古诗词

施架阁池上夜饮联句

虞堪

槽头醁醑倒不尽,池上梅花开欲齐。cáo tóu lù xǔ dào bù jǐn,chí shàng méi huā kāi yù qí。
今日好怀良足慰,百年高兴若为题。jīn rì hǎo huái liáng zú wèi,bǎi nián gāo xīng ruò wèi tí。
银灯绚席珊瑚烂,彩笔联诗锦绣迷。yín dēng xuàn xí shān hú làn,cǎi bǐ lián shī jǐn xiù mí。
细雨作花檐际落,清歌如缕拍中低。xì yǔ zuò huā yán jì luò,qīng gē rú lǚ pāi zhōng dī。
浑忘司马青衫湿,似听宫莺绿树啼。hún wàng sī mǎ qīng shān shī,shì tīng gōng yīng lǜ shù tí。
公子金猊烧笃耨,美人犀筋劝驼啼。gōng zi jīn ní shāo dǔ nòu,měi rén xī jīn quàn tuó tí。
也知北海能豪杰,况有东方善滑稽。yě zhī běi hǎi néng háo jié,kuàng yǒu dōng fāng shàn huá jī。
腰细舞低翻弱柳,手纤杯重压柔荑。yāo xì wǔ dī fān ruò liǔ,shǒu xiān bēi zhòng yā róu tí。
先判五夜同倾倒,未信三边尚鼓鼙。xiān pàn wǔ yè tóng qīng dào,wèi xìn sān biān shàng gǔ pí。
倏忽年华梁旦暮,风流人物晋东西。shū hū nián huá liáng dàn mù,fēng liú rén wù jìn dōng xī。
江湖空阔鸿偏到,梧竹高低凤独栖。jiāng hú kōng kuò hóng piān dào,wú zhú gāo dī fèng dú qī。
乘兴放船来笠泽,散愁投辖忆浔溪。chéng xīng fàng chuán lái lì zé,sàn chóu tóu xiá yì xún xī。
襟期久矣交如漆,笑谑颓然醉似泥。jīn qī jiǔ yǐ jiāo rú qī,xiào xuè tuí rán zuì shì ní。
潮涨空滩移舴艋,雨晴何处看凫鹥。cháo zhǎng kōng tān yí zé měng,yǔ qíng hé chù kàn fú yī。
会须发达摅忧愤,慎勿登临动惨悽。huì xū fā dá shū yōu fèn,shèn wù dēng lín dòng cǎn qī。
失喜今宵是何夕,酒阑起舞忽闻鸡。shī xǐ jīn xiāo shì hé xī,jiǔ lán qǐ wǔ hū wén jī。

虞堪

元末明初苏州府长洲人,字克用,一字胜伯。元末隐居不仕。家藏书甚富,手自编辑。好诗,工山水。洪武中为云南府学教授,卒官。有《希澹园诗集》。 虞堪的作品>>

猜您喜欢

题陈慎独所画寒林竹树图

虞堪

为嗟玉树埋黄土,见画题诗即断魂。wèi jiē yù shù mái huáng tǔ,jiàn huà tí shī jí duàn hún。
健笔清真如宿昔,满林烟月对黄昏。jiàn bǐ qīng zhēn rú sù xī,mǎn lín yān yuè duì huáng hūn。

题卢益修所画水仙花

虞堪

卢郎吹笛向沤波,梦里曾瞻帝子何。lú láng chuī dí xiàng ōu bō,mèng lǐ céng zhān dì zi hé。
一自美人遗玉佩,至今南浦月明多。yī zì měi rén yí yù pèi,zhì jīn nán pǔ yuè míng duō。

题陆季宏所画碧桃花

虞堪

玄都观里花如雾,曾弄参差引凤还。xuán dōu guān lǐ huā rú wù,céng nòng cān chà yǐn fèng hái。
几度春风开劫外,不随流水到人间。jǐ dù chūn fēng kāi jié wài,bù suí liú shuǐ dào rén jiān。

题季宏画竹

虞堪

少年文赋已曾传,画竹风流老更妍。shǎo nián wén fù yǐ céng chuán,huà zhú fēng liú lǎo gèng yán。
烟雨一竿生笔底,珠玑万个落帘前。yān yǔ yī gān shēng bǐ dǐ,zhū jī wàn gè luò lián qián。

翛翛双玉倚空青翠羽鸾翎袅不停好似皇英愁日暮九疑如黛隔秋屏

虞堪

一得金刚体自然,芙蓉万朵立青天。yī dé jīn gāng tǐ zì rán,fú róng wàn duǒ lì qīng tiān。
如何恰坐双松下,明月寒潭又说禅。rú hé qià zuò shuāng sōng xià,míng yuè hán tán yòu shuō chán。

题教上人所藏石壁高僧图

虞堪

了无寒暑与昏朝,独坐松根看泬寥。le wú hán shǔ yǔ hūn cháo,dú zuò sōng gēn kàn jué liáo。
万丈悬崖颠倒立,法身无等劫尘消。wàn zhàng xuán yá diān dào lì,fǎ shēn wú děng jié chén xiāo。

为坚上人题石林图

虞堪

海边云气接鸿蒙,万石林中见玉虹。hǎi biān yún qì jiē hóng méng,wàn shí lín zhōng jiàn yù hóng。
八月潮高秋满树,看山输与坐禅翁。bā yuè cháo gāo qiū mǎn shù,kàn shān shū yǔ zuò chán wēng。

为道公题夏山图

虞堪

紫翠峰峦云雾里,琼琚楼观石林端。zǐ cuì fēng luán yún wù lǐ,qióng jū lóu guān shí lín duān。
何人曳杖岩头去,不畏松风瀑沫寒。hé rén yè zhàng yán tóu qù,bù wèi sōng fēng pù mò hán。

题盛子昭画会琴图

虞堪

二子弹琴固有期,空山石上坐移时。èr zi dàn qín gù yǒu qī,kōng shān shí shàng zuò yí shí。
至音不著人间听,却许松风涧水知。zhì yīn bù zhù rén jiān tīng,què xǔ sōng fēng jiàn shuǐ zhī。

题孟仲良画雪中才子

虞堪

席帽羸骖抵朔风,雪中驱策霸桥东。xí mào léi cān dǐ shuò fēng,xuě zhōng qū cè bà qiáo dōng。
几时却向长安道,到处题诗踏软红。jǐ shí què xiàng zhǎng ān dào,dào chù tí shī tà ruǎn hóng。

为范克齐题张道士画帧

虞堪

魏公枝叶学长年,曾逐仙人上九天。wèi gōng zhī yè xué zhǎng nián,céng zhú xiān rén shàng jiǔ tiān。
几见蓬莱水清浅,归来画里看山川。jǐ jiàn péng lái shuǐ qīng qiǎn,guī lái huà lǐ kàn shān chuān。

题倪云林为薛鹤斋画竹

虞堪

云林写竹如琅玕,我昔爱之尝相看。yún lín xiě zhú rú láng gān,wǒ xī ài zhī cháng xiāng kàn。
凤凰去矣秋影独,白鹤归来辽海寒。fèng huáng qù yǐ qiū yǐng dú,bái hè guī lái liáo hǎi hán。

萱花

虞堪

一自北堂风雨深,萱花萎矣忽难任。yī zì běi táng fēng yǔ shēn,xuān huā wēi yǐ hū nán rèn。
非干画里慵题句,为感春晖寸草心。fēi gàn huà lǐ yōng tí jù,wèi gǎn chūn huī cùn cǎo xīn。

题王生画帧

虞堪

薄命长乘海上桴,展图惊见好林庐。báo mìng zhǎng chéng hǎi shàng fú,zhǎn tú jīng jiàn hǎo lín lú。
明年若遂归耕计,牛角䚧觓管挂书。míng nián ruò suì guī gēng jì,niú jiǎo liú qiú guǎn guà shū。

题倪云林画

虞堪

天末远峰生掩冉,石间流涧落寒清。tiān mò yuǎn fēng shēng yǎn rǎn,shí jiān liú jiàn luò hán qīng。
因君写得三株树,忽起孤云野鹤情。yīn jūn xiě dé sān zhū shù,hū qǐ gū yún yě hè qíng。