古诗词

鹧鸪天··咏美人眉

彭孙遹

麝月才分一寸弯。shè yuè cái fēn yī cùn wān。
长颦短晕浅深间。zhǎng pín duǎn yūn qiǎn shēn jiān。
疗饥自有餐来色,消渴因看远际山。liáo jī zì yǒu cān lái sè,xiāo kě yīn kàn yuǎn jì shān。
螺子细,柳丝寒。luó zi xì,liǔ sī hán。
两峰天外碧相攒。liǎng fēng tiān wài bì xiāng zǎn。
翠蛾一滴能传语,窨住春愁不放还。cuì é yī dī néng chuán yǔ,xūn zhù chūn chóu bù fàng hái。
彭孙遹

彭孙遹

彭孙遹(yù)(1631—1700)清初官员、词人,与王士祯齐名,时号“彭王”。字骏孙,号羡门,又号金粟山人,浙江海盐武原镇人。彭孙贻从弟,顺治十六年进士。康熙十八年举博学鸿词科第一,授编修。历吏部侍郎兼翰林掌院学士,为《明史》总裁。诗工整和谐,以五、七言律为长,近于唐代的刘长卿。词工小令,多香艳之作,有“吹气如兰彭十郎”之称。著有《南往集》、《延露词》。 彭孙遹的作品>>

猜您喜欢

题顾眉生画兰册

彭孙遹

无复当年弄墨辰,断纨影里认前尘。wú fù dāng nián nòng mò chén,duàn wán yǐng lǐ rèn qián chén。
青溪画阁秋如水,写出芳兰竟体人。qīng xī huà gé qiū rú shuǐ,xiě chū fāng lán jìng tǐ rén。

松下遣怀

彭孙遹

秋意日寥廓,瞑色散微雨。qiū yì rì liáo kuò,míng sè sàn wēi yǔ。
高风天外来,吹我孤松树。gāo fēng tiān wài lái,chuī wǒ gū sōng shù。
翻然落空翠,澹与云阴互。fān rán luò kōng cuì,dàn yǔ yún yīn hù。
查冥寒涛生,微闻滴香露。chá míng hán tāo shēng,wēi wén dī xiāng lù。
幽人岩石间,抱此物外慕。yōu rén yán shí jiān,bào cǐ wù wài mù。
庶几岁寒心,聊以保迟暮。shù jǐ suì hán xīn,liáo yǐ bǎo chí mù。

雨中过白芒村寄高山人俨

彭孙遹

春阴生骤寒,溪上无人迹。chūn yīn shēng zhòu hán,xī shàng wú rén jì。
石笋清相罗,翠烟纷可摘。shí sǔn qīng xiāng luó,cuì yān fēn kě zhāi。
欲持三尺绢,写此春山碧。yù chí sān chǐ juàn,xiě cǐ chūn shān bì。
却忆山中人,远在龙池宅。què yì shān zhōng rén,yuǎn zài lóng chí zhái。
惆怅不同游,白芒风雨夕。chóu chàng bù tóng yóu,bái máng fēng yǔ xī。

野田行

彭孙遹

荒城日落生愁雾,白骨青磷乱无数。huāng chéng rì luò shēng chóu wù,bái gǔ qīng lín luàn wú shù。
山河兴废多战场,宿草凄凉泣狐兔。shān hé xīng fèi duō zhàn chǎng,sù cǎo qī liáng qì hú tù。
悲风瑟瑟起白杨,牛羊成群上古墓。bēi fēng sè sè qǐ bái yáng,niú yáng chéng qún shàng gǔ mù。
人生谅无百岁寿,焉知生乐与死苦。rén shēng liàng wú bǎi suì shòu,yān zhī shēng lè yǔ sǐ kǔ。
朱门华屋未解忧,请君试出野田路。zhū mén huá wū wèi jiě yōu,qǐng jūn shì chū yě tián lù。

越溪行

彭孙遹

越来溪,公莫渡。yuè lái xī,gōng mò dù。
行人隔水呼唤频,舟子掉头不肯顾。xíng rén gé shuǐ hū huàn pín,zhōu zi diào tóu bù kěn gù。
波平如掌帆不前,碧湖澄静生寒烟。bō píng rú zhǎng fān bù qián,bì hú chéng jìng shēng hán yān。
县官封船供应急,经今一月还复然。xiàn guān fēng chuán gōng yīng jí,jīng jīn yī yuè hái fù rán。
公家用物有定数,民间那得知其故。gōng jiā yòng wù yǒu dìng shù,mín jiān nà dé zhī qí gù。
日日官船进女城,依然船数不加盈。rì rì guān chuán jìn nǚ chéng,yī rán chuán shù bù jiā yíng。
昨闻大师至,已泊南濠隈。zuó wén dà shī zhì,yǐ pō nán háo wēi。
太守亲自出,平明骑马来。tài shǒu qīn zì chū,píng míng qí mǎ lái。
官来犹自可,兵来烈如火。guān lái yóu zì kě,bīng lái liè rú huǒ。
弓刀装小舠,人马乘大舸。gōng dāo zhuāng xiǎo dāo,rén mǎ chéng dà gě。
越来溪,公莫渡。yuè lái xī,gōng mò dù。
捉船未已还捉人,劝君漫出城西路。zhuō chuán wèi yǐ hái zhuō rén,quàn jūn màn chū chéng xī lù。

陈白沙草书歌

彭孙遹

白沙先生名早闻,手掷青山归白云。bái shā xiān shēng míng zǎo wén,shǒu zhì qīng shān guī bái yún。
陈情上拟李令伯,讲书欲方吴聘君。chén qíng shàng nǐ lǐ lìng bó,jiǎng shū yù fāng wú pìn jūn。
晚年信手作大字,落笔纵横有奇致。wǎn nián xìn shǒu zuò dà zì,luò bǐ zòng héng yǒu qí zhì。
何必规规王右军,淋漓时复成高寄。hé bì guī guī wáng yòu jūn,lín lí shí fù chéng gāo jì。
世人好古如好龙,可怜识见多雷同。shì rén hǎo gǔ rú hǎo lóng,kě lián shí jiàn duō léi tóng。
岂知草圣固余技,相赏不在翰墨中。qǐ zhī cǎo shèng gù yú jì,xiāng shǎng bù zài hàn mò zhōng。

西洋琥珀酒船歌

彭孙遹

海外良工擅奇思,酒船制作穷珍异。hǎi wài liáng gōng shàn qí sī,jiǔ chuán zhì zuò qióng zhēn yì。
滑稽足傲鸱夷形,淋漓可使淳于醉。huá jī zú ào chī yí xíng,lín lí kě shǐ chún yú zuì。
宛转玲珑二尺长,镂金错采巧莫当。wǎn zhuǎn líng lóng èr chǐ zhǎng,lòu jīn cuò cǎi qiǎo mò dāng。
文珠作窗玳瑁屋,白银为篷珊瑚樯。wén zhū zuò chuāng dài mào wū,bái yín wèi péng shān hú qiáng。
酌酒五升帆半起,峡船始发春江里。zhuó jiǔ wǔ shēng fān bàn qǐ,xiá chuán shǐ fā chūn jiāng lǐ。
引壶注满饱欲张,蓬蓬已可行千里。yǐn hú zhù mǎn bǎo yù zhāng,péng péng yǐ kě xíng qiān lǐ。
长年三老毛发动,须眉飒飒笑相视。zhǎng nián sān lǎo máo fā dòng,xū méi sà sà xiào xiāng shì。
绮疏启处中有人,皎若芙蓉照秋水。qǐ shū qǐ chù zhōng yǒu rén,jiǎo ruò fú róng zhào qiū shuǐ。
须臾酒竭帆亦收,回看堂上惟虚舟。xū yú jiǔ jié fān yì shōu,huí kàn táng shàng wéi xū zhōu。
机缄动止那可测,见者疑同神鬼游。jī jiān dòng zhǐ nà kě cè,jiàn zhě yí tóng shén guǐ yóu。
此器徒闻出西域,估客新从舶中得。cǐ qì tú wén chū xī yù,gū kè xīn cóng bó zhōng dé。
由来奇巧汩人心,不胫还能走中国。yóu lái qí qiǎo gǔ rén xīn,bù jìng hái néng zǒu zhōng guó。
对之三叹谢贾胡,匏尊一酌足自娱。duì zhī sān tàn xiè jiǎ hú,páo zūn yī zhuó zú zì yú。
居奇漫直十家产,适用岂若千金壶。jū qí màn zhí shí jiā chǎn,shì yòng qǐ ruò qiān jīn hú。
投珠抵璧当代事,雕锼无益何为乎。tóu zhū dǐ bì dāng dài shì,diāo sōu wú yì hé wèi hū。

张都尉画马歌

彭孙遹

汗血不出世,但闻西极来。hàn xuè bù chū shì,dàn wén xī jí lái。
披图忽见渥洼产,?云逐电相萦回。pī tú hū jiàn wò wā chǎn,niè yún zhú diàn xiāng yíng huí。
立者骧首欲一鸣,障泥未解犹徘徊。lì zhě xiāng shǒu yù yī míng,zhàng ní wèi jiě yóu pái huái。
走者势如风雨至,驰骤百里无纤埃。zǒu zhě shì rú fēng yǔ zhì,chí zhòu bǎi lǐ wú xiān āi。
其余数匹饮或龁,一一神骏非凡材。qí yú shù pǐ yǐn huò hé,yī yī shén jùn fēi fán cái。
问谁擅此化工技,逸足天闲妙无比。wèn shuí shàn cǐ huà gōng jì,yì zú tiān xián miào wú bǐ。
只今都尉最得名,不让当年韩与李。zhǐ jīn dōu wèi zuì dé míng,bù ràng dāng nián hán yǔ lǐ。
都尉生平本将家,前朝曾领上轻车。dōu wèi shēng píng běn jiāng jiā,qián cháo céng lǐng shàng qīng chē。
身亲百战竟何益,白头归种东陵瓜。shēn qīn bǎi zhàn jìng hé yì,bái tóu guī zhǒng dōng líng guā。
早岁壮怀时吐露,伏枥雄心见豪素。zǎo suì zhuàng huái shí tǔ lù,fú lì xióng xīn jiàn háo sù。
平沙漠漠落日黄,马首犹然蓄余怒。píng shā mò mò luò rì huáng,mǎ shǒu yóu rán xù yú nù。
呜呼黄金之台高突兀,冀北之良恣超忽。wū hū huáng jīn zhī tái gāo tū wù,jì běi zhī liáng zì chāo hū。
龙媒当世岂合无,昭王已往九方没。lóng méi dāng shì qǐ hé wú,zhāo wáng yǐ wǎng jiǔ fāng méi。
惟看阪上服盐车,谁向图中求骏骨。wéi kàn bǎn shàng fú yán chē,shuí xiàng tú zhōng qiú jùn gǔ。

维扬客舍送云客兄北上予时亦有南越之行

彭孙遹

湖水平堤炎雨歇,风吹杨柳棹歌发。hú shuǐ píng dī yán yǔ xiē,fēng chuī yáng liǔ zhào gē fā。
居人情重远相送,君向长安我游越。jū rén qíng zhòng yuǎn xiāng sòng,jūn xiàng zhǎng ān wǒ yóu yuè。
鼓枻中流自此行,方舟并渡江浪平。gǔ yì zhōng liú zì cǐ xíng,fāng zhōu bìng dù jiāng làng píng。
驿镫夜泊云阳郭,戍火朝明铁瓮城。yì dèng yè pō yún yáng guō,shù huǒ cháo míng tiě wèng chéng。
广陵到日停舟处,南北迢遥各异路。guǎng líng dào rì tíng zhōu chù,nán běi tiáo yáo gè yì lù。
代马还嘶塞北烟,越禽自托天南树。dài mǎ hái sī sāi běi yān,yuè qín zì tuō tiān nán shù。
只今已见鲸鲵戮,薄海销兵佩黄犊。zhǐ jīn yǐ jiàn jīng ní lù,báo hǎi xiāo bīng pèi huáng dú。
时清岂合乐丘园,亲老还须营斗禄。shí qīng qǐ hé lè qiū yuán,qīn lǎo hái xū yíng dòu lù。
日下翱翔多故人,纷纷先据要路津。rì xià áo xiáng duō gù rén,fēn fēn xiān jù yào lù jīn。
致身迟速各有会,莫以外吏伤沈沦。zhì shēn chí sù gè yǒu huì,mò yǐ wài lì shāng shěn lún。
酌君卮酒君努力,前路悠悠漫成忆。zhuó jūn zhī jiǔ jūn nǔ lì,qián lù yōu yōu màn chéng yì。
庚胜山头少应飞,燕昭台上空秋色。gēng shèng shān tóu shǎo yīng fēi,yàn zhāo tái shàng kōng qiū sè。
《骊驹》催发不可留,后会须经春复秋。lí jū cuī fā bù kě liú,hòu huì xū jīng chūn fù qiū。
兄弟相思五千里,江湖此去一孤舟。xiōng dì xiāng sī wǔ qiān lǐ,jiāng hú cǐ qù yī gū zhōu。
204«891011121314