古诗词

烛影摇红

赵雍

新绿成阴,落红如雨春光晚。xīn lǜ chéng yīn,luò hóng rú yǔ chūn guāng wǎn。
当年谁与种相思,空羡双飞燕。dāng nián shuí yǔ zhǒng xiāng sī,kōng xiàn shuāng fēi yàn。
寂寞幽窗孤馆。jì mò yōu chuāng gū guǎn。
念同游、芳郊秀苑。niàn tóng yóu fāng jiāo xiù yuàn。
香尘随马,细草承轮,都成肠断。xiāng chén suí mǎ,xì cǎo chéng lún,dōu chéng cháng duàn。
别久情深,几时重约闲庭院。bié jiǔ qíng shēn,jǐ shí zhòng yuē xián tíng yuàn。
高楼终日卷珠帘,极目愁无限。gāo lóu zhōng rì juǎn zhū lián,jí mù chóu wú xiàn。
莫恨蓝桥路远。mò hèn lán qiáo lù yuǎn。
有心时、终须再见。yǒu xīn shí zhōng xū zài jiàn。
休教长怨,镜里孤鸾,箧中团扇。xiū jiào zhǎng yuàn,jìng lǐ gū luán,qiè zhōng tuán shàn。
赵雍

赵雍

赵雍,元代书画家。字仲穆,湖州(今属浙江)人。父赵孟頫,故元翰林学士承旨,赠荣禄大夫,江浙等处中书省平章政事,赠魏国公,诣文敏。母管氏,赠魏国夫人。赵雍以父荫入仕,官至集贤待制、同知湖州路总管府事。书画继承家学,赵孟頫尝为幻住庵写金刚经未半,雍足成之,其联续处人莫能辨。妣刘氏,封归安县君,三子,凤,麟,燕;一女淑瑞 适钱塘崔复。擅山水,尤精人物鞍马,亦作界画。书善正、行、草,亦长篆书。精鉴赏。传世作品有《兰竹图》、《溪山渔隐》等。 赵雍的作品>>

猜您喜欢

古诗其一

赵雍

西风声萧萧,愁来如梦寐。xī fēng shēng xiāo xiāo,chóu lái rú mèng mèi。
乡关万里遥,兄弟何时会。xiāng guān wàn lǐ yáo,xiōng dì hé shí huì。
迟此相见期,真以日为岁。chí cǐ xiāng jiàn qī,zhēn yǐ rì wèi suì。
别来经八霜,朱颜久憔悴。bié lái jīng bā shuāng,zhū yán jiǔ qiáo cuì。
人生宇宙间,名利何足计?rén shēng yǔ zhòu jiān,míng lì hé zú jì?
何如云中鹤,翱翔随所至。hé rú yún zhōng hè,áo xiáng suí suǒ zhì。

有所思

赵雍

纷纷落花飘,美人在何许?fēn fēn luò huā piāo,měi rén zài hé xǔ?
相思杳如梦,寂莫春已暮。xiāng sī yǎo rú mèng,jì mò chūn yǐ mù。
一别久不见,一往久不还。yī bié jiǔ bù jiàn,yī wǎng jiǔ bù hái。
相望虽咫尺,如隔千万山。xiāng wàng suī zhǐ chǐ,rú gé qiān wàn shān。
32123