古诗词

醉中寄霍东崖元方

宋讷

昔读昌黎醉留东野诗,深羡昌黎重东野。xī dú chāng lí zuì liú dōng yě shī,shēn xiàn chāng lí zhòng dōng yě。
我与东崖生并里,踪迹参差不相舍。wǒ yǔ dōng yá shēng bìng lǐ,zōng jì cān chà bù xiāng shě。
东崖清致多,幽居足图写。dōng yá qīng zhì duō,yōu jū zú tú xiě。
不上青云梯,笑傲王侯者。bù shàng qīng yún tī,xiào ào wáng hóu zhě。
自愧堕尘网,身轻薄名惹。zì kuì duò chén wǎng,shēn qīng báo míng rě。
再拜问东崖,肯许作邻也。zài bài wèn dōng yá,kěn xǔ zuò lín yě。
东崖笑不应,令我如喑哑。dōng yá xiào bù yīng,lìng wǒ rú yīn yǎ。
近闻赋归田,便欲往结鸡豚社。jìn wén fù guī tián,biàn yù wǎng jié jī tún shè。
东崖起屋淇水滨,我亦结茅汉堤下。dōng yá qǐ wū qí shuǐ bīn,wǒ yì jié máo hàn dī xià。
门前柳拂头,篱边菊盈把。mén qián liǔ fú tóu,lí biān jú yíng bǎ。
香秫故园种,新鱼小船打。xiāng shú gù yuán zhǒng,xīn yú xiǎo chuán dǎ。
访道讲参同,寻僧问兰若。fǎng dào jiǎng cān tóng,xún sēng wèn lán ruò。
有诗次清韵,有酒倾老瓦。yǒu shī cì qīng yùn,yǒu jiǔ qīng lǎo wǎ。
留客出笑谈,课儿诵风雅。liú kè chū xiào tán,kè ér sòng fēng yǎ。
太行烟翠入登览,终日风神两潇洒。tài xíng yān cuì rù dēng lǎn,zhōng rì fēng shén liǎng xiāo sǎ。
又恐弃我还城郭,白雪阳春和弥寡。yòu kǒng qì wǒ hái chéng guō,bái xuě yáng chūn hé mí guǎ。
想见亭下此君为我苦留之,桑榆意气同倾泻。xiǎng jiàn tíng xià cǐ jūn wèi wǒ kǔ liú zhī,sāng yú yì qì tóng qīng xiè。
庶几古人心,相得真匪假。shù jǐ gǔ rén xīn,xiāng dé zhēn fěi jiǎ。

宋讷

明山西沁源人。建文末,以岁贡知大名府。靖难兵起,死之。 宋讷的作品>>

猜您喜欢

壬子秋过故宫十九首

宋讷

万国朝宗拜紫宸,于今谁望属车尘。wàn guó cháo zōng bài zǐ chén,yú jīn shuí wàng shǔ chē chén。
名闻少室征奇士,驿断高丽进美人。míng wén shǎo shì zhēng qí shì,yì duàn gāo lì jìn měi rén。
朝会宝灯沈转漏,授时玉历罢颁春。cháo huì bǎo dēng shěn zhuǎn lòu,shòu shí yù lì bà bān chūn。
街头野服儒冠老,曾是花砖视草臣。jiē tóu yě fú rú guān lǎo,céng shì huā zhuān shì cǎo chén。

壬子秋过故宫十九首

宋讷

六宫春色一宵残,夷难何人策治安。liù gōng chūn sè yī xiāo cán,yí nán hé rén cè zhì ān。
去国登瀛唐学士,降城执戟汉材官。qù guó dēng yíng táng xué shì,jiàng chéng zhí jǐ hàn cái guān。
瑶宫有扇捐金雀,紫塞无旗卷角端。yáo gōng yǒu shàn juān jīn què,zǐ sāi wú qí juǎn jiǎo duān。
花柳亦知宫女散,妆红颦翠簇金銮。huā liǔ yì zhī gōng nǚ sàn,zhuāng hóng pín cuì cù jīn luán。

壬子秋过故宫十九首

宋讷

土木穷奢过楚台,披香积翠满蓬莱。tǔ mù qióng shē guò chǔ tái,pī xiāng jī cuì mǎn péng lái。
宫鸦惊月鸡人去,戎马腾云虎士来。gōng yā jīng yuè jī rén qù,róng mǎ téng yún hǔ shì lái。
侍从严徐冠盖散,燮调杨李栋梁摧。shì cóng yán xú guān gài sàn,xiè diào yáng lǐ dòng liáng cuī。
燕歌赵舞终朝夕,不觉嬉游是祸胎。yàn gē zhào wǔ zhōng cháo xī,bù jué xī yóu shì huò tāi。

壬子秋过故宫十九首

宋讷

扶运匡时计已差,青山重叠故京遮。fú yùn kuāng shí jì yǐ chà,qīng shān zhòng dié gù jīng zhē。
九华宫殿燕王府,百辟门庭戍卒家。jiǔ huá gōng diàn yàn wáng fǔ,bǎi pì mén tíng shù zú jiā。
文武衣冠更制度,绮罗巷陌失繁华。wén wǔ yī guān gèng zhì dù,qǐ luó xiàng mò shī fán huá。
毡车尽载天魔去,惟有莺衔御苑花。zhān chē jǐn zài tiān mó qù,wéi yǒu yīng xián yù yuàn huā。

壬子秋过故宫十九首

宋讷

黄叶西风海子桥,桥头行客吊前朝。huáng yè xī fēng hǎi zi qiáo,qiáo tóu xíng kè diào qián cháo。
凤凰城改佳游歇,龙虎台荒王气消。fèng huáng chéng gǎi jiā yóu xiē,lóng hǔ tái huāng wáng qì xiāo。
十六天魔金屋贮,八千霜塞玉鞭摇。shí liù tiān mó jīn wū zhù,bā qiān shuāng sāi yù biān yáo。
不知亡国泸沟水,依旧东风接海潮。bù zhī wáng guó lú gōu shuǐ,yī jiù dōng fēng jiē hǎi cháo。

壬子秋过故宫十九首

宋讷

郁葱佳气散无踪,宫外行人认九重。yù cōng jiā qì sàn wú zōng,gōng wài xíng rén rèn jiǔ zhòng。
一曲歌残羽衣舞,五更妆罢景阳钟。yī qū gē cán yǔ yī wǔ,wǔ gèng zhuāng bà jǐng yáng zhōng。
云间有阙摧双凤,天外无车驾六龙。yún jiān yǒu quē cuī shuāng fèng,tiān wài wú chē jià liù lóng。
欲访当时泛舟处,满池风雨脱芙蓉。yù fǎng dāng shí fàn zhōu chù,mǎn chí fēng yǔ tuō fú róng。

壬子秋过故宫十九首

宋讷

五云双阙俯人间,岁晏天王狩未还。wǔ yún shuāng quē fǔ rén jiān,suì yàn tiān wáng shòu wèi hái。
鹦鹉认人宫漏断,水沈销篆御床闲。yīng wǔ rèn rén gōng lòu duàn,shuǐ shěn xiāo zhuàn yù chuáng xián。
朝仪无复风云会,郊祀空遗日月颜。cháo yí wú fù fēng yún huì,jiāo sì kōng yí rì yuè yán。
莫向边陲动戎马,汉兵已过铁门关。mò xiàng biān chuí dòng róng mǎ,hàn bīng yǐ guò tiě mén guān。

壬子秋过故宫十九首

宋讷

滦京南下是中华,夜出居庸去路差。luán jīng nán xià shì zhōng huá,yè chū jū yōng qù lù chà。
何处又栖王谢燕,故侯谁种邵平瓜。hé chù yòu qī wáng xiè yàn,gù hóu shuí zhǒng shào píng guā。
九重门辟人骑马,万岁山空树集鸦。jiǔ zhòng mén pì rén qí mǎ,wàn suì shān kōng shù jí yā。
独有天池秋水满,西风吹入钓鱼槎。dú yǒu tiān chí qiū shuǐ mǎn,xī fēng chuī rù diào yú chá。

壬子秋过故宫十九首

宋讷

仙裳宫袖拥龙舟,一夕兵来罢盛游。xiān shang gōng xiù yōng lóng zhōu,yī xī bīng lái bà shèng yóu。
万户千门银烛冷,六军百职布袍秋。wàn hù qiān mén yín zhú lěng,liù jūn bǎi zhí bù páo qiū。
御桥路坏盘龙石,金水河成饮马沟。yù qiáo lù huài pán lóng shí,jīn shuǐ hé chéng yǐn mǎ gōu。
日暮胡笳和羌笛,舞儿羞见锦缠头。rì mù hú jiā hé qiāng dí,wǔ ér xiū jiàn jǐn chán tóu。

壬子秋过故宫十九首

宋讷

万年海岳作金汤,一望凄然感恨长。wàn nián hǎi yuè zuò jīn tāng,yī wàng qī rán gǎn hèn zhǎng。
禾黍秋风周洛邑,山河残照汉咸阳。hé shǔ qiū fēng zhōu luò yì,shān hé cán zhào hàn xián yáng。
上林春去宫花落,金水霜来御柳黄。shàng lín chūn qù gōng huā luò,jīn shuǐ shuāng lái yù liǔ huáng。
虎卫龙墀人不见,戍兵骑马出萧墙。hǔ wèi lóng chí rén bù jiàn,shù bīng qí mǎ chū xiāo qiáng。

壬子秋过故宫十九首

宋讷

汉皇爱舞起龙船,锦缆香维御柳烟。hàn huáng ài wǔ qǐ lóng chuán,jǐn lǎn xiāng wéi yù liǔ yān。
侍女争开妆镜匣,后宫不理败弓弦。shì nǚ zhēng kāi zhuāng jìng xiá,hòu gōng bù lǐ bài gōng xián。
青油幕乏登坛将,金马门空待诏贤。qīng yóu mù fá dēng tán jiāng,jīn mǎ mén kōng dài zhào xián。
惟有广寒西畔柏,不知争战翠参天。wéi yǒu guǎng hán xī pàn bǎi,bù zhī zhēng zhàn cuì cān tiān。

壬子秋过故宫十九首

宋讷

清宁宫殿闭残花,尘世回头换物华。qīng níng gōng diàn bì cán huā,chén shì huí tóu huàn wù huá。
宝鼎百年归汉室,锦帆千古似隋家。bǎo dǐng bǎi nián guī hàn shì,jǐn fān qiān gǔ shì suí jiā。
后宫鸾镜投江渚,北狩龙旗没塞沙。hòu gōng luán jìng tóu jiāng zhǔ,běi shòu lóng qí méi sāi shā。
想见扶苏城上月,照人清泪落胡笳。xiǎng jiàn fú sū chéng shàng yuè,zhào rén qīng lèi luò hú jiā。

壬子秋过故宫十九首

宋讷

瑶台琼室倚清虚,佳气潜消谏疏疏。yáo tái qióng shì yǐ qīng xū,jiā qì qián xiāo jiàn shū shū。
帅阃有兵空虎卫,经筵无讲逐銮舆。shuài kǔn yǒu bīng kōng hǔ wèi,jīng yán wú jiǎng zhú luán yú。
侯封一代皇孙爵,帝纪千年太史书。hóu fēng yī dài huáng sūn jué,dì jì qiān nián tài shǐ shū。
斜日五云坊下路,老儒骑马重踌躇。xié rì wǔ yún fāng xià lù,lǎo rú qí mǎ zhòng chóu chú。

壬子秋过故宫十九首

宋讷

黼座簪裳列俊髦,禁闱环佩立仙曹。fǔ zuò zān shang liè jùn máo,jìn wéi huán pèi lì xiān cáo。
两京台阁工输巧,四海涂泥赤子劳。liǎng jīng tái gé gōng shū qiǎo,sì hǎi tú ní chì zi láo。
端本有书遗鹤禁,宣文无客进龙韬。duān běn yǒu shū yí hè jìn,xuān wén wú kè jìn lóng tāo。
拂郎天马空逾海,不驾朝元玉辂高。fú láng tiān mǎ kōng yú hǎi,bù jià cháo yuán yù lù gāo。

壬子秋过故宫十九首

宋讷

事事伤心乱若丝,宫前重咏《黍离》诗。shì shì shāng xīn luàn ruò sī,gōng qián zhòng yǒng shǔ lí shī。
百年礼乐华夷主,一旦干戈丧乱师。bǎi nián lǐ lè huá yí zhǔ,yī dàn gàn gē sàng luàn shī。
凤诏用非麟阁老,雉门降是羽林儿。fèng zhào yòng fēi lín gé lǎo,zhì mén jiàng shì yǔ lín ér。
行人莫上城楼望,惟有山河似旧时。xíng rén mò shàng chéng lóu wàng,wéi yǒu shān hé shì jiù shí。
6612345