古诗词

游仙二首

桑悦

月朔衣文绣,长夜游禁苑。yuè shuò yī wén xiù,zhǎng yè yóu jìn yuàn。
列宿吐微铓,乘昏造虚馆。liè sù tǔ wēi máng,chéng hūn zào xū guǎn。
琼楼足清寒,欲进更蹇蹇。qióng lóu zú qīng hán,yù jìn gèng jiǎn jiǎn。
闻说九霄上,皓魄四时满。wén shuō jiǔ xiāo shàng,hào pò sì shí mǎn。
黄文邀我游,兰路肃吹管。huáng wén yāo wǒ yóu,lán lù sù chuī guǎn。
何愁失照灼,弦望谅不远。hé chóu shī zhào zhuó,xián wàng liàng bù yuǎn。
时去莫我留,更尽更展转。shí qù mò wǒ liú,gèng jǐn gèng zhǎn zhuǎn。

桑悦

明苏州府常熟人,字民怿,号思玄居士。成化元年举人。会试得副榜。除泰和训导,迁柳州通判,丁忧,遂不再出。好为大言,以孟子自况,谓文章举天下惟悦,次则祝允明。有《桑子庸言》、《思玄集》。 桑悦的作品>>

猜您喜欢

题画

桑悦

浮云出没吞遥岑,小亭日日闲秋阴。fú yún chū méi tūn yáo cén,xiǎo tíng rì rì xián qiū yīn。
美人如玉不可见,松子自落空山深。měi rén rú yù bù kě jiàn,sōng zi zì luò kōng shān shēn。
76123456