古诗词

施架阁池上夜饮联句

虞堪

槽头醁醑倒不尽,池上梅花开欲齐。cáo tóu lù xǔ dào bù jǐn,chí shàng méi huā kāi yù qí。
今日好怀良足慰,百年高兴若为题。jīn rì hǎo huái liáng zú wèi,bǎi nián gāo xīng ruò wèi tí。
银灯绚席珊瑚烂,彩笔联诗锦绣迷。yín dēng xuàn xí shān hú làn,cǎi bǐ lián shī jǐn xiù mí。
细雨作花檐际落,清歌如缕拍中低。xì yǔ zuò huā yán jì luò,qīng gē rú lǚ pāi zhōng dī。
浑忘司马青衫湿,似听宫莺绿树啼。hún wàng sī mǎ qīng shān shī,shì tīng gōng yīng lǜ shù tí。
公子金猊烧笃耨,美人犀筋劝驼啼。gōng zi jīn ní shāo dǔ nòu,měi rén xī jīn quàn tuó tí。
也知北海能豪杰,况有东方善滑稽。yě zhī běi hǎi néng háo jié,kuàng yǒu dōng fāng shàn huá jī。
腰细舞低翻弱柳,手纤杯重压柔荑。yāo xì wǔ dī fān ruò liǔ,shǒu xiān bēi zhòng yā róu tí。
先判五夜同倾倒,未信三边尚鼓鼙。xiān pàn wǔ yè tóng qīng dào,wèi xìn sān biān shàng gǔ pí。
倏忽年华梁旦暮,风流人物晋东西。shū hū nián huá liáng dàn mù,fēng liú rén wù jìn dōng xī。
江湖空阔鸿偏到,梧竹高低凤独栖。jiāng hú kōng kuò hóng piān dào,wú zhú gāo dī fèng dú qī。
乘兴放船来笠泽,散愁投辖忆浔溪。chéng xīng fàng chuán lái lì zé,sàn chóu tóu xiá yì xún xī。
襟期久矣交如漆,笑谑颓然醉似泥。jīn qī jiǔ yǐ jiāo rú qī,xiào xuè tuí rán zuì shì ní。
潮涨空滩移舴艋,雨晴何处看凫鹥。cháo zhǎng kōng tān yí zé měng,yǔ qíng hé chù kàn fú yī。
会须发达摅忧愤,慎勿登临动惨悽。huì xū fā dá shū yōu fèn,shèn wù dēng lín dòng cǎn qī。
失喜今宵是何夕,酒阑起舞忽闻鸡。shī xǐ jīn xiāo shì hé xī,jiǔ lán qǐ wǔ hū wén jī。

虞堪

元末明初苏州府长洲人,字克用,一字胜伯。元末隐居不仕。家藏书甚富,手自编辑。好诗,工山水。洪武中为云南府学教授,卒官。有《希澹园诗集》。 虞堪的作品>>

猜您喜欢

次韵陆高士见寄

虞堪

美人相别意何长,世路悠悠曲似肠。měi rén xiāng bié yì hé zhǎng,shì lù yōu yōu qū shì cháng。
军马野中犹格斗,渔船江上亦凄凉。jūn mǎ yě zhōng yóu gé dòu,yú chuán jiāng shàng yì qī liáng。
连年甫里同茶灶,何日成都问草堂。lián nián fǔ lǐ tóng chá zào,hé rì chéng dōu wèn cǎo táng。
惆怅沙鸥随所适,东飘西泊似无乡。chóu chàng shā ōu suí suǒ shì,dōng piāo xī pō shì wú xiāng。

次韵答阮维则

虞堪

蹇予十载漂沦客,奈此一春风雨何。jiǎn yǔ shí zài piāo lún kè,nài cǐ yī chūn fēng yǔ hé。
泥没畏途人迹断,草掀荒屋漏痕多。ní méi wèi tú rén jì duàn,cǎo xiān huāng wū lòu hén duō。
长怀鸟道行行险,却著骡纲事事驮。zhǎng huái niǎo dào xíng xíng xiǎn,què zhù luó gāng shì shì tuó。
万里穷愁逢阮籍,竹林虽近未能过。wàn lǐ qióng chóu féng ruǎn jí,zhú lín suī jìn wèi néng guò。

次韵答王性中

虞堪

华馆春风昔往来,翻成车鞅逐尘埃。huá guǎn chūn fēng xī wǎng lái,fān chéng chē yāng zhú chén āi。
狂游自讶飞龙剑,落魄浑忘花鸽杯。kuáng yóu zì yà fēi lóng jiàn,luò pò hún wàng huā gē bēi。
天地一沤身未老,关河万里路还开。tiān dì yī ōu shēn wèi lǎo,guān hé wàn lǐ lù hái kāi。
欲将短笛吹佳调,又惜江城玉树梅。yù jiāng duǎn dí chuī jiā diào,yòu xī jiāng chéng yù shù méi。

九斗群峰飞翠寒仙人居处最高安每看直下沧溟小长立危尖宇宙宽一自两凫从远迈数番双鲤奉馀欢而今带月吹笙去海晏尘清更不难

虞堪

卷地东风暗落花,倚风聊侧帽檐纱。juǎn dì dōng fēng àn luò huā,yǐ fēng liáo cè mào yán shā。
十分春事多成梦,半百年华只谩嗟。shí fēn chūn shì duō chéng mèng,bàn bǎi nián huá zhǐ mán jiē。
诗酒纵凭知己诮,才情浑好著谁夸。shī jiǔ zòng píng zhī jǐ qiào,cái qíng hún hǎo zhù shuí kuā。
考功宅畔潮通海,便欲乘桴莫问家。kǎo gōng zhái pàn cháo tōng hǎi,biàn yù chéng fú mò wèn jiā。

次韵海上还

虞堪

问君何处觅玄洲,还作东方海上游。wèn jūn hé chù mì xuán zhōu,hái zuò dōng fāng hǎi shàng yóu。
瑶草只从方士寄,蟠桃那许世人谋。yáo cǎo zhǐ cóng fāng shì jì,pán táo nà xǔ shì rén móu。
尘飞恍惚千年劫,槎转虚空八月秋。chén fēi huǎng hū qiān nián jié,chá zhuǎn xū kōng bā yuè qiū。
但怪晨光多变见,元龙不是蜃为楼。dàn guài chén guāng duō biàn jiàn,yuán lóng bù shì shèn wèi lóu。

次韵坚上人秋怀

虞堪

曾策羸骖笑独骞,秋风瑟缩楚南天。céng cè léi cān xiào dú qiān,qiū fēng sè suō chǔ nán tiān。
好诗都拾奚囊里,得句频过佛寺前。hǎo shī dōu shí xī náng lǐ,dé jù pín guò fú sì qián。
坐傲浮云栖乱叶,生憎急管杂繁弦。zuò ào fú yún qī luàn yè,shēng zēng jí guǎn zá fán xián。
而今头白心如水,惟有愁情到极边。ér jīn tóu bái xīn rú shuǐ,wéi yǒu chóu qíng dào jí biān。

用先叔祖韵寿薛鹤斋道人

虞堪

练海秋风若卷涛,辽天得与鹤同遨。liàn hǎi qiū fēng ruò juǎn tāo,liáo tiān dé yǔ hè tóng áo。
人间不老三花树,天上初分五色桃。rén jiān bù lǎo sān huā shù,tiān shàng chū fēn wǔ sè táo。
甲子每书聊自记,姓名千载复谁逃。jiǎ zi měi shū liáo zì jì,xìng míng qiān zài fù shuí táo。
等闲谈笑重阳近,又向樽前一举螯。děng xián tán xiào zhòng yáng jìn,yòu xiàng zūn qián yī jǔ áo。

吕彦贞以诗见寄江舍次韵奉答

虞堪

失笑自甘成野老,放歌犹复哀王孙。shī xiào zì gān chéng yě lǎo,fàng gē yóu fù āi wáng sūn。
十年兵阻西蜀道,九月霜雨东吴门。shí nián bīng zǔ xī shǔ dào,jiǔ yuè shuāng yǔ dōng wú mén。
?裂布袍懒适市,萧条茇舍还依村。liè bù páo lǎn shì shì,xiāo tiáo bá shě hái yī cūn。
何缘处处无酒卖,故人数来空与论。hé yuán chù chù wú jiǔ mài,gù rén shù lái kōng yǔ lùn。

吕彦贞以诗见寄江舍次韵奉答

虞堪

白石先生多逸情,寄来好句如弥明。bái shí xiān shēng duō yì qíng,jì lái hǎo jù rú mí míng。
空江落木秋正下,流水行云日自生。kōng jiāng luò mù qiū zhèng xià,liú shuǐ xíng yún rì zì shēng。
神人忽张洞庭乐,老将复捷燕山兵。shén rén hū zhāng dòng tíng lè,lǎo jiāng fù jié yàn shān bīng。
雄深雅健何可得,我一把咏身如轻。xióng shēn yǎ jiàn hé kě dé,wǒ yī bǎ yǒng shēn rú qīng。

答孟章省元

虞堪

文章得失寸心知,千载寥寥竟属谁。wén zhāng dé shī cùn xīn zhī,qiān zài liáo liáo jìng shǔ shuí。
天象昭回云汉表,人文宣朗古今宜。tiān xiàng zhāo huí yún hàn biǎo,rén wén xuān lǎng gǔ jīn yí。
凤鸣阿阁雄诸籁,蝉响悲风引一丝。fèng míng ā gé xióng zhū lài,chán xiǎng bēi fēng yǐn yī sī。
之子有才良自得,关雎麟笔玩多时。zhī zi yǒu cái liáng zì dé,guān jū lín bǐ wán duō shí。

沧波

虞堪

沧波眇碧落,芦叶生秋风。cāng bō miǎo bì luò,lú yè shēng qiū fēng。
一船不结缆,长啸月明中。yī chuán bù jié lǎn,zhǎng xiào yuè míng zhōng。

旧筝

虞堪

雁逐暮云断,蝉惊秋梦寒。yàn zhú mù yún duàn,chán jīng qiū mèng hán。
萧条关塞曲,不复和愁弹。xiāo tiáo guān sāi qū,bù fù hé chóu dàn。

咏异石

虞堪

观山有奇术,捾此天地根。guān shān yǒu qí shù,wò cǐ tiān dì gēn。
白云飞不去,一片玉浑沦。bái yún fēi bù qù,yī piàn yù hún lún。

寓目

虞堪

天远水复遥,白鸟独长往。tiān yuǎn shuǐ fù yáo,bái niǎo dú zhǎng wǎng。
当从息机人,发此天际想。dāng cóng xī jī rén,fā cǐ tiān jì xiǎng。

海岸图

虞堪

海岸水西流,看山正倚楼。hǎi àn shuǐ xī liú,kàn shān zhèng yǐ lóu。
迢迢烟九点,笑指是齐州。tiáo tiáo yān jiǔ diǎn,xiào zhǐ shì qí zhōu。