁去酸心。shí jiǔ nián lái chí jié,yī zhǐ yàn qù suān xīn。
饭碗雪毡北塞,火坑煅炼南金。fàn wǎn xuě zhān běi sāi,huǒ kēng duàn liàn nán jīn。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

淮阴侯祠

徐渭

荒祠几树垂枯枣,黄泥落尽朱旗纛。huāng cí jǐ shù chuí kū zǎo,huáng ní luò jǐn zhū qí dào。
花桐漆粉缀须眉,犹是登坛人未老。huā tóng qī fěn zhuì xū méi,yóu shì dēng tán rén wèi lǎo。
半生作计在鱼边,才得河堤老妇怜。bàn shēng zuò jì zài yú biān,cái dé hé dī lǎo fù lián。
谁知一卷长竿去,唾取真王只五年。shuí zhī yī juǎn zhǎng gān qù,tuò qǔ zhēn wáng zhǐ wǔ nián。
暗中朱碧知谁是,浊水浑鱼每相似。àn zhōng zhū bì zhī shuí shì,zhuó shuǐ hún yú měi xiāng shì。
当时密语向陈豨,更谁传向他人耳。dāng shí mì yǔ xiàng chén xī,gèng shuí chuán xiàng tā rén ěr。
丈夫勋业何足有,为虏为王如反手。zhàng fū xūn yè hé zú yǒu,wèi lǔ wèi wáng rú fǎn shǒu。
提取山河与别人,到头一镬悲烹狗。tí qǔ shān hé yǔ bié rén,dào tóu yī huò bēi pēng gǒu。

写竹赠李长公歌

徐渭

山人写竹略形似,只取叶底潇潇意。shān rén xiě zhú lüè xíng shì,zhǐ qǔ yè dǐ xiāo xiāo yì。
譬如影里看丛梢,那得分明成个字。pì rú yǐng lǐ kàn cóng shāo,nà dé fēn míng chéng gè zì。
公子远从辽东来,宝刀向人拔不开。gōng zi yuǎn cóng liáo dōng lái,bǎo dāo xiàng rén bá bù kāi。
昨朝大战平虏堡,血冷辘轳连鞘埋。zuó cháo dà zhàn píng lǔ bǎo,xuè lěng lù lú lián qiào mái。
平虏之战非常敌,御史几为胡马及。píng lǔ zhī zhàn fēi cháng dí,yù shǐ jǐ wèi hú mǎ jí。
有如大酋之首不落公子刀,带胄诸君便是去秋阮游击。yǒu rú dà qiú zhī shǒu bù luò gōng zi dāo,dài zhòu zhū jūn biàn shì qù qiū ruǎn yóu jī。
不死虏手死汉法,败者合死胜合优。bù sǐ lǔ shǒu sǐ hàn fǎ,bài zhě hé sǐ shèng hé yōu。
公子何事常忧愁,一言未了一叹息,双袖那禁双泪流。gōng zi hé shì cháng yōu chóu,yī yán wèi le yī tàn xī,shuāng xiù nà jìn shuāng lèi liú。
却言阿翁经百战,箭镞刀锋密如霰。què yán ā wēng jīng bǎi zhàn,jiàn zú dāo fēng mì rú xiàn。
幸余兄弟两三人,眼见家丁百无半。xìng yú xiōng dì liǎng sān rén,yǎn jiàn jiā dīng bǎi wú bàn。
往往弯弓上马鞍,但有生去无生还。wǎng wǎng wān gōng shàng mǎ ān,dàn yǒu shēng qù wú shēng hái。
只今金玉光腰带,终是铜瓶坠井干。zhǐ jīn jīn yù guāng yāo dài,zhōng shì tóng píng zhuì jǐng gàn。
兼之阿翁不敢说,曾经千里空胡穴。jiān zhī ā wēng bù gǎn shuō,céng jīng qiān lǐ kōng hú xué。
武人谁是百足虫,世事全凭三寸笔。wǔ rén shuí shì bǎi zú chóng,shì shì quán píng sān cùn bǐ。
山人听罢公子言,一虱攻腰手漫扪。shān rén tīng bà gōng zi yán,yī shī gōng yāo shǒu màn mén。
欲答一言无可答,只写寒梢卷赠君。yù dá yī yán wú kě dá,zhǐ xiě hán shāo juǎn zèng jūn。

刘总戎国挽章应乃子索

徐渭

胡尘不动天山没,胡儿拽马求汉物。hú chén bù dòng tiān shān méi,hú ér zhuāi mǎ qiú hàn wù。
壮士收翎铩皂雕,将军射雁嬉青鹘。zhuàng shì shōu líng shā zào diāo,jiāng jūn shè yàn xī qīng gǔ。
修髯三尺别沙场,苗叶金枪插在窗。xiū rán sān chǐ bié shā chǎng,miáo yè jīn qiāng chā zài chuāng。
闲将马革不得裹,羞向红妆泣数行。xián jiāng mǎ gé bù dé guǒ,xiū xiàng hóng zhuāng qì shù xíng。
雁门昔有李将军,公亦提符守雁门。yàn mén xī yǒu lǐ jiāng jūn,gōng yì tí fú shǒu yàn mén。
数奇数偶枭卢等,必得封侯有几人。shù qí shù ǒu xiāo lú děng,bì dé fēng hóu yǒu jǐ rén。

琴高图为李勋卫赋

徐渭

天上神仙塞紫虚,人间毛颖不胜书。tiān shàng shén xiān sāi zǐ xū,rén jiān máo yǐng bù shèng shū。
乍闻弄玉骑青凤,又见琴高跨赤鱼。zhà wén nòng yù qí qīng fèng,yòu jiàn qín gāo kuà chì yú。
千年古素粘蝴蝶,苍涛高处擎红颊。qiān nián gǔ sù zhān hú dié,cāng tāo gāo chù qíng hóng jiá。
不知侬是画中人,欲请波臣后鳞鬣。bù zhī nóng shì huà zhōng rén,yù qǐng bō chén hòu lín liè。

渔乐图

徐渭

一都宁止一人游,一沼能容百网求?若使一夫专一沼,烦恼翻多乐翻少。yī dōu níng zhǐ yī rén yóu,yī zhǎo néng róng bǎi wǎng qiú?ruò shǐ yī fū zhuān yī zhǎo,fán nǎo fān duō lè fān shǎo。
谁能写此百渔船,落叶行杯去渺然。shuí néng xiě cǐ bǎi yú chuán,luò yè xíng bēi qù miǎo rán。
鱼虾得失各有分,蓑笠阴晴付在天。yú xiā dé shī gè yǒu fēn,suō lì yīn qíng fù zài tiān。
有时移队桃花岸,有日移家荻芽畔。yǒu shí yí duì táo huā àn,yǒu rì yí jiā dí yá pàn。
江心射鳖一丸飞,苇梢缚蟹双螯乱。jiāng xīn shè biē yī wán fēi,wěi shāo fù xiè shuāng áo luàn。
谁将藿叶一筐提,谁把杨条一线垂。shuí jiāng huò yè yī kuāng tí,shuí bǎ yáng tiáo yī xiàn chuí。
鸣榔趁獭无人见,逐岸追花失记归。míng láng chèn tǎ wú rén jiàn,zhú àn zhuī huā shī jì guī。
新丰新馆开新酒,新钵新姜捣新韭。xīn fēng xīn guǎn kāi xīn jiǔ,xīn bō xīn jiāng dǎo xīn jiǔ。
新归新雁断新声,新买新船系新柳。xīn guī xīn yàn duàn xīn shēng,xīn mǎi xīn chuán xì xīn liǔ。
新鲈持去换新钱,新米持归新竹然。xīn lú chí qù huàn xīn qián,xīn mǐ chí guī xīn zhú rán。
新枫昨夜钻新火,新笛新声新暮烟。xīn fēng zuó yè zuān xīn huǒ,xīn dí xīn shēng xīn mù yān。
新火新烟新月流,新歌新月破新愁。xīn huǒ xīn yān xīn yuè liú,xīn gē xīn yuè pò xīn chóu。
新皮鱼鼓悲前代,新草王孙唱旧游。xīn pí yú gǔ bēi qián dài,xīn cǎo wáng sūn chàng jiù yóu。
旧人若使长能旧,新人何处相容受。jiù rén ruò shǐ zhǎng néng jiù,xīn rén hé chù xiāng róng shòu。
秦王连弩射鱼时,任公大饵刳牛候。qín wáng lián nǔ shè yú shí,rèn gōng dà ěr kū niú hòu。
公子秦王亦可怜,只今眠却几千年。gōng zi qín wáng yì kě lián,zhǐ jīn mián què jǐ qiān nián。
鱼灯银海干应尽,东海腥鱼腊尽干。yú dēng yín hǎi gàn yīng jǐn,dōng hǎi xīng yú là jǐn gàn。
君不见近日仓庚少人食,一鱼一沼容不得。jūn bù jiàn jìn rì cāng gēng shǎo rén shí,yī yú yī zhǎo róng bù dé。
白首浑如不相识,反眼辄起相弹射。bái shǒu hún rú bù xiāng shí,fǎn yǎn zhé qǐ xiāng dàn shè。
蛾眉入宫骥在枥,浓愁失选未必失。é méi rù gōng jì zài lì,nóng chóu shī xuǎn wèi bì shī。
自可乐兮自不怿,览兹图兮三太息。zì kě lè xī zì bù yì,lǎn zī tú xī sān tài xī。
噫嗟嗟乐哉!愧杀青箬笠。yī jiē jiē lè zāi!kuì shā qīng ruò lì。

漂母非能知人特一时能施于人耳观其对信数语可见而古今论者胥失之予过其祠感而赋此

徐渭

男儿偃饿淮阴上,老婺一饭来相饷。nán ér yǎn è huái yīn shàng,lǎo wù yī fàn lái xiāng xiǎng。
自言只是哀王孙,谁云便识逢亭长。zì yán zhǐ shì āi wáng sūn,shuí yún biàn shí féng tíng zhǎng。
秦项山河一手提,付将隆准作汤池。qín xiàng shān hé yī shǒu tí,fù jiāng lóng zhǔn zuò tāng chí。
称孤南面魂无主,万古争夸漂母祠。chēng gū nán miàn hún wú zhǔ,wàn gǔ zhēng kuā piāo mǔ cí。

雪中骑驴访某道人于观追忆曩日栖霞之约

徐渭

昨日雪深驴没蹄,今日雪晴驴可骑。zuó rì xuě shēn lǘ méi tí,jīn rì xuě qíng lǘ kě qí。
此时去访杨道士,青天犹压杨花垂。cǐ shí qù fǎng yáng dào shì,qīng tiān yóu yā yáng huā chuí。
太平门外虽多景,莫妙梅花水清冷。tài píng mén wài suī duō jǐng,mò miào méi huā shuǐ qīng lěng。
栖霞有约不得行,孤负千峰老鸦颈。qī xiá yǒu yuē bù dé xíng,gū fù qiān fēng lǎo yā jǐng。

寄郦绩溪仲玉为钱氏门人

徐渭

绩溪县亦神州赤,闻君作簿无鱼食。jì xī xiàn yì shén zhōu chì,wén jūn zuò bù wú yú shí。
谁能嚼肉过屠门,瘦杀鸾栖一枝棘。shuí néng jué ròu guò tú mén,shòu shā luán qī yī zhī jí。
近来二哥自县来,览君诗帙羡君裁。jìn lái èr gē zì xiàn lái,lǎn jūn shī zhì xiàn jūn cái。
高情欲并崔松馆,别体尤工汉柏台。gāo qíng yù bìng cuī sōng guǎn,bié tǐ yóu gōng hàn bǎi tái。
文成一线今将断,钱翁老死寒灰散。wén chéng yī xiàn jīn jiāng duàn,qián wēng lǎo sǐ hán huī sàn。
十年半夜急传灯,西来衣钵君应管。shí nián bàn yè jí chuán dēng,xī lái yī bō jūn yīng guǎn。
莫言小釜烹鲜鱼,莫言牛刀割只鸡。mò yán xiǎo fǔ pēng xiān yú,mò yán niú dāo gē zhǐ jī。
真儒不拣啼儿抱,主簿同安是阿谁?zhēn rú bù jiǎn tí ér bào,zhǔ bù tóng ān shì ā shuí?
去年别君天真馆,我犹缚翅君飞远。qù nián bié jūn tiān zhēn guǎn,wǒ yóu fù chì jūn fēi yuǎn。
只今缚解翅不长,无由一奋来溪畔。zhǐ jīn fù jiě chì bù zhǎng,wú yóu yī fèn lái xī pàn。
司马功高旧主人,君真父母匪邦邻。sī mǎ gōng gāo jiù zhǔ rén,jūn zhēn fù mǔ fěi bāng lín。
坟头松丱今何似,匣里弓刀暗却尘。fén tóu sōng guàn jīn hé shì,xiá lǐ gōng dāo àn què chén。
由来壮士悲罗雀,我亦因之感死?。yóu lái zhuàng shì bēi luó què,wǒ yì yīn zhī gǎn sǐ。
今来已是十余春,金钱银钱不一缗。jīn lái yǐ shì shí yú chūn,jīn qián yín qián bù yī mín。
我复何辞公不嗔,会须上冢拊愁云。wǒ fù hé cí gōng bù chēn,huì xū shàng zhǒng fǔ chóu yún。
一哭裂却石麒麟,下来与君谈苦辛。yī kū liè què shí qí lín,xià lái yǔ jūn tán kǔ xīn。

谷日大雪口号二首

徐渭

谷日之雪一何大,一尺一半自昨夜。gǔ rì zhī xuě yī hé dà,yī chǐ yī bàn zì zuó yè。
望中飞絮已迷天,安得犹窥凤城瓦。wàng zhōng fēi xù yǐ mí tiān,ān dé yóu kuī fèng chéng wǎ。
横街十丈滑如油,短驴难踏转生愁。héng jiē shí zhàng huá rú yóu,duǎn lǘ nán tà zhuǎn shēng chóu。
江边总有梅花发,诗客应无一个游。jiāng biān zǒng yǒu méi huā fā,shī kè yīng wú yī gè yóu。

谷日大雪口号二首

徐渭

晴天好驴稳如坐,鹅眼黄边只十个。qíng tiān hǎo lǘ wěn rú zuò,é yǎn huáng biān zhǐ shí gè。
今朝百个不教骑,早起怀人午将过。jīn cháo bǎi gè bù jiào qí,zǎo qǐ huái rén wǔ jiāng guò。
此时观中杨道人,三四黄冠拥火盆。cǐ shí guān zhōng yáng dào rén,sān sì huáng guān yōng huǒ pén。
东边殿阁高无数,笑指瑶池白玉京。dōng biān diàn gé gāo wú shù,xiào zhǐ yáo chí bái yù jīng。

泛舟九曲

徐渭

老王乱青冥,皇天夜遗蜕。lǎo wáng luàn qīng míng,huáng tiān yè yí tuì。
馀骨散九州,头颅此焉寄。yú gǔ sàn jiǔ zhōu,tóu lú cǐ yān jì。
人视万劫馀,天意一夕计。rén shì wàn jié yú,tiān yì yī xī jì。
游艇沸沧波,仿佛热营卫。yóu tǐng fèi cāng bō,fǎng fú rè yíng wèi。
亭午入数折,冲然元气闭。tíng wǔ rù shù zhé,chōng rán yuán qì bì。
县峰升羽人,毛竹倚仙姊。xiàn fēng shēng yǔ rén,máo zhú yǐ xiān zǐ。
辟彼齿牙蠹,生死龈腭内。pì bǐ chǐ yá dù,shēng sǐ kěn è nèi。
世人不解奇,但识世间事。shì rén bù jiě qí,dàn shí shì jiān shì。
示之帝所遗,惟以溪山睇。shì zhī dì suǒ yí,wéi yǐ xī shān dì。

武夷道士示予魏王子骞蜕首见紫气

徐渭

不死者巳去,死者留人间。bù sǐ zhě sì qù,sǐ zhě liú rén jiān。
骨骸自何夕,飞置山之颠。gǔ hái zì hé xī,fēi zhì shān zhī diān。
取视始伊谁,县绠月屡牵。qǔ shì shǐ yī shuí,xiàn gěng yuè lǚ qiān。
而不如馀魄,安卧攒青莲。ér bù rú yú pò,ān wò zǎn qīng lián。
道士苦斯役,留函阁高椽。dào shì kǔ sī yì,liú hán gé gāo chuán。
过客好奇异,启阅请自便。guò kè hǎo qí yì,qǐ yuè qǐng zì biàn。
兹物真仙灵,磊磊黄琅坚。zī wù zhēn xiān líng,lěi lěi huáng láng jiān。
高顶泥丸宫,紫气犹一弦。gāo dǐng ní wán gōng,zǐ qì yóu yī xián。
晦明准天时,白黑互纠缠。huì míng zhǔn tiān shí,bái hēi hù jiū chán。
胡为黄冠流,示人祸福先。hú wèi huáng guān liú,shì rén huò fú xiān。
为予而变易,无乃劳子骞。wèi yǔ ér biàn yì,wú nǎi láo zi qiān。
玉蕴山色辉,斯理良自然。yù yùn shān sè huī,sī lǐ liáng zì rán。

丙辰八月十七日与肖甫侍师季长沙公阅龛山战地遂登冈背观潮

徐渭

白日午未倾,野火烧青昊。bái rì wǔ wèi qīng,yě huǒ shāo qīng hào。
蝇母识残腥,寒唇聚秋草。yíng mǔ shí cán xīng,hán chún jù qiū cǎo。
海门不可测,练气白于捣。hǎi mén bù kě cè,liàn qì bái yú dǎo。
望之远若迟,少焉忽如扫。wàng zhī yuǎn ruò chí,shǎo yān hū rú sǎo。
阴风噫大块,冷艳拦长岛。yīn fēng yī dà kuài,lěng yàn lán zhǎng dǎo。
怪沫一何繁,水与水相澡。guài mò yī hé fán,shuǐ yǔ shuǐ xiāng zǎo。
玩弄狎鬼神,去来准昏晓。wán nòng xiá guǐ shén,qù lái zhǔn hūn xiǎo。
何地无恢奇,焉能尽搜讨。hé dì wú huī qí,yān néng jǐn sōu tǎo。

十八日再观潮于党山

徐渭

秋水自生幻,海若安措手。qiū shuǐ zì shēng huàn,hǎi ruò ān cuò shǒu。
惊雷砑雪狮,万首敢先后。jīng léi yà xuě shī,wàn shǒu gǎn xiān hòu。
山窥本避濡,俄惊足下吼。shān kuī běn bì rú,é jīng zú xià hǒu。
老壁拍波尘,千仞落衣袖。lǎo bì pāi bō chén,qiān rèn luò yī xiù。
望穷不见外,潋滟明灭久。wàng qióng bù jiàn wài,liàn yàn míng miè jiǔ。
人天俨未消,劫火烧宇宙。rén tiān yǎn wèi xiāo,jié huǒ shāo yǔ zhòu。
往昔每一凭,恐怖经句昼。wǎng xī měi yī píng,kǒng bù jīng jù zhòu。
那知迫视怪,其怖应不朽。nà zhī pò shì guài,qí bù yīng bù xiǔ。
岂惟我恐怖,天地亦应有。qǐ wéi wǒ kǒng bù,tiān dì yì yīng yǒu。
景往目既迁,恐怖亦却走。jǐng wǎng mù jì qiān,kǒng bù yì què zǒu。

萧荷花祠

徐渭

荷花一夕凋,万里秋无色。hé huā yī xī diāo,wàn lǐ qiū wú sè。
独遗花烈芳,千秋袭陂泽。dú yí huā liè fāng,qiān qiū xí bēi zé。
扬舲溯大湖,风紧日巳夕。yáng líng sù dà hú,fēng jǐn rì sì xī。
水鸟习旧栖,戢羽茭菰白。shuǐ niǎo xí jiù qī,jí yǔ jiāo gū bái。
吊古解维舟,去岸不盈尺。diào gǔ jiě wéi zhōu,qù àn bù yíng chǐ。
秉烛褰绣帷,金翘俨宫额。bǐng zhú qiān xiù wéi,jīn qiào yǎn gōng é。
烛灭飒然中,神爽凛孤魄。zhú miè sà rán zhōng,shén shuǎng lǐn gū pò。
念此芒吻微,奚啻雄虺索。niàn cǐ máng wěn wēi,xī chì xióng huī suǒ。
岂无冶容膏,贞肌以为臛。qǐ wú yě róng gāo,zhēn jī yǐ wèi huò。
念兹不能忘,惆怅至明发。niàn zī bù néng wàng,chóu chàng zhì míng fā。