古诗词

南歌子··扬州

彭孙遹

青雀芙蓉舫,红阑杨柳桥。qīng què fú róng fǎng,hóng lán yáng liǔ qiáo。
听彻玉人箫。tīng chè yù rén xiāo。
一场花月梦,可怜宵。yī chǎng huā yuè mèng,kě lián xiāo。
彭孙遹

彭孙遹

彭孙遹(yù)(1631—1700)清初官员、词人,与王士祯齐名,时号“彭王”。字骏孙,号羡门,又号金粟山人,浙江海盐武原镇人。彭孙贻从弟,顺治十六年进士。康熙十八年举博学鸿词科第一,授编修。历吏部侍郎兼翰林掌院学士,为《明史》总裁。诗工整和谐,以五、七言律为长,近于唐代的刘长卿。词工小令,多香艳之作,有“吹气如兰彭十郎”之称。著有《南往集》、《延露词》。 彭孙遹的作品>>

猜您喜欢

生查子··昨夜

彭孙遹

昨夜梦无凭,强起窥妆镜。zuó yè mèng wú píng,qiáng qǐ kuī zhuāng jìng。
绵字授行人,残麝光犹凝。mián zì shòu xíng rén,cán shè guāng yóu níng。
此去见檀郎,情事应详省。cǐ qù jiàn tán láng,qíng shì yīng xiáng shěng。
生怕不思侬,但说恹恹病。shēng pà bù sī nóng,dàn shuō yān yān bìng。

生查子··病起

彭孙遹

小础绿阴粘,片榻黄梅涴。xiǎo chǔ lǜ yīn zhān,piàn tà huáng méi wò。
迸水簟文流,人藉青苔卧。bèng shuǐ diàn wén liú,rén jí qīng tái wò。
乡字几时来,旅病才轻可。xiāng zì jǐ shí lái,lǚ bìng cái qīng kě。
往事莫思量,想着如何过。wǎng shì mò sī liàng,xiǎng zhe rú hé guò。

醉公子··讯使

彭孙遹

前月行人去,屈指来何暮。qián yuè xíng rén qù,qū zhǐ lái hé mù。
叩户料应来,乡音传尺素。kòu hù liào yīng lái,xiāng yīn chuán chǐ sù。
尺素几行馀,不见故人书。chǐ sù jǐ xíng yú,bù jiàn gù rén shū。
难道不相忆,沉吟双鲤鱼。nán dào bù xiāng yì,chén yín shuāng lǐ yú。

点绛唇··送春日与袁重其花下小饮

彭孙遹

草暖莺飞,行人多上全吴馆。cǎo nuǎn yīng fēi,xíng rén duō shàng quán wú guǎn。
月洲亭畔。yuè zhōu tíng pàn。
重把春衣换。zhòng bǎ chūn yī huàn。
新绿南园,已觉参差遍。xīn lǜ nán yuán,yǐ jué cān chà biàn。
花如霰。huā rú xiàn。
君今不醉。jūn jīn bù zuì。
负却提壶劝。fù què tí hú quàn。

菩萨蛮··梦起

彭孙遹

秦篝小炷销宫饼。qín gōu xiǎo zhù xiāo gōng bǐng。
绣衾一叠文鸳冷。xiù qīn yī dié wén yuān lěng。
侬已不成眠。nóng yǐ bù chéng mián。
知伊更可怜。zhī yī gèng kě lián。
晨光生牖里。chén guāng shēng yǒu lǐ。
晓幕长孤起。xiǎo mù zhǎng gū qǐ。
春梦太分明。chūn mèng tài fēn míng。
关人半日情。guān rén bàn rì qíng。

菩萨蛮··春寒

彭孙遹

夜寒酒薄眠初觉。yè hán jiǔ báo mián chū jué。
一钩残月悬楼角。yī gōu cán yuè xuán lóu jiǎo。
小篆冷香筒。xiǎo zhuàn lěng xiāng tǒng。
香煤半粟红。xiāng méi bàn sù hóng。
垂帘还涉想。chuí lián hái shè xiǎng。
仿佛金钗响。fǎng fú jīn chāi xiǎng。
数尽短长更。shù jǐn duǎn zhǎng gèng。
东方不肯明。dōng fāng bù kěn míng。

菩萨蛮··暮秋闺思

彭孙遹

层波不转眉山蹙。céng bō bù zhuǎn méi shān cù。
有人倚遍阑干曲。yǒu rén yǐ biàn lán gàn qū。
云洗碧天空。yún xǐ bì tiān kōng。
残阳雁背红。cán yáng yàn bèi hóng。
寒林烟冥冥。hán lín yān míng míng。
不见归帆影。bù jiàn guī fān yǐng。
望断又今朝。wàng duàn yòu jīn cháo。
离魂脉脉销。lí hún mài mài xiāo。

菩萨蛮··楼眺

彭孙遹

一抹烟鬟青不了。yī mǒ yān huán qīng bù le。
遥天几点寒鸦小。yáo tiān jǐ diǎn hán yā xiǎo。
落日挂帘钩。luò rì guà lián gōu。
卷帘人倚楼。juǎn lián rén yǐ lóu。
云帆何处度。yún fān hé chù dù。
目尽江南路。mù jǐn jiāng nán lù。
窈窕月华生。yǎo tiǎo yuè huá shēng。
断肠今夜明。duàn cháng jīn yè míng。

巫山一段云··雨窗与程村夜话

彭孙遹

岁月闲中老,容华暗里消。suì yuè xián zhōng lǎo,róng huá àn lǐ xiāo。
清槐好为系征舠。qīng huái hǎo wèi xì zhēng dāo。
浓绿染长桥。nóng lǜ rǎn zhǎng qiáo。
听雨僧庐静,寻诗竹院遥。tīng yǔ sēng lú jìng,xún shī zhú yuàn yáo。
烛花落尽又频挑。zhú huā luò jǐn yòu pín tiāo。
不寝费兰膏。bù qǐn fèi lán gāo。

巫山一段云··南谯道上

彭孙遹

暮火投山郭,朝寒过驿桥。mù huǒ tóu shān guō,cháo hán guò yì qiáo。
江云一色秣陵潮。jiāng yún yī sè mò líng cháo。
抹断蒋山腰。mǒ duàn jiǎng shān yāo。
秋色低鸿雁,清霜急皂雕。qiū sè dī hóng yàn,qīng shuāng jí zào diāo。
汀芦沙苇冷萧萧。tīng lú shā wěi lěng xiāo xiāo。
风雨入南谯。fēng yǔ rù nán qiáo。

菩萨蛮··题青溪遗事画册和阮亭韵乍遇

彭孙遹

南园粉絮漫天起。nán yuán fěn xù màn tiān qǐ。
玉阑干外花阴里。yù lán gàn wài huā yīn lǐ。
初试薄罗衣。chū shì báo luó yī。
金蝉颤欲飞。jīn chán chàn yù fēi。
无端郎蓦见。wú duān láng mò jiàn。
划袜轻风扇。huà wà qīng fēng shàn。
惊起宿鸳鸯。jīng qǐ sù yuān yāng。
裙拖绣一双。qún tuō xiù yī shuāng。

菩萨蛮··题青溪遗事画册和阮亭韵乍遇

彭孙遹

春檠双吐绯罗烛。chūn qíng shuāng tǔ fēi luó zhú。
文犀酒泛葡萄绿。wén xī jiǔ fàn pú táo lǜ。
袅袅洞箫声。niǎo niǎo dòng xiāo shēng。
牙娘按字清。yá niáng àn zì qīng。
投琼聊作戏。tóu qióng liáo zuò xì。
莫赚萧郎醉。mò zhuàn xiāo láng zuì。
今夜好秋光。jīn yè hǎo qiū guāng。
月明衾枕凉。yuè míng qīn zhěn liáng。

菩萨蛮··题青溪遗事画册和阮亭韵乍遇

彭孙遹

棠梨落尽花如雪。táng lí luò jǐn huā rú xuě。
双双照影昏黄月。shuāng shuāng zhào yǐng hūn huáng yuè。
泓黛秀联娟。hóng dài xiù lián juān。
云鬟亚玉肩。yún huán yà yù jiān。
凭阑罗袜倦。píng lán luó wà juàn。
坐损春衫茜。zuò sǔn chūn shān qiàn。
小语怯听闻。xiǎo yǔ qiè tīng wén。
娇波横觑人。jiāo bō héng qù rén。

菩萨蛮··题青溪遗事画册和阮亭韵乍遇

彭孙遹

湘兰九畹垂垂吐。xiāng lán jiǔ wǎn chuí chuí tǔ。
雕笼巧唤红鹦鹉。diāo lóng qiǎo huàn hóng yīng wǔ。
长日试敲棋。zhǎng rì shì qiāo qí。
娇慵落子迟。jiāo yōng luò zi chí。
侬家夸好手。nóng jiā kuā hǎo shǒu。
赌胜朱樱口。dǔ shèng zhū yīng kǒu。
却敛细蛾儿。què liǎn xì é ér。
含羞欲悔时。hán xiū yù huǐ shí。

菩萨蛮··题青溪遗事画册和阮亭韵乍遇

彭孙遹

海棠开遍清和近。hǎi táng kāi biàn qīng hé jìn。
轻蝉低掠双文鬓。qīng chán dī lüè shuāng wén bìn。
玉体藉花藏。yù tǐ jí huā cáng。
花深珠露凉。huā shēn zhū lù liáng。
青衣能暗逻。qīng yī néng àn luó。
莫使窥人躲。mò shǐ kuī rén duǒ。
人影堕高枝。rén yǐng duò gāo zhī。
玲珑月一丝。líng lóng yuè yī sī。
2041234567»