古诗词

行香子··小院残春

彭孙遹

小院残春。xiǎo yuàn cán chūn。
金锁重门。jīn suǒ zhòng mén。
花阴里、隔子回纹。huā yīn lǐ gé zi huí wén。
弹琴清夜,待月黄昏。dàn qín qīng yè,dài yuè huáng hūn。
想那时情,那时事,那时人。xiǎng nà shí qíng,nà shí shì,nà shí rén。
三年一瞬,两情千里。sān nián yī shùn,liǎng qíng qiān lǐ。
似蓬科、飘泊江村。shì péng kē piāo pō jiāng cūn。
凄凉玉柱,惨淡金樽。qī liáng yù zhù,cǎn dàn jīn zūn。
看灯如雨,雨如梦,梦如尘。kàn dēng rú yǔ,yǔ rú mèng,mèng rú chén。
彭孙遹

彭孙遹

彭孙遹(yù)(1631—1700)清初官员、词人,与王士祯齐名,时号“彭王”。字骏孙,号羡门,又号金粟山人,浙江海盐武原镇人。彭孙贻从弟,顺治十六年进士。康熙十八年举博学鸿词科第一,授编修。历吏部侍郎兼翰林掌院学士,为《明史》总裁。诗工整和谐,以五、七言律为长,近于唐代的刘长卿。词工小令,多香艳之作,有“吹气如兰彭十郎”之称。著有《南往集》、《延露词》。 彭孙遹的作品>>

猜您喜欢

太常引··留别

彭孙遹

脆红娇白媵残春。cuì hóng jiāo bái yìng cán chūn。
香梦细于尘。xiāng mèng xì yú chén。
画阁又斜曛。huà gé yòu xié xūn。
空羡杀、乌龙锦茵。kōng xiàn shā wū lóng jǐn yīn。
无边风浪,无凭书札,从此隔重闉。wú biān fēng làng,wú píng shū zhá,cóng cǐ gé zhòng yīn。
一掬小江津。yī jū xiǎo jiāng jīn。
浣不去、相思泪痕。huàn bù qù xiāng sī lèi hén。

柳梢青··感事

彭孙遹

何事沉吟。hé shì chén yín。
小窗斜日,立遍春阴。xiǎo chuāng xié rì,lì biàn chūn yīn。
翠袖天寒,青衫人老,一样伤心。cuì xiù tiān hán,qīng shān rén lǎo,yī yàng shāng xīn。
十年旧事重寻。shí nián jiù shì zhòng xún。
回首处、山高水深。huí shǒu chù shān gāo shuǐ shēn。
两点眉峰,半分腰带,憔悴而今。liǎng diǎn méi fēng,bàn fēn yāo dài,qiáo cuì ér jīn。

月中行·别意

彭孙遹

越丝新襞小裙腰。yuè sī xīn bì xiǎo qún yāo。
翠带逐风飘。cuì dài zhú fēng piāo。
水葱仙席索春饶。shuǐ cōng xiān xí suǒ chūn ráo。
脉脉暗肌销。mài mài àn jī xiāo。
银筝玉管无心弄,人静后、几点清谯。yín zhēng yù guǎn wú xīn nòng,rén jìng hòu jǐ diǎn qīng qiáo。
相怜端的只今宵。xiāng lián duān de zhǐ jīn xiāo。
不睡也难消。bù shuì yě nán xiāo。

满宫花·南园

彭孙遹

试青鞋,褰翠袖。shì qīng xié,qiān cuì xiù。
春色南园堆绣。chūn sè nán yuán duī xiù。
白头犹说广陵王,能使行人回首。bái tóu yóu shuō guǎng líng wáng,néng shǐ xíng rén huí shǒu。
锦衣城,今在否。jǐn yī chéng,jīn zài fǒu。
见说当时宫囿。jiàn shuō dāng shí gōng yòu。
陌上谁歌缓缓归,只有花开如旧。mò shàng shuí gē huǎn huǎn guī,zhǐ yǒu huā kāi rú jiù。

少年游··席上有赠

彭孙遹

花底新声,尊前旧侣,一醉尽生平。huā dǐ xīn shēng,zūn qián jiù lǚ,yī zuì jǐn shēng píng。
司马无家,文鸯未嫁,赢得是虚名。sī mǎ wú jiā,wén yāng wèi jià,yíng dé shì xū míng。
当时顾曲朱楼上,烟月十年更。dāng shí gù qū zhū lóu shàng,yān yuè shí nián gèng。
老我青袍,误人红粉,相对不胜情。lǎo wǒ qīng páo,wù rén hóng fěn,xiāng duì bù shèng qíng。

思越人··题余氏女子绣西子浣纱图,同程村、阮亭作

彭孙遹

擘仙丝,写美矉,依然南国娉婷。bāi xiān sī,xiě měi pín,yī rán nán guó pīng tíng。
石畔浣纱今在否,溪流犹为人清。shí pàn huàn shā jīn zài fǒu,xī liú yóu wèi rén qīng。
兴亡吴越眉颦上。xīng wáng wú yuè méi pín shàng。
鸱夷枉铸遗像。chī yí wǎng zhù yí xiàng。
日暮百花洲下路,珊珊步屧馀响。rì mù bǎi huā zhōu xià lù,shān shān bù xiè yú xiǎng。

醉花阴··和漱玉词,同阮亭作

彭孙遹

花影枝枝摇午昼。huā yǐng zhī zhī yáo wǔ zhòu。
桂炷销狮兽。guì zhù xiāo shī shòu。
愁病怯登高,几阵西风,吹得罗裳透。chóu bìng qiè dēng gāo,jǐ zhèn xī fēng,chuī dé luó shang tòu。
阑干星月三更后。lán gàn xīng yuè sān gèng hòu。
玉露沾香袖。yù lù zhān xiāng xiù。
心事寄谁行,约略腰身,转觉秋来瘦。xīn shì jì shuí xíng,yuē lüè yāo shēn,zhuǎn jué qiū lái shòu。

双调望江南·初见

彭孙遹

初见处,记得在东皋。chū jiàn chù,jì dé zài dōng gāo。
曾与酒人司白堕,便从仙籍识青腰。céng yǔ jiǔ rén sī bái duò,biàn cóng xiān jí shí qīng yāo。
颜色为谁娇。yán sè wèi shuí jiāo。
行酒罢,灭烛更相邀。xíng jiǔ bà,miè zhú gèng xiāng yāo。
并体花间刚恰好,凌波一捻已魂销。bìng tǐ huā jiān gāng qià hǎo,líng bō yī niǎn yǐ hún xiāo。
何况是今宵。hé kuàng shì jīn xiāo。

浪淘沙··戏赠闺人

彭孙遹

生计漫匆匆。shēng jì màn cōng cōng。
卖赋临邛。mài fù lín qióng。
黄金先为贳新丰。huáng jīn xiān wèi shì xīn fēng。
伊唱吴趋侬起舞,激楚回风。yī chàng wú qū nóng qǐ wǔ,jī chǔ huí fēng。
此处不留侬。cǐ chù bù liú nóng。
甚处留侬。shén chù liú nóng。
小朱慵粉若为容。xiǎo zhū yōng fěn ruò wèi róng。
一事与卿权领取,酒诰花封。yī shì yǔ qīng quán lǐng qǔ,jiǔ gào huā fēng。

怨王孙·春暮和李易安同阮亭

彭孙遹

春阴晼晚。chūn yīn wǎn wǎn。
蔷薇庭院。qiáng wēi tíng yuàn。
谢女楼空,秦娥梦断。xiè nǚ lóu kōng,qín é mèng duàn。
倩柳色把情传。qiàn liǔ sè bǎ qíng chuán。
结缠绵。jié chán mián。
当初小喜将人惹。dāng chū xiǎo xǐ jiāng rén rě。
还抛舍。hái pāo shě。
煞是无赖也。shā shì wú lài yě。
别来又过寒食,几树横斜。bié lái yòu guò hán shí,jǐ shù héng xié。
断肠花。duàn cháng huā。

怨王孙·春暮和李易安同阮亭

彭孙遹

银箭声悄。yín jiàn shēng qiāo。
金屏思恼。jīn píng sī nǎo。
香梦和云,流莺弄晓。xiāng mèng hé yún,liú yīng nòng xiǎo。
一树树海棠红。yī shù shù hǎi táng hóng。
不禁风。bù jìn fēng。
风狂雨骤伤心处。fēng kuáng yǔ zhòu shāng xīn chù。
花落去。huā luò qù。
秾艳空辜负。nóng yàn kōng gū fù。
登楼一望天际,目尽南云。dēng lóu yī wàng tiān jì,mù jǐn nán yún。
镇思君。zhèn sī jūn。

浪淘沙··代答

彭孙遹

晓起弄妆慵。xiǎo qǐ nòng zhuāng yōng。
笑指吴佣。xiào zhǐ wú yōng。
白衣夫婿白头侬。bái yī fū xù bái tóu nóng。
今日海裳花下饮,端与谁同。jīn rì hǎi shang huā xià yǐn,duān yǔ shuí tóng。
云雨楚天重。yún yǔ chǔ tiān zhòng。
谁系郎踪。shuí xì láng zōng。
任伊梦遍十三峰。rèn yī mèng biàn shí sān fēng。
解识近来勤入道,懒向花丛。jiě shí jìn lái qín rù dào,lǎn xiàng huā cóng。

浪淘沙··怀归

彭孙遹

漏永夜如年。lòu yǒng yè rú nián。
拨尽炉烟。bō jǐn lú yān。
乍晴又雨晚秋天。zhà qíng yòu yǔ wǎn qiū tiān。
切切暗虫窗外语,欲断还连。qiè qiè àn chóng chuāng wài yǔ,yù duàn hái lián。
寒色透重绵。hán sè tòu zhòng mián。
若个周旋。ruò gè zhōu xuán。
自家将息自家怜。zì jiā jiāng xī zì jiā lián。
何日归来相诉也,月下星前。hé rì guī lái xiāng sù yě,yuè xià xīng qián。

浪淘沙··客窗夜雨

彭孙遹

寒雨太连绵。hán yǔ tài lián mián。
一抹江天。yī mǒ jiāng tiān。
广陵钟断夜无眠。guǎng líng zhōng duàn yè wú mián。
何事秋声吹不了,长打窗前。hé shì qiū shēng chuī bù le,zhǎng dǎ chuāng qián。
酒后转凄然。jiǔ hòu zhuǎn qī rán。
著处堪怜。zhù chù kān lián。
故乡只在睡乡边。gù xiāng zhǐ zài shuì xiāng biān。
好嘱梦儿归去也,片刻团圆。hǎo zhǔ mèng ér guī qù yě,piàn kè tuán yuán。

杏花天··美人题红叶

彭孙遹

安排秀句描秋思。ān pái xiù jù miáo qiū sī。
正沉吟、湘毫欲试。zhèng chén yín xiāng háo yù shì。
风前红叶轻于纸。fēng qián hóng yè qīng yú zhǐ。
薄命生憎似此。báo mìng shēng zēng shì cǐ。
堪惆怅、美人独自。kān chóu chàng měi rén dú zì。
碧云杳、佳期未至。bì yún yǎo jiā qī wèi zhì。
有情尽解相思死。yǒu qíng jǐn jiě xiāng sī sǐ。
消得银钩几字。xiāo dé yín gōu jǐ zì。