古诗词

歌风台

徐渭

英彭不雌,季心所猜。yīng péng bù cí,jì xīn suǒ cāi。
今布越耳,终当为豨。jīn bù yuè ěr,zhōng dāng wèi xī。
终当为豨,不如我先之。zhōng dāng wèi xī,bù rú wǒ xiān zhī。
旧所得猛士,十当一无遗。jiù suǒ dé měng shì,shí dāng yī wú yí。
十既一无遗,安得不歌以思。shí jì yī wú yí,ān dé bù gē yǐ sī。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

与诸君集明月庵在妓坊之南隔一垣得春字

徐渭

客子多辛苦,携尊随主人。kè zi duō xīn kǔ,xié zūn suí zhǔ rén。
清池移席暮,红袖隔墙春。qīng chí yí xí mù,hóng xiù gé qiáng chūn。
叠酒何曾却,千愁不一频。dié jiǔ hé céng què,qiān chóu bù yī pín。
但因归去急,不忍别流萍。dàn yīn guī qù jí,bù rěn bié liú píng。

过沁州感叹

徐渭

一官边塞上,终日马蹄尘。yī guān biān sāi shàng,zhōng rì mǎ tí chén。
路冷长逢雪,村荒不见春。lù lěng zhǎng féng xuě,cūn huāng bù jiàn chūn。
薄田无水稻,破屋有贫民。báo tián wú shuǐ dào,pò wū yǒu pín mín。
安得关中尉,图将达紫宸。ān dé guān zhōng wèi,tú jiāng dá zǐ chén。

丁户部母夫人目疾得良箴复视

徐渭

既盲而复视,兹事岂非神。jì máng ér fù shì,zī shì qǐ fēi shén。
万镒空青贱,双瞳水碧新。wàn yì kōng qīng jiàn,shuāng tóng shuǐ bì xīn。
固知中国手,还是本天伦。gù zhī zhōng guó shǒu,hái shì běn tiān lún。
母节兼儿孝,能无格昊旻。mǔ jié jiān ér xiào,néng wú gé hào mín。

青白眼

徐渭

阮生醉不醒,瓷瓦却惺惺。ruǎn shēng zuì bù xǐng,cí wǎ què xīng xīng。
解将岩下电,换看世间人。jiě jiāng yán xià diàn,huàn kàn shì jiān rén。
自笑长门诏,醉堕能言猩。zì xiào zhǎng mén zhào,zuì duò néng yán xīng。
不著红油屐,知予盲不盲。bù zhù hóng yóu jī,zhī yǔ máng bù máng。

岁暮夜雪招二王诗人菲果小饮

徐渭

斗酒那能不醉休,醉来可使不歌不?dòu jiǔ nà néng bù zuì xiū,zuì lái kě shǐ bù gē bù?
黄金虽我无颜色,秋水还谁辨马牛?huáng jīn suī wǒ wú yán sè,qiū shuǐ hái shuí biàn mǎ niú?
笑插落梅花乱鬓,起看城雪筋冰楼。xiào chā luò méi huā luàn bìn,qǐ kàn chéng xuě jīn bīng lóu。
一角忽风天尽黑,万鸦抟雨下枝头。yī jiǎo hū fēng tiān jǐn hēi,wàn yā tuán yǔ xià zhī tóu。

道场山赠栖云禅者

徐渭

古塔临空宝阁欹,云峰上去路逶迤。gǔ tǎ lín kōng bǎo gé yī,yún fēng shàng qù lù wēi yí。
山田获稻僧人出,湖水行舟落叶移。shān tián huò dào sēng rén chū,hú shuǐ xíng zhōu luò yè yí。
风静鸟翔施饭石,日斜鱼聚放生池。fēng jìng niǎo xiáng shī fàn shí,rì xié yú jù fàng shēng chí。
远公心地元无住,却共飞云此住持。yuǎn gōng xīn dì yuán wú zhù,què gòng fēi yún cǐ zhù chí。

保安州

徐渭

终军愤懑几时平,远放穷荒尚有生。zhōng jūn fèn mèn jǐ shí píng,yuǎn fàng qióng huāng shàng yǒu shēng。
两疏伏阶真痛哭,万人开幕愿横行。liǎng shū fú jiē zhēn tòng kū,wàn rén kāi mù yuàn héng xíng。
朝辞邸第风尘暗,夜度居庸塞火明。cháo cí dǐ dì fēng chén àn,yè dù jū yōng sāi huǒ míng。
纵使如斯犹是幸,汉廷师傅许谁评。zòng shǐ rú sī yóu shì xìng,hàn tíng shī fù xǔ shuí píng。

寓穿山感事

徐渭

荒城临海一山围,何事东方滞衮衣。huāng chéng lín hǎi yī shān wéi,hé shì dōng fāng zhì gǔn yī。
晓日每看牙将集,秋风自送远人归。xiǎo rì měi kàn yá jiāng jí,qiū fēng zì sòng yuǎn rén guī。
霜寒戍草嘶征马,潮落江门露钓矶。shuāng hán shù cǎo sī zhēng mǎ,cháo luò jiāng mén lù diào jī。
欲请长缨何处是,且寻酒伴扣荆扉。yù qǐng zhǎng yīng hé chù shì,qiě xún jiǔ bàn kòu jīng fēi。

从少保公视师福建抵严宴眺北高峰同茅大夫沈嘉则

徐渭

晋公雅望复英姿,坐领楼船远视师。jìn gōng yǎ wàng fù yīng zī,zuò lǐng lóu chuán yuǎn shì shī。
夜半自平淮蔡日,秋深同上华山时。yè bàn zì píng huái cài rì,qiū shēn tóng shàng huá shān shí。
军营列岸江全绕,骑火穿林席屡移。jūn yíng liè àn jiāng quán rào,qí huǒ chuān lín xí lǚ yí。
却说陪游宾从美,不妨帐底有风吹。què shuō péi yóu bīn cóng měi,bù fáng zhàng dǐ yǒu fēng chuī。

奉送同府潘公募兵广东二首其二

徐渭

亲承节命远征兵,暂侍高堂锦服明。qīn chéng jié mìng yuǎn zhēng bīng,zàn shì gāo táng jǐn fú míng。
横海旧多经战士,狭斜新识少年名。héng hǎi jiù duō jīng zhàn shì,xiá xié xīn shí shǎo nián míng。
宿依山店樵苏寂,行负藤于结束轻。sù yī shān diàn qiáo sū jì,xíng fù téng yú jié shù qīng。
来往莫须愁道远,明春专待破番营。lái wǎng mò xū chóu dào yuǎn,míng chūn zhuān dài pò fān yíng。

李长公邀集莲花峰

徐渭

马水雄关天畔开,貂储暇日更登台。mǎ shuǐ xióng guān tiān pàn kāi,diāo chǔ xiá rì gèng dēng tái。
高山似为遮胡设,折磴偏能勒骑回。gāo shān shì wèi zhē hú shè,zhé dèng piān néng lēi qí huí。
杯杓催时严黑雨,琵琶隔座揽轻雷。bēi biāo cuī shí yán hēi yǔ,pí pá gé zuò lǎn qīng léi。
须臾卷地寒风急,似送荆卿易水来。xū yú juǎn dì hán fēng jí,shì sòng jīng qīng yì shuǐ lái。

送郑职方

徐渭

高皇宝鼎北平迁,羽卫犹屯万灶烟。gāo huáng bǎo dǐng běi píng qiān,yǔ wèi yóu tún wàn zào yān。
养虎最宜防猝饿,调鹰莫更使多眠。yǎng hǔ zuì yí fáng cù è,diào yīng mò gèng shǐ duō mián。
长江水绿千矛闪,大树旗红一的县。zhǎng jiāng shuǐ lǜ qiān máo shǎn,dà shù qí hóng yī de xiàn。
匹马不嘶穿垒过,知君此际气翩翩。pǐ mǎ bù sī chuān lěi guò,zhī jūn cǐ jì qì piān piān。

伍公祠

徐渭

吴山东畔伍公祠,野史评多无定时。wú shān dōng pàn wǔ gōng cí,yě shǐ píng duō wú dìng shí。
举族何辜同刈草,后人却苦论鞭尸。jǔ zú hé gū tóng yì cǎo,hòu rén què kǔ lùn biān shī。
退耕始觉投吴早,雪恨终嫌入郢迟。tuì gēng shǐ jué tóu wú zǎo,xuě hèn zhōng xián rù yǐng chí。
事到此公真不幸,镯镂依旧遇夫差。shì dào cǐ gōng zhēn bù xìng,zhuó lòu yī jiù yù fū chà。

君从

徐渭

君从闽海下南昌,正值中官降玉皇。jūn cóng mǐn hǎi xià nán chāng,zhèng zhí zhōng guān jiàng yù huáng。
龙号真人亲拜斗,绣衣使者自焚香。lóng hào zhēn rén qīn bài dòu,xiù yī shǐ zhě zì fén xiāng。
坛中祝寿千官满,官里传幡两道长。tán zhōng zhù shòu qiān guān mǎn,guān lǐ chuán fān liǎng dào zhǎng。
不是薄游江海客,何由得睹此辉光。bù shì báo yóu jiāng hǎi kè,hé yóu dé dǔ cǐ huī guāng。

九重

徐渭

九重忧隐德如汤,祷祀坛傍夜有光。jiǔ zhòng yōu yǐn dé rú tāng,dǎo sì tán bàng yè yǒu guāng。
旱魃正逢周甲子,神君俱集汉明堂。hàn bá zhèng féng zhōu jiǎ zi,shén jūn jù jí hàn míng táng。
绣成幡盖虹双引,挂定琉璃水一行。xiù chéng fān gài hóng shuāng yǐn,guà dìng liú lí shuǐ yī xíng。
闻说词臣咸萃止,抽毫拂素侍君王。wén shuō cí chén xián cuì zhǐ,chōu háo fú sù shì jūn wáng。