古诗词

朱叔仲山水引为邹生作

虞堪

看山朝不饭,画山夜不眠。kàn shān cháo bù fàn,huà shān yè bù mián。
西蜀书生有此过傅癖,呼镫索酒忘青年。xī shǔ shū shēng yǒu cǐ guò fù pǐ,hū dèng suǒ jiǔ wàng qīng nián。
东吴朱家叔仲子,爱画更觉入骨髓。dōng wú zhū jiā shū zhòng zi,ài huà gèng jué rù gǔ suǐ。
清晨起来头不梳,快展溪藤拨秋水。qīng chén qǐ lái tóu bù shū,kuài zhǎn xī téng bō qiū shuǐ。
长年买船上会稽,耶溪云门随所之。zhǎng nián mǎi chuán shàng huì jī,yé xī yún mén suí suǒ zhī。
越人煮海竞取富,孰肯相逐探幽奇。yuè rén zhǔ hǎi jìng qǔ fù,shú kěn xiāng zhú tàn yōu qí。
归来自喜胸腹饱,磊磈峥嵘挥不了。guī lái zì xǐ xiōng fù bǎo,lěi wěi zhēng róng huī bù le。
东家帧子高丈寻,落笔唯嗔烟嶂小。dōng jiā zhēn zi gāo zhàng xún,luò bǐ wéi chēn yān zhàng xiǎo。
邹生拜揖长衣裾,得画一纸七尺馀。zōu shēng bài yī zhǎng yī jū,dé huà yī zhǐ qī chǐ yú。
就中貌得戴安道,一丘一壑松两株。jiù zhōng mào dé dài ān dào,yī qiū yī hè sōng liǎng zhū。
前年我亦画匡庐,还有松巢安读书。qián nián wǒ yì huà kuāng lú,hái yǒu sōng cháo ān dú shū。
昔年李太白,最爱云端蕖。xī nián lǐ tài bái,zuì ài yún duān qú。
焦桐不著童子抱,先生自是乘篮舆。jiāo tóng bù zhù tóng zi bào,xiān shēng zì shì chéng lán yú。
仙人自在第九叠,牧竖樵夫皆可居。xiān rén zì zài dì jiǔ dié,mù shù qiáo fū jiē kě jū。
朱叔子,邹阳生,世俗那辨关与荆。zhū shū zi,zōu yáng shēng,shì sú nà biàn guān yǔ jīng。
齐君不好瑟,王子自吹笙。qí jūn bù hǎo sè,wáng zi zì chuī shēng。
何当与子坐待海晏风尘清,更作昆仑顶上行。hé dāng yǔ zi zuò dài hǎi yàn fēng chén qīng,gèng zuò kūn lún dǐng shàng xíng。

虞堪

元末明初苏州府长洲人,字克用,一字胜伯。元末隐居不仕。家藏书甚富,手自编辑。好诗,工山水。洪武中为云南府学教授,卒官。有《希澹园诗集》。 虞堪的作品>>

猜您喜欢

题徐士元钓隐图

虞堪

云去鸟来还适意,海枯石烂不移心。yún qù niǎo lái hái shì yì,hǎi kū shí làn bù yí xīn。
寥寥千古凭谁论,独见先生泽畔吟。liáo liáo qiān gǔ píng shuí lùn,dú jiàn xiān shēng zé pàn yín。

为王明吉题吴江送别图

虞堪

长向空江叹别离,含毫犹赋画中诗。zhǎng xiàng kōng jiāng tàn bié lí,hán háo yóu fù huà zhōng shī。
一声雁叫丹枫落,思逐东流转䑨时。yī shēng yàn jiào dān fēng luò,sī zhú dōng liú zhuǎn duò shí。

题吴江春晓图赠张伯奇还槜李

虞堪

吴淞江上春初晓,烟水微茫带浅芜。wú sōng jiāng shàng chūn chū xiǎo,yān shuǐ wēi máng dài qiǎn wú。
政是玄真归去日,钓船从此落鸳湖。zhèng shì xuán zhēn guī qù rì,diào chuán cóng cǐ luò yuān hú。

题竹树图送陈君玉归吕城

虞堪

烟蘖风篁乱墨痕,依稀貌得坝南村。yān niè fēng huáng luàn mò hén,yī xī mào dé bà nán cūn。
归耕布谷应啼晚,好在春阴护子孙。guī gēng bù gǔ yīng tí wǎn,hǎo zài chūn yīn hù zi sūn。

题天台黄思齐雪溪卷

虞堪

忆昔山阴访戴船,满溪晴雪思茫然。yì xī shān yīn fǎng dài chuán,mǎn xī qíng xuě sī máng rán。
重游想得前时梦,春水桃花别有天。zhòng yóu xiǎng dé qián shí mèng,chūn shuǐ táo huā bié yǒu tiān。

题赵魏公揩痒马图

虞堪

久忘爬刷向河汾,抵树摩身动晚云。jiǔ wàng pá shuā xiàng hé fén,dǐ shù mó shēn dòng wǎn yún。
千载有谁怜骏骨,展图空忆李将军。qiān zài yǒu shuí lián jùn gǔ,zhǎn tú kōng yì lǐ jiāng jūn。

题黄道人画

虞堪

垢面野人头似雪,画山应复画衡茆。gòu miàn yě rén tóu shì xuě,huà shān yīng fù huà héng máo。
几株五老峰前树,个个如云可结巢。jǐ zhū wǔ lǎo fēng qián shù,gè gè rú yún kě jié cháo。

为李可道题明所画楼台图

虞堪

海上相逢忆旧游,更开图画说丹丘。hǎi shàng xiāng féng yì jiù yóu,gèng kāi tú huà shuō dān qiū。
玉箫吹老人间世,独倚烟霞第一楼。yù xiāo chuī lǎo rén jiān shì,dú yǐ yān xiá dì yī lóu。

题柯博士竹

虞堪

后主错刀无复见,长公珠玉竟荒凉。hòu zhǔ cuò dāo wú fù jiàn,zhǎng gōng zhū yù jìng huāng liáng。
风云尽卷筼筜谷,若个如君叶叶长。fēng yún jǐn juǎn yún dāng gǔ,ruò gè rú jūn yè yè zhǎng。

题柯博士竹

虞堪

馋守风流清且贫,珊瑚都入禁垣春。chán shǒu fēng liú qīng qiě pín,shān hú dōu rù jìn yuán chūn。
奎章博士承恩日,一一临池写得真。kuí zhāng bó shì chéng ēn rì,yī yī lín chí xiě dé zhēn。

题苏小小真

虞堪

钱塘江上月如眉,杨柳新生二月时。qián táng jiāng shàng yuè rú méi,yáng liǔ xīn shēng èr yuè shí。
貌得当年美人面,东风一曲丽春时。mào dé dāng nián měi rén miàn,dōng fēng yī qū lì chūn shí。

为王明仲题木笔士女图

虞堪

木笔花开春已深,十分闺思向谁吟。mù bǐ huā kāi chūn yǐ shēn,shí fēn guī sī xiàng shuí yín。
暖风吹破游丝梦,故折琼芳比素心。nuǎn fēng chuī pò yóu sī mèng,gù zhé qióng fāng bǐ sù xīn。

题夹竹桃花画眉

虞堪

翠袖笼颦怯晓寒,欲妍花貌苦无端。cuì xiù lóng pín qiè xiǎo hán,yù yán huā mào kǔ wú duān。
黛蛾拂得春山远,不负飞鸾桂影团。dài é fú dé chūn shān yuǎn,bù fù fēi luán guì yǐng tuán。

题李安忠猿鹊图

虞堪

啼猿灵鹊赋难工,峡月河星思未穷。tí yuán líng què fù nán gōng,xiá yuè hé xīng sī wèi qióng。
谁向楚台愁寂寞,想趋严殿却知风。shuí xiàng chǔ tái chóu jì mò,xiǎng qū yán diàn què zhī fēng。

题江皋会饮图

虞堪

日月总消杯杓里,江山都落钓船中。rì yuè zǒng xiāo bēi biāo lǐ,jiāng shān dōu luò diào chuán zhōng。
何人相对苦不饮,应是行吟泽畔翁。hé rén xiāng duì kǔ bù yǐn,yīng shì xíng yín zé pàn wēng。