古诗词

西湖竹枝歌

杨维桢

家住西湖新妇矶,劝君不唱缕金衣。jiā zhù xī hú xīn fù jī,quàn jūn bù chàng lǚ jīn yī。
琵琶元是韩朋木,弹得鸳鸯一处飞。pí pá yuán shì hán péng mù,dàn dé yuān yāng yī chù fēi。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

题高邮何将军老山图

杨维桢

何家将军多爱山,以小比老尤坚顽。hé jiā jiāng jūn duō ài shān,yǐ xiǎo bǐ lǎo yóu jiān wán。
青山面目元不老,将军却笑须眉斑。qīng shān miàn mù yuán bù lǎo,jiāng jūn què xiào xū méi bān。
昆仑何时鳌背裂,将军气高嵩华绝。kūn lún hé shí áo bèi liè,jiāng jūn qì gāo sōng huá jué。
小夫移山良自愚,将军一怒天柱折。xiǎo fū yí shān liáng zì yú,jiāng jūn yī nù tiān zhù zhé。
天山已定三飞髇,凯歌十二和归铙。tiān shān yǐ dìng sān fēi xiāo,kǎi gē shí èr hé guī náo。
残山剩水在何处,第五桥北南塘坳。cán shān shèng shuǐ zài hé chù,dì wǔ qiáo běi nán táng ào。
太平天子方讲道,将军六十便称老。tài píng tiān zi fāng jiǎng dào,jiāng jūn liù shí biàn chēng lǎo。
黄金雨外弃甲抛,白玉风前醉山倒。huáng jīn yǔ wài qì jiǎ pāo,bái yù fēng qián zuì shān dào。
宣州画生来作图,图中貌得诗人臞。xuān zhōu huà shēng lái zuò tú,tú zhōng mào dé shī rén qú。
银瓶索酒豪尚在,腰间屡解双珠符。yín píng suǒ jiǔ háo shàng zài,yāo jiān lǚ jiě shuāng zhū fú。
门前好事复载酒,东山携来散花手。mén qián hǎo shì fù zài jiǔ,dōng shān xié lái sàn huā shǒu。
戎王子花歌月支,落日平台舞杨柳。róng wáng zi huā gē yuè zhī,luò rì píng tái wǔ yáng liǔ。
玉堂醉草写乌丝,时与卢老同襟期。yù táng zuì cǎo xiě wū sī,shí yǔ lú lǎo tóng jīn qī。
将军风韵有如此,何必酷似刘牢之。jiāng jūn fēng yùn yǒu rú cǐ,hé bì kù shì liú láo zhī。
当时尔祖得郑杜,尚带儒酸走风雨。dāng shí ěr zǔ dé zhèng dù,shàng dài rú suān zǒu fēng yǔ。
何如卢后更逢杨,亦复有客如此不?hé rú lú hòu gèng féng yáng,yì fù yǒu kè rú cǐ bù?

富春夜泊寄张伯雨

杨维桢

春江大汛潮水长,布帆一日上桐庐。chūn jiāng dà xùn cháo shuǐ zhǎng,bù fān yī rì shàng tóng lú。
客星门巷赤松底,野市江郊净雪初。kè xīng mén xiàng chì sōng dǐ,yě shì jiāng jiāo jìng xuě chū。
柱宿鸡笼山顶鹤,斗量坝头鱼。zhù sù jī lóng shān dǐng hè,dòu liàng bà tóu yú。
来青小阁在林表,故人张灯修夜书。lái qīng xiǎo gé zài lín biǎo,gù rén zhāng dēng xiū yè shū。

赠笔生杨君显

杨维桢

杨君缚笔三十年,高艺岂止千人传。yáng jūn fù bǐ sān shí nián,gāo yì qǐ zhǐ qiān rén chuán。
梁园学士为作传,虎丘道人会乞钱。liáng yuán xué shì wèi zuò chuán,hǔ qiū dào rén huì qǐ qián。
桐叶秋风来古寺,苔花春水放归船。tóng yè qiū fēng lái gǔ sì,tái huā chūn shuǐ fàng guī chuán。
白头懒草《长门赋》,自写江南踏鞠篇。bái tóu lǎn cǎo zhǎng mén fù,zì xiě jiāng nán tà jū piān。

独禄篇

杨维桢

独禄独禄恶水浊,仇家当族,孝子免污辱。dú lù dú lù è shuǐ zhuó,chóu jiā dāng zú,xiào zi miǎn wū rǔ。
孝子躯干小,勇气满九州,拔刀削中睨父仇。xiào zi qū gàn xiǎo,yǒng qì mǎn jiǔ zhōu,bá dāo xuē zhōng nì fù chóu。
父仇未报,何面上父丘。fù chóu wèi bào,hé miàn shàng fù qiū。
漆仇头,为饮器。qī chóu tóu,wèi yǐn qì。
脔仇肉,为食嘬,头上之天才可戴!luán chóu ròu,wèi shí chuài,tóu shàng zhī tiān cái kě dài!

题夏氏槐梦轩

杨维桢

何人觅得大槐国,国在人间人不识。hé rén mì dé dà huái guó,guó zài rén jiān rén bù shí。
五马既赴南柯侯,千金更选东床客。wǔ mǎ jì fù nán kē hóu,qiān jīn gèng xuǎn dōng chuáng kè。
金鸡一声叫东方,蝴蝶飞来春一场。jīn jī yī shēng jiào dōng fāng,hú dié fēi lái chūn yī chǎng。
君不见绿林铜虎郎,匍匐尚拜蚍蜉王。jūn bù jiàn lǜ lín tóng hǔ láng,pú fú shàng bài pí fú wáng。

题朱莲峰梦游仙宫殿明日偕见西辨章进凝香阁诗

杨维桢

青莲老人青佩环,自言昨夜梦游海上天梯山。qīng lián lǎo rén qīng pèi huán,zì yán zuó yè mèng yóu hǎi shàng tiān tī shān。
天梯之山三万八千丈,琼台双阙开天关。tiān tī zhī shān sān wàn bā qiān zhàng,qióng tái shuāng quē kāi tiān guān。
赤藤飞上最绝顶,千树琪花散晴影。chì téng fēi shàng zuì jué dǐng,qiān shù qí huā sàn qíng yǐng。
通明前殿上觐玉虚翁,左面长眉瞳炯炯。tōng míng qián diàn shàng jìn yù xū wēng,zuǒ miàn zhǎng méi tóng jiǒng jiǒng。
玉翁元是太极仙,手弄两丸日月旋。yù wēng yuán shì tài jí xiān,shǒu nòng liǎng wán rì yuè xuán。
天扃地户司启闭,玄牝一钥开天先。tiān jiōng dì hù sī qǐ bì,xuán pìn yī yào kāi tiān xiān。
青莲老人南极裔,泰华开花一千岁。qīng lián lǎo rén nán jí yì,tài huá kāi huā yī qiān suì。
大人赋奏马文园,玉藕如船浇渴肺。dà rén fù zòu mǎ wén yuán,yù ǒu rú chuán jiāo kě fèi。
殿前作诗明月光,光采下彻下土中书堂。diàn qián zuò shī míng yuè guāng,guāng cǎi xià chè xià tǔ zhōng shū táng。
明朝写得凝香章,蝴蝶飞来七宝床。míng cháo xiě dé níng xiāng zhāng,hú dié fēi lái qī bǎo chuáng。

凝香阁诗

杨维桢

有兵不若森于庭,发天下若庄于棚。yǒu bīng bù ruò sēn yú tíng,fā tiān xià ruò zhuāng yú péng。
汗马不若系于营,休兵要待民力生。hàn mǎ bù ruò xì yú yíng,xiū bīng yào dài mín lì shēng。
平章政事光禄卿,阁下万卷清香凝。píng zhāng zhèng shì guāng lù qīng,gé xià wàn juǎn qīng xiāng níng。
书生香,德生馨,况复爇鼎相熏蒸。shū shēng xiāng,dé shēng xīn,kuàng fù ruò dǐng xiāng xūn zhēng。
绿烟一缕风度棂,光禄燕寝寝不惊。lǜ yān yī lǚ fēng dù líng,guāng lù yàn qǐn qǐn bù jīng。
蝴蝶飞来窥枕屏,周公入梦话东征。hú dié fēi lái kuī zhěn píng,zhōu gōng rù mèng huà dōng zhēng。
山甫依稀亦言并,天既反风禾稼登。shān fǔ yī xī yì yán bìng,tiān jì fǎn fēng hé jià dēng。
告以补衮垂鸿名,杨子进规为座铭。gào yǐ bǔ gǔn chuí hóng míng,yáng zi jìn guī wèi zuò míng。
有客如此真贤卿,有客如此真贤卿。yǒu kè rú cǐ zhēn xián qīng,yǒu kè rú cǐ zhēn xián qīng。
廪人饱粟,庖人馈鲭,燕昭台上千金轻。lǐn rén bǎo sù,páo rén kuì qīng,yàn zhāo tái shàng qiān jīn qīng。
钱唐博士起相庆,有如十八学士登蓬瀛。qián táng bó shì qǐ xiāng qìng,yǒu rú shí bā xué shì dēng péng yíng。

鸿门会

杨维桢

天迷关,地迷户,东龙白日西龙雨。tiān mí guān,dì mí hù,dōng lóng bái rì xī lóng yǔ。
撞钟饮酒愁海翻,碧火吹巢双猰貐。zhuàng zhōng yǐn jiǔ chóu hǎi fān,bì huǒ chuī cháo shuāng yà yǔ。
照天万古无二乌,残星破月开天馀。zhào tiān wàn gǔ wú èr wū,cán xīng pò yuè kāi tiān yú。
座中有客天子气,左股七十二子连明珠。zuò zhōng yǒu kè tiān zi qì,zuǒ gǔ qī shí èr zi lián míng zhū。
军声十万振屋瓦,拔剑当人面如赭。jūn shēng shí wàn zhèn wū wǎ,bá jiàn dāng rén miàn rú zhě。
将军下马力拔山,气卷黄河酒中泻。jiāng jūn xià mǎ lì bá shān,qì juǎn huáng hé jiǔ zhōng xiè。
剑光上天寒彗残,明朝画地分河山。jiàn guāng shàng tiān hán huì cán,míng cháo huà dì fēn hé shān。
将军呼龙将客走,石破青天撞玉斗。jiāng jūn hū lóng jiāng kè zǒu,shí pò qīng tiān zhuàng yù dòu。

盘所歌

杨维桢

盘之宫东丘之乐,盘之土耕者让亩。pán zhī gōng dōng qiū zhī lè,pán zhī tǔ gēng zhě ràng mǔ。
盘之泉渔不竭渊,盘之阻外御其侮。pán zhī quán yú bù jié yuān,pán zhī zǔ wài yù qí wǔ。
盘之深内潜我心,盘之禳实繁我族。pán zhī shēn nèi qián wǒ xīn,pán zhī ráng shí fán wǒ zú。
嗟盘之乐兮,乐而安。jiē pán zhī lè xī,lè ér ān。
风雨不震兮,燹涝弗奸。fēng yǔ bù zhèn xī,xiǎn lào fú jiān。
孝以致其养兮,义以广夫急难。xiào yǐ zhì qí yǎng xī,yì yǐ guǎng fū jí nán。
居饶安矣体愈胖。jū ráo ān yǐ tǐ yù pàng。
心无忧兮奚有患。xīn wú yōu xī xī yǒu huàn。
歌兮乐女盘。gē xī lè nǚ pán。
女将和兮考吾盘。nǚ jiāng hé xī kǎo wú pán。

杵歌七首

杨维桢

亟亟城城城亟成,小儿齐唱杵歌声。jí jí chéng chéng chéng jí chéng,xiǎo ér qí chàng chǔ gē shēng。
杵歌传作睢阳曲,中有哭声能陷城。chǔ gē chuán zuò suī yáng qū,zhōng yǒu kū shēng néng xiàn chéng。

杵歌七首

杨维桢

自古众心能作城,五方取土不须蒸。zì gǔ zhòng xīn néng zuò chéng,wǔ fāng qǔ tǔ bù xū zhēng。
蒸土作城城可破,众心作城城可凭。zhēng tǔ zuò chéng chéng kě pò,zhòng xīn zuò chéng chéng kě píng。

杵歌七首

杨维桢

叠叠石石石㠂嶆,立竿作表齐竿旄。dié dié shí shí shí áo cáo,lì gān zuò biǎo qí gān máo。
阿谁造得云梯子,刬地过城百丈高。ā shuí zào dé yún tī zi,chǎn dì guò chéng bǎi zhàng gāo。

杵歌七首

杨维桢

罗城一百廿里长,东藩恃此作金汤。luó chéng yī bǎi niàn lǐ zhǎng,dōng fān shì cǐ zuò jīn tāng。
旧基更展三十里,莫剩西门一树樟。jiù jī gèng zhǎn sān shí lǐ,mò shèng xī mén yī shù zhāng。

杵歌七首

杨维桢

苏州刺史新令好,不用西山取石劳。sū zhōu cì shǐ xīn lìng hǎo,bù yòng xī shān qǔ shí láo。
拆得凤山杨琏塔,南城不日似云高。chāi dé fèng shān yáng liǎn tǎ,nán chéng bù rì shì yún gāo。

杵歌七首

杨维桢

南城不日似云高,城脚愁侵八月涛。nán chéng bù rì shì yún gāo,chéng jiǎo chóu qīn bā yuè tāo。
射得潮头向西去,钱王铁箭泰山牢。shè dé cháo tóu xiàng xī qù,qián wáng tiě jiàn tài shān láo。