古诗词

市中虎

徐渭

隆庆皇,贺太平。lóng qìng huáng,hè tài píng。
年辛未,二月望,猛虎入城。nián xīn wèi,èr yuè wàng,měng hǔ rù chéng。
从何方,粗蹄大爪泥上没,行人谁信虎脚迹。cóng hé fāng,cū tí dà zhǎo ní shàng méi,xíng rén shuí xìn hǔ jiǎo jì。
藏何所,日何食,祸不测。cáng hé suǒ,rì hé shí,huò bù cè。
幸得郭爷燕客王家山,铜鼓震地火照天,老畜避火下山去。xìng dé guō yé yàn kè wáng jiā shān,tóng gǔ zhèn dì huǒ zhào tiān,lǎo chù bì huǒ xià shān qù。
明真观,咬道士。míng zhēn guān,yǎo dào shì。
千秋巷,拗狄吉。qiān qiū xiàng,ǎo dí jí。
横布裙,吓出矢。héng bù qún,xià chū shǐ。
挑过高墙,搅街市。tiāo guò gāo qiáng,jiǎo jiē shì。
朴行人,堕溷厕。pǔ xíng rén,duò hùn cè。
千秋巷里少年三十辈,白捧铁叉攒虎背。qiān qiū xiàng lǐ shǎo nián sān shí bèi,bái pěng tiě chā zǎn hǔ bèi。
攒得虎皮碎复碎,与谁睡。zǎn dé hǔ pí suì fù suì,yǔ shuí shuì。
少年扛虎送官府,四下官府赏米七八斗,就教少年剥松下虎。shǎo nián káng hǔ sòng guān fǔ,sì xià guān fǔ shǎng mǐ qī bā dòu,jiù jiào shǎo nián bō sōng xià hǔ。
死魂魄,上山去。sǐ hún pò,shàng shān qù。
头和皮,送官府。tóu hé pí,sòng guān fǔ。
宰肉归家,饲妻与母。zǎi ròu guī jiā,sì qī yǔ mǔ。
古人言,市有虎。gǔ rén yán,shì yǒu hǔ。
信之者,足愚鲁。xìn zhī zhě,zú yú lǔ。
今若此,云如何。jīn ruò cǐ,yún rú hé。
金波罗,城中做窠。jīn bō luó,chéng zhōng zuò kē。
凡百事,尽有似他。fán bǎi shì,jǐn yǒu shì tā。
难信一边说话。nán xìn yī biān shuō huà。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

写竹与某

徐渭

桃叶渡头一见君,为言岸上石榴裙。táo yè dù tóu yī jiàn jūn,wèi yán àn shàng shí liú qún。
相逢无钱可买醉,赠与竹枝撩白云。xiāng féng wú qián kě mǎi zuì,zèng yǔ zhú zhī liāo bái yún。

都门五月写送某君之官新昌

徐渭

君去新昌五月时,都门日近火云移。jūn qù xīn chāng wǔ yuè shí,dōu mén rì jìn huǒ yún yí。
赠君数叶迎风物,并入高帆一道吹。zèng jūn shù yè yíng fēng wù,bìng rù gāo fān yī dào chuī。

勾勒竹

徐渭

自缘勾勒减松煤,非关白雪压枝低。zì yuán gōu lēi jiǎn sōng méi,fēi guān bái xuě yā zhī dī。
梢似东坡碑上笔,路人才掘出深泥。shāo shì dōng pō bēi shàng bǐ,lù rén cái jué chū shēn ní。

画笋遗许口北

徐渭

口北清馋似大苏,穷边那得笋烧垆。kǒu běi qīng chán shì dà sū,qióng biān nà dé sǔn shāo lú。
曾闻止渴消梅子,故写龙孙与大夫。céng wén zhǐ kě xiāo méi zi,gù xiě lóng sūn yǔ dà fū。

画竹与吴镇

徐渭

聚干垂梢凡几重,只须用墨一分浓。jù gàn chuí shāo fán jǐ zhòng,zhǐ xū yòng mò yī fēn nóng。
即令小节无些用,也自成林一壑中。jí lìng xiǎo jié wú xiē yòng,yě zì chéng lín yī hè zhōng。

画竹与吴镇

徐渭

东坡画竹多荆棘,却惹评论受俗嗔。dōng pō huà zhú duō jīng jí,què rě píng lùn shòu sú chēn。
自是俗人浑不识,东坡特写两般人。zì shì sú rén hún bù shí,dōng pō tè xiě liǎng bān rén。

倒竹

徐渭

长笺白白墨焦焦,倒扫青蛇挂一梢。zhǎng jiān bái bái mò jiāo jiāo,dào sǎo qīng shé guà yī shāo。
应有断厓藏半幅,苍藤翠藓倚天高。yīng yǒu duàn yá cáng bàn fú,cāng téng cuì xiǎn yǐ tiān gāo。

画竹

徐渭

东吴药绢白蒙蒙,况值胶矾盏内空。dōng wú yào juàn bái méng méng,kuàng zhí jiāo fán zhǎn nèi kōng。
烂颖扫来孤凤影,江湘细雨淡烟中。làn yǐng sǎo lái gū fèng yǐng,jiāng xiāng xì yǔ dàn yān zhōng。

旧作竹与某复要予再作答此

徐渭

此竹是予昔所作,即欲再作今不能。cǐ zhú shì yǔ xī suǒ zuò,jí yù zài zuò jīn bù néng。
雀老既然成海蛤,转教为雀可飞腾。què lǎo jì rán chéng hǎi há,zhuǎn jiào wèi què kě fēi téng。

写倒竹答某饷

徐渭

胡麻绿菽两尖堆,回施无他写竹回。hú má lǜ shū liǎng jiān duī,huí shī wú tā xiě zhú huí。
卷去忽开应怪叫,皂龙抽尾扫风雷。juǎn qù hū kāi yīng guài jiào,zào lóng chōu wěi sǎo fēng léi。

竹石

徐渭

青蛇拔尾向何天,紫石如鹰啄兔拳。qīng shé bá wěi xiàng hé tiān,zǐ shí rú yīng zhuó tù quán。
醉里偶成豪健景,老夫终岁懒成眠。zuì lǐ ǒu chéng háo jiàn jǐng,lǎo fū zhōng suì lǎn chéng mián。

写竹拟送友人之官长沙

徐渭

无不长沙吊贾生,贾生也自吊灵均。wú bù zhǎng shā diào jiǎ shēng,jiǎ shēng yě zì diào líng jūn。
头陀暗里争餐鲙,却把乾鱼哭向人。tóu tuó àn lǐ zhēng cān kuài,què bǎ qián yú kū xiàng rén。

初春未雷而笋有穿篱者醉中狂扫大幅

徐渭

脑尾春头试爆馀,竹根惊笋两三株。nǎo wěi chūn tóu shì bào yú,zhú gēn jīng sǔn liǎng sān zhū。
却冯一匕硫黄末,竟夺雷州稳卧猪。què féng yī bǐ liú huáng mò,jìng duó léi zhōu wěn wò zhū。

写竹寿郁颖上

徐渭

颖上今年五十逢,野人为寿不堪供。yǐng shàng jīn nián wǔ shí féng,yě rén wèi shòu bù kān gōng。
生移数叶淇园绿,但愿君为卫武公。shēng yí shù yè qí yuán lǜ,dàn yuàn jūn wèi wèi wǔ gōng。

画笋竹贺许口北得子

徐渭

小叶潇潇翠羽疏,东攒西簇护龙雏。xiǎo yè xiāo xiāo cuì yǔ shū,dōng zǎn xī cù hù lóng chú。
蜀笺何用长三丈,数寸班鳞见大都。shǔ jiān hé yòng zhǎng sān zhàng,shù cùn bān lín jiàn dà dōu。