古诗词

市中虎

徐渭

隆庆皇,贺太平。lóng qìng huáng,hè tài píng。
年辛未,二月望,猛虎入城。nián xīn wèi,èr yuè wàng,měng hǔ rù chéng。
从何方,粗蹄大爪泥上没,行人谁信虎脚迹。cóng hé fāng,cū tí dà zhǎo ní shàng méi,xíng rén shuí xìn hǔ jiǎo jì。
藏何所,日何食,祸不测。cáng hé suǒ,rì hé shí,huò bù cè。
幸得郭爷燕客王家山,铜鼓震地火照天,老畜避火下山去。xìng dé guō yé yàn kè wáng jiā shān,tóng gǔ zhèn dì huǒ zhào tiān,lǎo chù bì huǒ xià shān qù。
明真观,咬道士。míng zhēn guān,yǎo dào shì。
千秋巷,拗狄吉。qiān qiū xiàng,ǎo dí jí。
横布裙,吓出矢。héng bù qún,xià chū shǐ。
挑过高墙,搅街市。tiāo guò gāo qiáng,jiǎo jiē shì。
朴行人,堕溷厕。pǔ xíng rén,duò hùn cè。
千秋巷里少年三十辈,白捧铁叉攒虎背。qiān qiū xiàng lǐ shǎo nián sān shí bèi,bái pěng tiě chā zǎn hǔ bèi。
攒得虎皮碎复碎,与谁睡。zǎn dé hǔ pí suì fù suì,yǔ shuí shuì。
少年扛虎送官府,四下官府赏米七八斗,就教少年剥松下虎。shǎo nián káng hǔ sòng guān fǔ,sì xià guān fǔ shǎng mǐ qī bā dòu,jiù jiào shǎo nián bō sōng xià hǔ。
死魂魄,上山去。sǐ hún pò,shàng shān qù。
头和皮,送官府。tóu hé pí,sòng guān fǔ。
宰肉归家,饲妻与母。zǎi ròu guī jiā,sì qī yǔ mǔ。
古人言,市有虎。gǔ rén yán,shì yǒu hǔ。
信之者,足愚鲁。xìn zhī zhě,zú yú lǔ。
今若此,云如何。jīn ruò cǐ,yún rú hé。
金波罗,城中做窠。jīn bō luó,chéng zhōng zuò kē。
凡百事,尽有似他。fán bǎi shì,jǐn yǒu shì tā。
难信一边说话。nán xìn yī biān shuō huà。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

祷雨诗友人索颂邵府公

徐渭

使君忧旱祷星台,走拜冲炎去复来。shǐ jūn yōu hàn dǎo xīng tái,zǒu bài chōng yán qù fù lái。
扑马忽飞晴昼雨,迎龙先带碧潭雷。pū mǎ hū fēi qíng zhòu yǔ,yíng lóng xiān dài bì tán léi。
凭将素履通三极,不是临祈洒一回。píng jiāng sù lǚ tōng sān jí,bù shì lín qí sǎ yī huí。
总谓承膏无寸土,分凉犹到读书斋。zǒng wèi chéng gāo wú cùn tǔ,fēn liáng yóu dào dú shū zhāi。

咏冰灯

徐渭

夜堂流影倍生妍,刻挂谁乘冻未阑。yè táng liú yǐng bèi shēng yán,kè guà shuí chéng dòng wèi lán。
烛晕只疑杯水抱,火齐应落数珠寒。zhú yūn zhǐ yí bēi shuǐ bào,huǒ qí yīng luò shù zhū hán。
薄轮逼焰清难觅,满魄生花洞可看。báo lún bī yàn qīng nán mì,mǎn pò shēng huā dòng kě kàn。
复道馀光能照胆,却令游女怯追欢。fù dào yú guāng néng zhào dǎn,què lìng yóu nǚ qiè zhuī huān。

咏冰灯

徐渭

五枝丛里总称妍,径尺能消几夜阑。wǔ zhī cóng lǐ zǒng chēng yán,jìng chǐ néng xiāo jǐ yè lán。
对日水晶谁取火,生花银烛自禁寒。duì rì shuǐ jīng shuí qǔ huǒ,shēng huā yín zhú zì jìn hán。
共燃始觉琉璃避,但挂还将雨雹看。gòng rán shǐ jué liú lí bì,dàn guà hái jiāng yǔ báo kàn。
无奈阳和消作泪,向人筵上解悲欢。wú nài yáng hé xiāo zuò lèi,xiàng rén yán shàng jiě bēi huān。

落花四首

徐渭

二月初归三月来,千红万紫不成开。èr yuè chū guī sān yuè lái,qiān hóng wàn zǐ bù chéng kāi。
绣偏芳草时萦带,洒向妆楼欲贴梅。xiù piān fāng cǎo shí yíng dài,sǎ xiàng zhuāng lóu yù tiē méi。
残晕只疑衔鸟雀,轻阴半是隐条枚。cán yūn zhǐ yí xián niǎo què,qīng yīn bàn shì yǐn tiáo méi。
因风吹上高唐观,为雨为云在楚台。yīn fēng chuī shàng gāo táng guān,wèi yǔ wèi yún zài chǔ tái。

落花四首

徐渭

少时片片睇初明,多或纷纷数不成。shǎo shí piàn piàn dì chū míng,duō huò fēn fēn shù bù chéng。
北地佳人元独立,大堤游女本空城。běi dì jiā rén yuán dú lì,dà dī yóu nǚ běn kōng chéng。
乍依天上缘丝驻,定下风中到水凝。zhà yī tiān shàng yuán sī zhù,dìng xià fēng zhōng dào shuǐ níng。
开谢莫言机太速,乾坤何物不枯荣。kāi xiè mò yán jī tài sù,qián kūn hé wù bù kū róng。

落花四首

徐渭

西园蝴蝶恋芳辰,南陌骅骝蹀绮尘。xī yuán hú dié liàn fāng chén,nán mò huá liú dié qǐ chén。
态比惊鸿还让色,妆如坠马不同新。tài bǐ jīng hóng hái ràng sè,zhuāng rú zhuì mǎ bù tóng xīn。
非关塞外吹羌笛,巳觉寰中逝早春。fēi guān sāi wài chuī qiāng dí,sì jué huán zhōng shì zǎo chūn。
寄语堤边游冶客,明朝还得藉青裀。jì yǔ dī biān yóu yě kè,míng cháo hái dé jí qīng yīn。

落花四首

徐渭

杨雄宅里积初饶,卫尉园中去渐遥。yáng xióng zhái lǐ jī chū ráo,wèi wèi yuán zhōng qù jiàn yáo。
总谓异开还异赏,其如同谢复同飘。zǒng wèi yì kāi hái yì shǎng,qí rú tóng xiè fù tóng piāo。
雨从讲席天将散,缀向房帏靥共消。yǔ cóng jiǎng xí tiān jiāng sàn,zhuì xiàng fáng wéi yè gòng xiāo。
便取明皇催羯鼓,流声何事激空条。biàn qǔ míng huáng cuī jié gǔ,liú shēng hé shì jī kōng tiáo。

送叶公子归同安

徐渭

阿翁门下传经客,公子堂中讲课人。ā wēng mén xià chuán jīng kè,gōng zi táng zhōng jiǎng kè rén。
半席不分闽越语,几年同是弟兄亲。bàn xí bù fēn mǐn yuè yǔ,jǐ nián tóng shì dì xiōng qīn。
遥怜揽辔还家日,翻忆趋庭问礼辰。yáo lián lǎn pèi hái jiā rì,fān yì qū tíng wèn lǐ chén。
何事匆匆易为别,心知龙剑合延津。hé shì cōng cōng yì wèi bié,xīn zhī lóng jiàn hé yán jīn。

题某名卷后

徐渭

高贤名笔几传留,偶向君家匣里收。gāo xián míng bǐ jǐ chuán liú,ǒu xiàng jūn jiā xiá lǐ shōu。
此日人犹甘北面,当时地亦重南州。cǐ rì rén yóu gān běi miàn,dāng shí dì yì zhòng nán zhōu。
经锄卧柳终身计,轩冕浮萍一叶流。jīng chú wò liǔ zhōng shēn jì,xuān miǎn fú píng yī yè liú。
无限衷情呼不应,瓣香终日对悠悠。wú xiàn zhōng qíng hū bù yīng,bàn xiāng zhōng rì duì yōu yōu。

芷斋

徐渭

读书往往荷三馀,种芷为斋扁芷居。dú shū wǎng wǎng hé sān yú,zhǒng zhǐ wèi zhāi biǎn zhǐ jū。
供眼色拚输药圃,疗班香定入方书。gōng yǎn sè pàn shū yào pǔ,liáo bān xiāng dìng rù fāng shū。
炉飘海国旃檀避,座满嘉宾兰蕙俱。lú piāo hǎi guó zhān tán bì,zuò mǎn jiā bīn lán huì jù。
从此下帷重玩易,不须更爇小蟾蜍。cóng cǐ xià wéi zhòng wán yì,bù xū gèng ruò xiǎo chán chú。

项羽戏马台河浒留候祠云龙山张山人天骥放鹤处

徐渭

千古徐州雄楚西,多援旧事叹当时。qiān gǔ xú zhōu xióng chǔ xī,duō yuán jiù shì tàn dāng shí。
大王千里马谁得,山人一去鹤何之。dà wáng qiān lǐ mǎ shuí dé,shān rén yī qù hè hé zhī。
产蛙沉灶年年水,辟谷餐霞岁岁祠。chǎn wā chén zào nián nián shuǐ,pì gǔ cān xiá suì suì cí。
曾见蜕蝉还食不,留侯未必降庖牺。céng jiàn tuì chán hái shí bù,liú hóu wèi bì jiàng páo xī。

吕布宅

徐渭

将军纳策正移师,少妇牵衣惜别离。jiāng jūn nà cè zhèng yí shī,shǎo fù qiān yī xī bié lí。
若使为孥倍縳虎,争如仗剑送乌骓。ruò shǐ wèi nú bèi juàn hǔ,zhēng rú zhàng jiàn sòng wū zhuī。
貂蝉小字从何典,砧杵寒衣寄阿谁。diāo chán xiǎo zì cóng hé diǎn,zhēn chǔ hán yī jì ā shuí。
吊古老狂无美剌,卿家何壁可题诗。diào gǔ lǎo kuáng wú měi lá,qīng jiā hé bì kě tí shī。

吕布宅

徐渭

人皆为布罪蛾眉,大抵蛾眉见若斯。rén jiē wèi bù zuì é méi,dà dǐ é méi jiàn ruò sī。
赤兔不嘶连夜草,白门犹望百年期。chì tù bù sī lián yè cǎo,bái mén yóu wàng bǎi nián qī。
赎归沙漠中郎女,嫁与邯郸厮养儿。shú guī shā mò zhōng láng nǚ,jià yǔ hán dān sī yǎng ér。
两者只须半行字,不知何冗夺松之。liǎng zhě zhǐ xū bàn xíng zì,bù zhī hé rǒng duó sōng zhī。

九日登戏马台

徐渭

宋武登高酣戏马,侍臣陪宴话伤蛇。sòng wǔ dēng gāo hān xì mǎ,shì chén péi yàn huà shāng shé。
金钗各帕风吹落,绣帽亲宣菊插斜。jīn chāi gè pà fēng chuī luò,xiù mào qīn xuān jú chā xié。
感慨长刀遮敝邑,悽凉短褐吊官家。gǎn kǎi zhǎng dāo zhē bì yì,qī liáng duǎn hè diào guān jiā。
欲沽一滴浇行在,挂杖无钱何处赊。yù gū yī dī jiāo xíng zài,guà zhàng wú qián hé chù shē。

严滩懊

徐渭

既向东洋骂蛟母,又从严濑谑羊裘。jì xiàng dōng yáng mà jiāo mǔ,yòu cóng yán lài xuè yáng qiú。
天教风伯尔休往,胆落温郎他自收。tiān jiào fēng bó ěr xiū wǎng,dǎn luò wēn láng tā zì shōu。
细草免冠羞下马,大江投札许沉牛。xì cǎo miǎn guān xiū xià mǎ,dà jiāng tóu zhá xǔ chén niú。
客星久矣眠天上,谁管惊沙打石尤。kè xīng jiǔ yǐ mián tiān shàng,shuí guǎn jīng shā dǎ shí yóu。