古诗词

咏老人灯二首

桑悦

鹤发垂肩俨寿星,儿童扶立耀门庭。hè fā chuí jiān yǎn shòu xīng,ér tóng fú lì yào mén tíng。
存如掣电何须计,生已垂光不足惊。cún rú chè diàn hé xū jì,shēng yǐ chuí guāng bù zú jīng。
虚火上冲心即烁,酸风斜拂眼还明。xū huǒ shàng chōng xīn jí shuò,suān fēng xié fú yǎn hái míng。
繁华阅尽俱萤爝,自许焚身入化城。fán huá yuè jǐn jù yíng jué,zì xǔ fén shēn rù huà chéng。

桑悦

明苏州府常熟人,字民怿,号思玄居士。成化元年举人。会试得副榜。除泰和训导,迁柳州通判,丁忧,遂不再出。好为大言,以孟子自况,谓文章举天下惟悦,次则祝允明。有《桑子庸言》、《思玄集》。 桑悦的作品>>

猜您喜欢

题画

桑悦

浮云出没吞遥岑,小亭日日闲秋阴。fú yún chū méi tūn yáo cén,xiǎo tíng rì rì xián qiū yīn。
美人如玉不可见,松子自落空山深。měi rén rú yù bù kě jiàn,sōng zi zì luò kōng shān shēn。
76123456