古诗词

和李公冬日成茆屋四首用韵

释函可

不识长安乐,何如东海隅。bù shí zhǎng ān lè,hé rú dōng hǎi yú。
夜寒闻鹤语,榻短学僧趺。yè hán wén hè yǔ,tà duǎn xué sēng fū。
兴至诗涂壁,饥来雪满盂。xīng zhì shī tú bì,jī lái xuě mǎn yú。
西邻迁客在,镇日待招呼。xī lín qiān kè zài,zhèn rì dài zhāo hū。

释函可

函可(一六一一—一六五九),字祖心。博罗人。俗姓韩,名宗騋,字犹龙。明礼部尚书韩日缵长子。少为诸生,才气高迈,声名倾动一时。惟绝意仕进,以声色犬马自娱。明思宗崇祯十二年(一六三六)落发为僧,成为道独和尚之法嗣,与师兄函是(字天然)齐名。曾充罗浮山华首台都寺,又在广州创不是庵静修。甲申之变,悲恸形于辞色。明福王弘光元年(一六四五)以请藏入金陵,值国再变,纪为私史。顺治四年,以“私携逆书”为清江宁守将所拘,旋械送北京。部审免死,流放辽阳。先在沈阳南塔(广济寺)开法,又于普济等七大寺说法,被大关以东奉为洞宗鼻祖,声名洋溢于朝鲜、日本。又与辽阳流寓者结冰天吟社,为诗文之交。家人均抗节死,故自号千山剩人。明桂王永历十三年圆寂。著有《千山诗集》二十卷(补遗一卷)传世。陈伯陶《胜朝粤东遗民录》卷四附录《方外》有传。 释函可的作品>>

猜您喜欢

重阳集北里大雪

释函可

何须佳节亦招寻,此日团圞雪费吟。hé xū jiā jié yì zhāo xún,cǐ rì tuán luán xuě fèi yín。
天外乡关谁更远,篱边菊泪我弥深。tiān wài xiāng guān shuí gèng yuǎn,lí biān jú lèi wǒ mí shēn。
一床新句添秋色,数枕寒泉浸道心。yī chuáng xīn jù tiān qiū sè,shù zhěn hán quán jìn dào xīn。
趁此晚晴归路白,栖乌未定响疏林。chèn cǐ wǎn qíng guī lù bái,qī wū wèi dìng xiǎng shū lín。

喜藏主燕回

释函可

龙象天门蹴踏回,惊看屐齿遍莓苔。lóng xiàng tiān mén cù tà huí,jīng kàn jī chǐ biàn méi tái。
陌尘抖向关山尽,秋水携将云水堆。mò chén dǒu xiàng guān shān jǐn,qiū shuǐ xié jiāng yún shuǐ duī。
犬亦因人生气色,尘缘对客共喧豗。quǎn yì yīn rén shēng qì sè,chén yuán duì kè gòng xuān huī。
长安半字休须论,满汲清泉且一杯。zhǎng ān bàn zì xiū xū lùn,mǎn jí qīng quán qiě yī bēi。

闻诏不果

释函可

一面还留三面开,金鸡空度蓟门来。yī miàn hái liú sān miàn kāi,jīn jī kōng dù jì mén lái。
遗黎未死终怀土,多士虽穷幸不才。yí lí wèi sǐ zhōng huái tǔ,duō shì suī qióng xìng bù cái。
绝域半瓢仍雨雪,旧山万里长蒿莱。jué yù bàn piáo réng yǔ xuě,jiù shān wàn lǐ zhǎng hāo lái。
无拘独有深春梦,夜夜离群自往回。wú jū dú yǒu shēn chūn mèng,yè yè lí qún zì wǎng huí。

接与治书

释函可

平生相识满天地,此日何人片纸来。píng shēng xiāng shí mǎn tiān dì,cǐ rì hé rén piàn zhǐ lái。
数点泪弹浸墨迹,几年梦去绕梅开。shù diǎn lèi dàn jìn mò jì,jǐ nián mèng qù rào méi kāi。
土田儿女终浮沫,文字心肝总祸胎。tǔ tián ér nǚ zhōng fú mò,wén zì xīn gān zǒng huò tāi。
世事一番君已见,莫将白发殉黄埃。shì shì yī fān jūn yǐ jiàn,mò jiāng bái fā xùn huáng āi。

苏筑新斋成二首

释函可

天边仍旧一经传,南郭新看结数椽。tiān biān réng jiù yī jīng chuán,nán guō xīn kàn jié shù chuán。
剩有白云来席上,随他绿草到窗前。shèng yǒu bái yún lái xí shàng,suí tā lǜ cǎo dào chuāng qián。
诗篇不数开元后,茶碗还书嘉靖年。shī piān bù shù kāi yuán hòu,chá wǎn hái shū jiā jìng nián。
但使主人能爱客,何妨竟日共留连。dàn shǐ zhǔ rén néng ài kè,hé fáng jìng rì gòng liú lián。

苏筑新斋成二首

释函可

不离城郭亦孤村,白板青袍道自尊。bù lí chéng guō yì gū cūn,bái bǎn qīng páo dào zì zūn。
半扫泥床延水月,别从竹简得朝昏。bàn sǎo ní chuáng yán shuǐ yuè,bié cóng zhú jiǎn dé cháo hūn。
初心未遂天何问,孤骨惟怜我共存。chū xīn wèi suì tiān hé wèn,gū gǔ wéi lián wǒ gòng cún。
策杖相过刚咫尺,对君岂直为盘飧。cè zhàng xiāng guò gāng zhǐ chǐ,duì jūn qǐ zhí wèi pán sūn。

赠陈子

释函可

长斋无复酒为名,累月相依老弟兄。zhǎng zhāi wú fù jiǔ wèi míng,lèi yuè xiāng yī lǎo dì xiōng。
每以笑谈当佛事,又从水月见交情。měi yǐ xiào tán dāng fú shì,yòu cóng shuǐ yuè jiàn jiāo qíng。
朋当死地如山重,儒到寒边似叶轻。péng dāng sǐ dì rú shān zhòng,rú dào hán biān shì yè qīng。
南塔主人能爱客,暂将白日付棋枰。nán tǎ zhǔ rén néng ài kè,zàn jiāng bái rì fù qí píng。

五月十八日接本师和尚示札

释函可

五月天山鸿雁回,披衣三拜寸椷开。wǔ yuè tiān shān hóng yàn huí,pī yī sān bài cùn jiān kāi。
一条楖栗欣犹健,万里乡关嗟已灰。yī tiáo zhì lì xīn yóu jiàn,wàn lǐ xiāng guān jiē yǐ huī。
座下半成忠义鬼,峰头空剩雨花台。zuò xià bàn chéng zhōng yì guǐ,fēng tóu kōng shèng yǔ huā tái。
人间自是浮云过,檐雀风铃亦助哀。rén jiān zì shì fú yún guò,yán què fēng líng yì zhù āi。

忆丽中法兄

释函可

阔别何年思杳茫,一声孤雁泪淋?。kuò bié hé nián sī yǎo máng,yī shēng gū yàn lèi lín。
想当乱极悲亲在,共爱恩深见国亡。xiǎng dāng luàn jí bēi qīn zài,gòng ài ēn shēn jiàn guó wáng。
书信竟无通远塞,烽烟曾否到禅房。shū xìn jìng wú tōng yuǎn sāi,fēng yān céng fǒu dào chán fáng。
旧时相识多新鬼,只恐身存已断肠。jiù shí xiāng shí duō xīn guǐ,zhǐ kǒng shēn cún yǐ duàn cháng。

即事

释函可

吴楚东南舞白题,庾关安得一丸泥。wú chǔ dōng nán wǔ bái tí,yǔ guān ān dé yī wán ní。
三岔河畔羝难乳,五石城中马又嘶。sān chà hé pàn dī nán rǔ,wǔ shí chéng zhōng mǎ yòu sī。
血浸花田新鬼闹,书传沙碛老猿啼。xuè jìn huā tián xīn guǐ nào,shū chuán shā qì lǎo yuán tí。
何时重踏曹溪路,只恐禅宫草亦萋。hé shí zhòng tà cáo xī lù,zhǐ kǒng chán gōng cǎo yì qī。

得博罗信三首

释函可

八年不见罗浮信,阖邑惊闻一聚尘。bā nián bù jiàn luó fú xìn,hé yì jīng wén yī jù chén。
共向故君辞世上,独留病弟哭江滨。gòng xiàng gù jūn cí shì shàng,dú liú bìng dì kū jiāng bīn。
白山黑水愁孤衲,国破家亡老逐臣。bái shān hēi shuǐ chóu gū nà,guó pò jiā wáng lǎo zhú chén。
纵使生还心更苦,皇天何处问原因。zòng shǐ shēng hái xīn gèng kǔ,huáng tiān hé chù wèn yuán yīn。

得博罗信三首

释函可

莫怨穹苍太不仁,万方此日总成尘。mò yuàn qióng cāng tài bù rén,wàn fāng cǐ rì zǒng chéng chén。
恩深累代心何憾,命尽全家泪又新。ēn shēn lèi dài xīn hé hàn,mìng jǐn quán jiā lèi yòu xīn。
残日沉山犹望旦,落花辞榭永无春。cán rì chén shān yóu wàng dàn,luò huā cí xiè yǒng wú chūn。
寻思最苦身仍在,黯黯风沙愁杀人。xún sī zuì kǔ shēn réng zài,àn àn fēng shā chóu shā rén。

得博罗信三首

释函可

长边独立泪潸然,点点田衣溅血鲜。zhǎng biān dú lì lèi shān rán,diǎn diǎn tián yī jiàn xuè xiān。
半壁山河愁处尽,一家骨肉梦中圆。bàn bì shān hé chóu chù jǐn,yī jiā gǔ ròu mèng zhōng yuán。
古榕堤上生秋草,浮碇冈头断晓烟。gǔ róng dī shàng shēng qiū cǎo,fú dìng gāng tóu duàn xiǎo yān。
见说华台云片片,残枝犹有夜啼鹃。jiàn shuō huá tái yún piàn piàn,cán zhī yóu yǒu yè tí juān。

忆耳叔弟二首

释函可

抱病多年苦未瘳,那堪茕独一身留。bào bìng duō nián kǔ wèi chōu,nà kān qióng dú yī shēn liú。
黄沙万里休余念,白骨全家赖尔收。huáng shā wàn lǐ xiū yú niàn,bái gǔ quán jiā lài ěr shōu。
旧阁遗编鱼腹饱,空天落月雁声愁。jiù gé yí biān yú fù bǎo,kōng tiān luò yuè yàn shēng chóu。
相逢恐是他生事,极目鸰原泪自流。xiāng féng kǒng shì tā shēng shì,jí mù líng yuán lèi zì liú。

忆耳叔弟二首

释函可

黑雨屯风折紫荆,生离死别不胜情。hēi yǔ tún fēng zhé zǐ jīng,shēng lí sǐ bié bù shèng qíng。
尚书冢上凭谁扫,逐客天边恨未烹。shàng shū zhǒng shàng píng shuí sǎo,zhú kè tiān biān hèn wèi pēng。
先代箕裘应弃置,故园狐鼠任纵横。xiān dài jī qiú yīng qì zhì,gù yuán hú shǔ rèn zòng héng。
从今好把袈裟搭,长礼无忧古佛名。cóng jīn hǎo bǎ jiā shā dā,zhǎng lǐ wú yōu gǔ fú míng。